Những ngày cuối tuần lao xao mưa nắng, nơi phòng tranh cũng là nhà riêng của họa sĩ Đặng Thị Thọ ở 251 Nguyễn Công Trứ (phường 4, TP Tuy Hòa) luôn rộn bước chân các cô cậu học trò nhỏ. Trong thế giới của sắc màu rực rỡ, lặng nhìn những ngón tay nhỏ cầm cọ nhẹ nhàng lướt trên tranh vẽ, nữ họa sĩ nở nụ cười hạnh phúc…
Thơ của Tịnh Yên
Sớm mai thức giấc, cơn gió bấc se lạnh thổi lùa qua khe cửa sổ, len lỏi trong căn phòng nhỏ, đánh thức tôi giữa cái tĩnh lặng của những ngày cuối năm. Tiếng gió như lời nhắc nhở, Tết đã đến rất gần. Cảm giác se se ấy khiến lòng tôi bỗng trỗi dậy những ký ức xa xôi về tuổi thơ, nơi miền quê yên bình bên dòng sông Vàm Cỏ.
Không chỉ cây lá mới cho lộc, mà bất cứ công việc gì nếu như mình làm bằng tất cả yêu thương và say mê, chắc chắn sẽ hái quả ngọt
Tôi ngồi trên một cù lao giữa thênh thênh sông nước miền Tây. Bốn bề ngăn ngắt màu xanh cây trái phủ sẫm cả một vùng. Con sông rộng mênh mông, phải nheo mắt mới nhìn thấy dáng phố xa xa khuất lấp sau những miệt vườn. Gió chênh chao lướt qua mặt sông.
Buổi sáng. Những ngọn gió nhẹ vừa đủ luồn qua hè nhà trong xóm của một ngôi làng đặc trưng xứ biển miền Trung. Quanh co đường ra bến sông, tôi thấy bỗng dưng quen thuộc.
Hai giờ sáng, phố say giấc. Bóng tối trùm riết lấy mấy ngôi nhà, chỉ còn thừa những ngọn đèn ngoài cửa. Trong thinh lặng, tôi nghe tiếng bánh xe kéo.
Tối 21/12, chương trình âm nhạc Sing with me số 13 với chủ đề 'Đêm lao xao' đã diễn ra tại Công viên APEC, mang đến cho khán giả, đặc biệt là giới trẻ Đà Nẵng một không gian âm nhạc đa sắc màu, một món quà tinh thần ý nghĩa trong những ngày cuối năm.
Khu tập thể của tôi dạo này như rộn ràng hơn. Là tôi cảm giác như vậy bởi từ sáng sớm, không gian yên vắng mọi khi đã bị phá vỡ bởi tiếng trò chuyện lao xao, tiếng chân người đi lại. Vì công việc, tôi thường sáng đi tối về, không mấy khi ở nhà, nên gần như mọi việc của khu tập thể tôi đều là người biết sau cùng.
Ghi nhận những đóng góp to lớn của Dương Thụ, Bảo Chấn với âm nhạc Việt, giải Thành tựu Làn sóng xanh 2024 được trao tặng cho hai nhạc sĩ.
Đi giữa phố thị, chợt làn gió dịu êm thoảng qua, mơn man khơi gợi nỗi nhớ trong tôi về quê nhà. Nỗi nhớ ấy đến từ một mùi hương thật ngọt tựa như nắng mật. Nắng sớm mai rủ nhau cười khúc khích trên đường, quyện vào cơn gió lao xao rồi lân la đượm vào hồn tôi hương nhãn chín từ những chiếc xe bán hàng rong. Nhẹ nhàng và mênh mông đưa tôi về ký ức của căn nhà xưa có cây nhãn già mọc xuyên mái ngói mà bao mùa qua vẫn miệt mài đơm hoa kết trái.
Trời vừa hây hẩy nắng son. Tiếng mấy bà đi chợ về lao xao nơi gốc đa đầu làng.
Với những chủ đề gần gũi, các họa sĩ đã mang đến những tác phẩm với những câu chuyện rất đặc biệt, qua đó tô sắc thêm cho bức tranh to lớn của nghệ thuật màu nước Thủ đô.
Bốn chữ 'Phở số Hà Thành' cứ khiến người Hà Thành lao xao, khấp khởi từ khi Lễ hội Văn hóa ẩm thực Hà Nội năm 2024 công bố khai màn cuối tháng này tại Công viên Thống Nhất.
Lúc còn đi học, mỗi buổi sớm mai, tôi thường nghe thấy tiếng bánh xe lăn trên đường rồi sau đó mới là tiếng những cánh cổng sắt được mở ra, tiếng người đi thể dục lao xao.
Trời bước sang đông. Cái lạnh đang tràn về vùng đất duyên hải miền Trung này. Nắng đã trở nên lẻ loi, yếu ớt. Gió vẫn lao xao thổi qua ngọn đồi, cũng những cây sim, cây cò kè xen lẫn với cây chà rang,... Ngôi nhà ba gian của cha mẹ nằm giữa xóm nhỏ - vắt ngang tuổi thơ tôi và vẫn vẹn nguyên như mấy chục năm về trước. Chỉ khác là sát bên nhà mọc thêm hàng quán, người qua lại trước cổng đông đúc hơn… Cứ mỗi lần về thăm cha mẹ, vội vàng đôi ba bữa cơm mà se sắt một niềm thương.
Tối ngày 16/11, đêm nhạc 'Sing with me' số thứ 12 với chủ đề 'Chờ Đông' do Nhà hát Trưng Vương Đà Nẵng phối hợp cùng Trung tâm Văn hóa & Thể thao quận Hải Châu thực hiện đã mang đến những khoảnh khắc âm nhạc sâu lắng, đầy cảm xúc cho đông đảo khán giả.
