Trước ngày về quê nghỉ tết, mẹ gọi điện hỏi con trai muốn được mẹ tặng quà gì? Con bảo, đón năm mới cùng mẹ là món quà ý nghĩa nhất với con.
Trong không gian ấm nắng những ngày giữa tháng 1/2024, Trung tá Phạm Quang Dũng, Phó Đội trưởng Đội tham mưu Công an huyện Ninh Sơn (Ninh Thuận) cùng đồng đội tiếp tục hành trình tuyên truyền phổ biến, giáo dục pháp luật (TTPB-GDPL) tại các trường học ở địa phương, tạo thế chủ động phòng ngừa phạm pháp hình sự (PPHS) và vi phạm pháp luật (VPPL) trong giới học sinh.
Ngay từ lúc theo gia đình vào Tây Nguyên sinh sống, anh Đinh Văn Bộ đã phải lòng nét văn hóa truyền thống của người dân bản địa. Những tháng năm được sống trong sự đùm bọc của người dân, anh đau đáu với một trăn trở, làm gì để giữ được bản sắc cho người dân.
Đinh Xuân Trường
Tây Bắc đang vào mùa săn mây với 15 đỉnh núi cao nhất Việt Nam. Trong số các thiên đường mây 'đỉnh' nhất miền rừng Tây Bắc, đỉnh Ky Quan San (tên gọi cũ là Bạch Mộc Lương Tử) luôn là lựa chọn hàng đầu của giới trẻ và những người đam mê bộ môn leo núi.
Câu chuyện về 'người nhà quê', 'người Hà Nội' mà một người bạn đã kể khiến cho Hường phải suy nghĩ. Một gia đình tự cho là gốc Hà Nội, nề nếp gia phong, có điều kiện về kinh tế, lại quý người, tri thức đầy mình… nhưng lại mang tư tưởng kỳ thị vùng miền nặng nề, thì liệu có đúng với danh xưng mà họ tự khoác cho mình là 'người Hà Nội gốc' chăng?
Ông tự giới thiệu ông có nhiều bằng đại học, đã nghỉ hưu nhưng vẫn làm việc. Hơn một lần ông nhấn mạnh gia đình là gốc Hà Nội, nề nếp gia phong, có điều kiện về kinh tế, lại quý người.
Thị trấn Vũ Quang - dấu ấn tuổi 20
Món ăn dễ kiếm thôi, nhưng nếu đủ thời gian sống trải đời sống thực địa cùng người Tây Nguyên, tới tận nơi người bản địa Tây Nguyên làm việc, quan sát bằng mắt, bằng thiện chí tri ngộ, ăn và cảm nhận vị đắng nhẫn của cà, những người đến từ miền xuôi sẽ nhận ra vì sao món cà đắng giã muối hạt lại biểu trưng cho tính cách bộc trực của con người cao nguyên.
Tôi bắt đầu chuyến lãng du dưới chân dãy Trường Sơn huyền thoại trong tiết thu vừa chớm. Tháng 8, miền rừng sương giăng kín lối, rưng rưng tàng cây lá đỏ thao thiết phủ khắp núi đồi. Bên đường, mấy vạt lau trắng lao xao nối nhau, trải dài bất tận. Và, trong không gian khoáng đạt ấy, làng Kon Von 2 (xã Đak Rong, huyện Kbang, tỉnh Gia Lai) hiện ra bình yên đến lạ.
Bài thơ 'Mẹ của những đứa con liệt sỹ' được chọn in trong tập 'Nửa thế kỷ thơ' (1957- 2007) NXB Quân đội nhân dân năm 2006) có tứ lạ. Chu Linh - một người lính thương binh lần đầu tiên in bài thơ này trên tạp chí Văn nghệ quân đội, khi đó nhà thơ Vương Trọng là biên tập viên, ông đã nhận xét: 'Với tôi, đây là bài thơ hay nhất của nước ta về đề tài mẹ liệt sỹ'.
Đây là những văn nghệ sĩ gạo cội, có nhiều đóng góp cho nền văn học nghệ thuật tỉnh Thanh Hóa và cả nước. Trong đó, nhạc sĩ Đồng Tâm nổi tiếng với bài hát Về làm dâu sông Mã
Trước khi kết thúc sứ mệnh thiêng liêng của mình, anh bạn Quốc kỳ lưu luyến nói với tôi lời từ biệt trong tiếng gió reo giữa đại ngàn. Tôi lặng lẽ hồi tưởng khi nghe anh nhắc về kỷ niệm lần đầu tôi gặp anh trên rẻo cao biên cương.
'Tháng 3 mùa con ong đi lấy mật, mùa con voi xuống sông hút nước, mùa em đi phát rẫy làm nương, anh vào rừng đặt bẫy cài chông...'
Sau cuộc hội chẩn trước khi tiến hành ca mổ chiều nay, bác sĩ Thu cùng kíp mổ vội vã bước vào thang máy để đi lên khu phẫu thuật. Tấm kính trong suốt của thang máy nhìn ra khuôn viên vườn hoa. Chị chợt nhận ra bên ngoài những hạt mưa xuân đã lắc rắc bay. Một màu xanh non mơn mởn của những chồi non, lộc biếc loang loáng hiện ra.
