Lưu Bị trong 'Tam quốc diễn nghĩa' là một vị quân vương vô cùng nhân nghĩa. Nếu như Lưu Bị mà có được thiên hạ thì 3 người này ắt sẽ phải chết.
Ít ai biết Lưu Bị từng sở hữu một đội quân tinh nhuệ đến mức khiến Tào Tháo phải dè chừng, góp công lớn trong quá trình xây dựng thế lực Thục Hán.
Hành động tự giáng chức ba cấp của Gia Cát Lượng không chỉ thể hiện sự nghiêm minh mà còn là chiến lược giữ vững quyền lực thời kỳ Thục Hán đầy biến động.
Liệu những hành động tử tế nhỏ bé có thực sự 'rẻ mạt' và có đi ngược lại với lời răn dạy 'chớ bỏ qua việc thiện nhỏ' của cổ nhân?
Cái chết của Gia Cát Lượng không chỉ là mất mát lớn đối với nhà Thục Hán mà còn trở thành một điển tích nổi tiếng trong dân gian, đặc biệt khi nhắc đến sự sợ hãi của Tư Mã Ý – một trong những chiến lược gia hàng đầu của Tào Ngụy.
Trong khi Gia Cát Lượng là nhân vật kiệt xuất thời Tam quốc thì con trai ông là Gia Cát Chiêm lại kém tài. Sở dĩ con trai Gia Cát Lượng không được cha bồi dưỡng thành tài là vì một số lý do.
Một phát hiện gây sốc đã hé lộ rằng Gia Cát Lượng, người được biết đến với tên gọi này trong lịch sử Tam Quốc, không thuộc họ Gia Cát như nhiều người vẫn nghĩ. Thay vào đó, tên thật của ông là Cát Lượng, theo như được hé lộ từ câu nói 'Chính do Cát thị, tế tắc quả nhân'.
Dù được Gia Cát Lượng tận tình dạy dỗ, nhưng trong lòng Lưu Thiện, không ai thân thiết bằng hoạn quan Hoàng Hạo.
Khi nhắc đến Lưu Thiện – vị hoàng đế cuối cùng của nhà Thục Hán, nhiều người nhớ ngay đến câu nói nổi tiếng: 'Chỗ này vui, không nhớ Thục nữa'. Nhưng liệu đây có phải là lời thật lòng của ông hay chỉ là một cách 'giả ngây' để giữ mạng trong chốn triều đình đầy rẫy âm mưu?
Lời trăn trối cuối cùng của Khổng Minh là gì?
Theo Tam quốc diễn nghĩa, mối quan hệ giữa Lưu Bị và Gia Cát Lượng được ví như 'cá với nước'. Thế nhưng, một số học giả cho rằng, mối quan hệ giữa 2 người không thực sự khăng khít như nhiều người vẫn tưởng.
Sau khi gia nhập phe của Lưu Bị, Mã Siêu chỉ dè chừng một mình tướng là Triệu Vân, vì sao?
Triệu Vân là một trong những vị tướng lừng lẫy nhất của nước Thục. Ông không chỉ nổi danh với tài năng võ nghệ siêu phàm, khả năng chỉ huy quân sự xuất sắc mà còn được người đời kính nể bởi lòng trung thành tuyệt đối và tinh thần tận tụy vì nước.
Gia Cát Lượng và Tư Mã Ý là đối thủ bất phân thắng bại suốt nhiều năm trời. Thế nhưng cuối cùng mưu sĩ của Tào Ngụy vẫn 'trên cơ' vị quân sư kỳ tài của Thục Hán vì phát hiện ra điểm yếu chí mạng của đối phương.
Nếu không theo chủ mới thì chưa chắc những vị mãnh tướng này đã có thể bộc lộ tài năng và được hậu thế công nhận như hiện tại.
Nguyên nhân nào dẫn đến việc 5 lần bắc phạt của Gia Cát Lượng đều không thành công? Cùng xem xét lại câu nói đầy ẩn ý của Khương Duy trước khi ông qua đời...
Trong lần Bắc phạt thứ tư, việc quân Thục rút lui đã được 'Tam Quốc diễn nghĩa' lý giải rằng, giữa lúc quân Thục liên tiếp chiến thắng và sắp giành thắng lợi quyết định, Hậu chủ Lưu Thiện lại nghe lời gièm pha, lập tức triệu hồi Gia Cát Lượng về kinh. Nhưng thực tế lịch sử không hẳn như vậy.
Tam Quốc – một thời kỳ lịch sử đầy hào hùng và biến động, nơi những bậc anh tài mưu lược xuất hiện như sao trời. Trong số đó, Thục Hán của Lưu Bị nổi danh không chỉ vì các chiến công mà còn bởi khả năng chiêu hiền đãi sĩ, thu phục nhân tài từ cả phe địch.