Có người từng nói với tôi Hà Nội đâu có gì để si mê đến thế! Cũng có người kể rằng sống ở Hà Nội bao năm nhưng họ chẳng vấn vương gì thành phố tắc đường và khói bụi này. Không phải ai cũng đồng điệu trước những điều làm tôi quyến luyến với Thủ đô.
Những làn gió nhẹ từ đâu thoang thoảng, liu riu như hơi thở của ban mai, đang phả vào vạn vật một chút mong manh mùa mới, vừa đủ cái se sắt để cảm nhận rằng trời đã sang mùa.
'Em đi trên đồi hoa' của tác giả Đại Dương là sự hòa quyện giữa con người và cảnh sắc thiên nhiên tươi đẹp. Những câu thơ mang sắc thái vừa lãng mạn vừa thoáng gợi lên cảm giác tiếc nuối về thời gian trôi qua, để rồi 'mắt hoa tròn ngấn lệ/rưng rưng vắt qua mùa'...
Không gian trở nên mờ mịt, cây lá nhạt nhòa đến nỗi khó phân định đường biên, chái ngói trầm nâu của những căn nhà ba gian lọt thỏm giữa khu vườn cũng bắt đầu ngân nga, hòa điệu bằng gam màu xám ấm của vệt khói lam chiều.
Bài thơ 'Với Krông Pa' của Nguyễn Đình Phê mang đến một cái nhìn sâu sắc về mảnh đất và con người nơi đây. Không chỉ đưa người đọc đi qua những khung cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp, tác giả còn gợi lên những câu chuyện lịch sử và cả hành trình đổi thay sau chiến tranh của vùng đất này.
Dù heo may vẫn hanh hao phố và gió mùa nhón gót vào tiết Thu, nhưng Hà Nội đã lao xao những góc Halloween đầy sắc màu. Tuyến phố Hàng Mã thay chiếc áo lễ hội hóa trang ước chừng cả tháng nay và đã trở thành điểm check-in hấp dẫn của giới trẻ.
Mỗi khi mùa về trời trở gió, hàng ngàn - hàng vạn cánh dầu, chò nâu lao xao, chao đảo rụng tràn khắp phố xá, hàng cây và cũng không ít trong số chúng vội lùa qua khe cửa, vụt đáp trên bàn.
Mặt hồ Gươm lấp lánh gợn sóng. Lá vàng đã bắt đầu lao xao rụng đầy hè…
Vào tiết sinh hoạt của tuần trước, khi cô giáo chưa bước vào, lớp trưởng Linh lên bục giảng và thông báo thông tin quan trọng.
Chiếc xe khách lướt êm trên quốc lộ 14 uốn lượn theo những hàng thông. Mặt trời đã ở phía sau lưng, hoàng hôn lộng lẫy dát vàng lên những tàng cây cao vút. Khi bước chân tôi chạm vào vùng đất đỏ bazan thì sương mù cũng vừa bảng lảng.
Cuối tuần, các em học sinh học nội trú lại trở về thôn Làng Nủ và nỗi nhớ bạn càng thêm quay quắt. Cậu học sinh Ma Trường Quyền vẫn mơ thấy người bạn thân, nhưng khi tỉnh dậy lại buồn vì bạn đã mất rồi.
Non đêm, mấy người đàn ông trung niên trong xóm tụ lại trước sân nhà Minh, chơi cờ giết thời gian, ca hát góp vài tiếng lao xao chờ đón trăng lên. Trong đám người lao xao đó có vợ chồng Thụy.
Tiếng mưa lộp độp vang lên từ rừng cọ. 'Có mưa, chắc sẽ mưa to', tiếng người lao xao ngay trước điểm trường Làng Nủ. Hàng đêm, mọi người cứ bàn luận 'tối ngủ tại trường học hay về nhà?'. Người Làng Nủ vẫn chưa hết sợ. Thôn Làng Nủ là một miền quê tuyệt đẹp, nên năm tháng rồi sẽ hàn gắn vết thương.
Buổi sáng, tôi thường ra đường khi còn vắng bóng người. Trên những con đường, những công nhân Công ty Môi trường Đô thị đã quét sạch những chiếc lá rơi, nhiều ngôi nhà còn khép cửa và có những người đang chạy bộ.
Võ Kim Ngân làm thơ từ hồi còn là sinh viên ở Đại học Tổng hợp Huế, dù sau này khi ra trường, chị là một nhà báo cứng cựa, vừa viết vừa quản lý một văn phòng đại diện ở Đà Nẵng; lúc về hưu thì tham gia dạy báo chí cho một trường đại học...
Sen đã cuối mùa em biết không?/Sớm nay gió thổi ở ven đầm.
Trong 'Danh mục di sản văn hóa phi vật thể quốc gia' vừa được công bố mới đây, phở Hà Nội được ghi tên vào danh mục 'Tri thức dân gian Phở Hà Nội, thành phố Hà Nội'.
Mối quan hệ giữa Phương Thanh và MONO khiến nhiều người bất ngờ.
Loạt ảnh giữa Phương Thanh và MONO khiến cư dân mạng xôn xao.
Quảng trường 1 Tháng 4 những đêm tháng 7 lộng gió, thi thoảng những hạt mưa lao xao nhẹ nhàng lướt qua. Trên sân khấu rực ánh đèn, tiếng đàn vẫn ngân lên, tiếng hát vẫn cất lên dạt dào tình đất, tình người hòa vào không gian bao la của đất trời, của phố biển Tuy Hòa.
Có thể nói năm 2024 là năm đánh dấu sự trở lại mạnh mẽ của Phương Thanh. Cùng với việc cho ra mắt MV mới, Phương Thanh còn hội ngộ khán giả và đồng nghiệp qua live-concert riêng.