Vào những năm đầu thập niên 60 của thế kỷ trước, ở khoa Ngữ Văn Đại học Tổng hợp Hà Nội có một cô giáo trẻ, xinh đẹp đến từ nước Nga. Rất nhanh chóng, cô chiếm được cảm tình và lòng kính trọng của hết thẩy sinh viên bởi những bài giảng hấp dẫn về ngữ pháp tiếng Việt, lý thuyết dịch và tiếng Nga thực hành. Điều đặc biệt là cô giảng bài bằng tiếng Việt với giọng nói, ngôn từ phổ thông chuẩn mực.
Những kiểm lâm viên tôi đã gặp tại trạm Khe Tòng, thuộc Ban Quản lý rừng phòng hộ sông Chàng, huyện Như Xuân (Thanh Hóa) đều có tuổi đời còn khá trẻ. Giữa những khó khăn bộn bề, hiểm nguy rình rập, ở họ vẫn bừng lên nhiệt huyết, tình yêu với rừng. Với họ, giữ rừng không chỉ đơn thuần là kịp thời ngăn chặn nạn khai thác gỗ, săn bắt động vật mà còn giữ cho 'lá phổi' ở một dải miền Tây của xứ Thanh mãi xanh…
Đầu xuân hòa vào dòng người đi lễ chùa, du khách như cảm nhận được sự giao hòa của trời - đất. Mùi khói hương quyện tỏa, sắc màu rực rỡ của đèn, hoa cùng với không gian thanh tịnh khiến lòng người trở nên nhẹ nhàng, thanh thản.
Dù còn nhiều nghèo khó nhưng với người Vân Kiều chúng tôi, Tết Nguyên đán, Tết Mừng lúa mới vẫn vui như ngày hội. Ở đó, trong những gian bếp nhà sàn là tình yêu thương của người mẹ.
Trong chuyến thực tế sáng tác tại tỉnh Cao Bằng gần đây, đoàn văn nghệ sĩ Thái Nguyên chọn Khu du lịch sinh thái Kolia (xóm Phja Đén -xã Thành Công, huyện Nguyên Bình) làm điểm dừng chân cuối cùng cho chuyến đi. Cảm giác hồi hộp khám phá nơi lần đầu đến theo chúng tôi qua những cung đường uốn lượn trong sương mờ, tứ bề đồi núi trập trùng.
Về hưu, NSND Trọng Trinh làm việc còn bận rộn hơn khiến anh không có thời gian đưa vợ đi chơi, đến mức bị trêu rằng nên đổi sang họ Hứa.
'Rừng hát, gió lay trên cành biếc, lao xao, rì rào, dòng suối uốn quanh, làn nước trôi vòng quanh...', câu hát bay trên những tán rừng dọc theo đường biên giới Tây Ninh như điểm xuyết cho không gian xanh biếc của đại ngàn biên giới vừa hùng vĩ, vừa thân thương đến lạ.
Cứ tưởng Nghệ nhân Ưu tú Rơchâm Tih (làng Jút 1, xã Ia Dêr, huyện Ia Grai, tỉnh Gia Lai) đã 'cũ' khi hàng chục năm nay báo chí viết quá nhiều về anh-một con người rất đỗi tài hoa. Nhưng lần tình cờ ghé thăm nhà anh gần đây, tôi mới biết mình phiến diện. Chiếc đàn klek klok vừa được anh sáng chế cất lên những thanh âm mới lạ, rộn rã, như muốn nói với chúng tôi rằng, chủ nhân của nó luôn tìm cách làm mới mình.
Như một nỗ lực gìn giữ cội nguồn, rời giảng đường, chàng trai Hồ Tu Pông Ngởi lặn lội khắp các bản làng vùng Lìa (huyện Hướng Hóa, tỉnh Quảng Trị) để tìm hiểu, ghi lại rồi chiếu miễn phí những thước phim về cuộc sống của người Pa Cô bên bờ sông biên giới Sê Pôn.
'Đá Nghệ An, vàng Khâm Đức', ông già chạy xe ôm ở ngã ba đường gần chợ thị trấn kể lại thời sôi động đã lùi xa. Đâu đó chừng hai mươi năm, thị trấn nhỏ phía tây xứ Quảng đã từng một thuở lao xao với những nhộn nhịp hơi hướng thị thành, theo 'cơn lốc vàng' của bao di dân…
Từ ngày bén duyên với âm nhạc, chiếc kèn clarinet và saxophone gắn bó với Phan Lê Hiếu như hình với bóng. Dù được đào tạo, trưởng thành và gặt hái nhiều giải thưởng nhưng nghệ sĩ trẻ người Quảng Trị này vẫn miệt mài học tập để tìm sự 'ưu tú' trong âm nhạc.
Đến Trường Tiểu học và THCS A Dơi, huyện Hướng Hóa, hình ảnh các em học sinh khoác lên mình những bộ trang phục thổ cẩm nhiều màu sắc như hút mắt người. Để có hình ảnh đẹp ấy, cán bộ, giáo viên nhà trường đã nỗ lực vận động, thắp lên tình yêu nét đẹp văn hóa truyền thống của người Vân Kiều, Pa Kô cho các em học sinh.