Thơ Phạm Đức Long: Tản mạn ngày xuân
Mỗi một vùng đất từng gắn bó để lại trong nhà thơ Phạm Đức Long rất nhiều ký ức đẹp, nhất là mỗi độ xuân về Tết đến, bao nhiêu khuất lấp từ trong sâu thẳm tâm hồn lại cứ nôn nao thao thức. Như sự trải lòng, bài thơ 'Tản mạn Ngày Xuân' cứ thế ra đời nhẹ nhàng và ấm áp.
Ngày xuân có tự bao giờ?
Cái thời làng tím những bờ hoa xoan
Cái thời cánh én ngỡ ngàng
Lạc vào sắc lúa rộn ràng đưa thoi.
Cái thời nam nữ có đôi
Nên câu quan họ người ơi đừng về
Nên câu ví dặm muôn thề
Yếm đào, yếm thắm chết mê lòng người.
Cả năm được dịp vui chơi
Trời cho hoa nở để người du xuân
Đào mai rực rỡ cõi trần
Đôi khi tiên cũng lần khân với người.
Ngày xuân có tự cái thời
Lang Liêu nấu gạo thành xôi thơm lừng
Bao nhiêu lễ lạt tưng bừng
Cũng không sánh nổi bánh chưng, bánh giầy.
Mùa xuân từ bấy đến nay
Bao nhiêu người đã từng say la đà
Bao cuộc đời đã khuất xa
Xuân về ngỡ lại cùng ta sum vầy!
Nguồn Gia Lai: https://baogialai.com.vn/tho-pham-duc-long-tan-man-ngay-xuan-post264350.html