Triệu Vân – vị tướng lừng danh thời Tam Quốc, người từng bảy lần vào ra giữa vòng vây quân Tào để cứu ấu chúa Lưu Thiện, được biết đến với sức mạnh vô song và thành tích chưa từng thua trận tay đôi. Nhưng ít ai ngờ, người khiến ông phải nhận thất bại duy nhất trong sự nghiệp lại là một nữ tướng.
Từng được Gia Cát Lượng giúp đỡ, nhưng vì sao người đàn ông này lại reo hò vui mừng khi chiến lược gia này qua đời? Thậm chí việc làm đó đã khiến ông ta phải nhận án tử từ Lưu Thiện.
Thời Tam Quốc, Triệu Tử Long (Triệu Vân) là một trong những 'hổ tướng' vang danh của nước Thục. Ông không chỉ khiến người đời nể phục với võ nghệ cao cường, năng lực tác chiến xuất chúng mà còn lòng trung thành và tinh thần tận trung vì nước hiếm có.
Gia Cát Lượng được xem là vị cao nhân 'trên thông thiên văn, dưới tường địa lý', sở hữu tài năng tiên đoán mọi việc vô cùng chuẩn xác ở thời Tam Quốc. Hàng nghìn năm sau khi mất, ngôi mộ của ông vẫn gây chấn động giới sử học.
Khi khai quật nơi được cho là lăng mộ của Gia Cát Lượng, các chuyên gia đã nhìn thấy cảnh tượng khó tin. Đã gần 2000 năm trôi qua nhưng vẫn chưa ai có thể tìm được nơi yên nghỉ của thiên tài này.
Đây có thể xem là một trong những lựa chọn sai lầm đáng nhớ nhất trong cuộc đời của Lưu Bị - nhân vật nổi tiếng trong lịch sử Trung Quốc.
Trong Tam Quốc, vị võ tướng này chưa từng thất bại. Có thể nhiều người không biết, ở Việt Nam cũng có một nhân tài ngàn năm sở hữu thành tích đáng gờm tương tự, nhưng xét ra còn tài giỏi hơn gấp bội phần.
Đây có thể xem là một trong những lựa chọn sai lầm đáng nhớ nhất trong cuộc đời của Lưu Bị - nhân vật nổi tiếng trong lịch sử Trung Quốc.
Gia Cát Lượng cả đời 'cúc cung tận tụy, đến chết mới thôi' vì nhà Thục Hán. Nhưng sau khi ông qua đời, Hậu chủ Lưu Thiện lại không cho xây dựng miếu thờ. Vì sao?
Từng được Gia Cát Lượng giúp đỡ, nhưng vì sao người đàn ông này lại reo hò vui mừng khi chiến lược gia này qua đời? Thậm chí việc làm đó đã khiến ông ta phải nhận án tử từ Lưu Thiện.
Sau khi qua đời ở thành Bạch Đế, linh cữu của Lưu Bị mới được chuyển về Thành Đô để tổ chức tang lễ. Suốt 3 tháng đó, thi hài Lưu Bị không có dấu hiệu phân hủy. Điều này khiến nhiều người tò mò vì sao lại vậy?
Không ít người cho rằng Lưu Bị chỉ có một con trai là A Đẩu (Lưu Thiện). Vì vậy, bất kể A Đẩu không có tài năng gì nổi bật, Lưu Bị vẫn buộc phải giao cơ nghiệp cho người này.
Nếu không theo chủ mới thì chưa chắc những vị mãnh tướng này đã có thể bộc lộ tài năng và được hậu thế công nhận như hiện tại.
Lưu Thiện, con trai Lưu Bị, thường được người đời đánh giá là vô năng. Tuy nhiên, có 3 chuyên gia nổi tiếng trong lịch sử đã lên tiếng bày tỏ quan điểm về vị Hậu chủ của Thục Hán.
Trong 'Tam Quốc Diễn Nghĩa', Lưu Bị và Gia Cát Lượng có mối quan hệ vô cùng khăng khít, cùng nhau gây dựng lên nhà Thục vững mạnh. Liệu hai người có tin tưởng nhau tuyệt đối?
Trong Tam Quốc, vị võ tướng này chưa từng thất bại. Có thể nhiều người không biết, ở Việt Nam cũng có một nhân tài ngàn năm sở hữu thành tích đáng gờm tương tự, nhưng xét ra còn tài giỏi hơn gấp bội phần.
Dù là người tài giỏi có thừa, rất được Lưu Bị trọng dụng, nhưng vị tướng này lại không được nhắc đến trong Tam Quốc Diễn Nghĩa, các sử gia cũng không nói về ông. Lý do là gì?