Thủy hải chiến Việt Nam (Truyện lịch sử) (Kỳ 18)

Trân trọng giới thiệu Truyện lịch sử 'Thủy hải chiến Việt Nam' của PGS TS Cao Văn Liên do NXB Thanh niên ấn hành.

Kỳ 18.

VII.THUYỀN ĐÁNH CÁ HẢI CHIẾN VỚI TÀU CHIẾN MỸ

1.Trưa một ngày tháng 3 năm 1966, đất trời đã sang mùa ấm áp. Nắng xuân rải chan hòa trong như pha lê xuống biển Sầm Sơn (Thanh Hóa). Gió nhẹ thổi mơn man. Sóng hiền hòa lăn tăn rì rầm ca hát điệu ca muôn thuở của gió và sóng. Bầu trời trong xanh. Vài đám mây trắng mong manh trên không trung nhấp nhô trôi đi theo gió và biến thanh muôn hình thù kỳ quái lang thang. Xa xa, những cánh buồm màu nâu, màu trắng vật vờ theo con sóng như những con bướm tung bay tận phía chân trời. Những con hải âu màu trắng nhỏ nhoi bơi dập dềnh theo sóng. Có những đàn chao cánh trên không trung viết nên bài ca của tự do bất tận. Trên những bãi cát kéo dài quanh co ven biển từng rừng phi lao xanh đen vi vu theo gió. Dưới rặng phi lao là làng vạn chài xã Quảng Tường, huyện Quảng Xương, Thanh Hóa. Dưới những mái nhà gianh, vách đất là những gia đình ngư dân lam lũ quanh năm, gian khổ bám biển mưu sinh từ đời này qua đời khác.

Biển Sầm Sơn- Thanh Hóa

Dưới một mái nhà gianh có diện tích khá rộng đang diễn ra cuộc họp của dân quân du kích xã Quảng Tường. Khoảng 20 người mang những cánh áo nâu bạc phếch trên những thân hình thanh niên và trung niên với nước da nâu sạm rám nắng nhưng tràn trề sức sống, khỏe mạnh.

Giữa gian nhà đất đặt một chiếc bàn dài. Trên bàn có một bộ ấm chén, một ấm tích nước chè xanh đặt trong một cái giỏ nan màu nâu xám có nắp đậy bọc vải để giữ độ nóng cho nước. Đứng cạnh bàn hướng xuống các chiến sĩ du kích là một người khoảng 45 tuổi, khuôn mặt vuông vức nâu nâu, khỏe mạnh. Người đó nói giọng xứ Thanh dõng dạc:

-Xin tự giới thiệu, tôi là Trịnh Tố Phan, tỉnh đội trưởng tỉnh đội Thanh Hóa. Về dự cuộc họp còn có đống chí Vũ Văn Kính, Trưởng ty công an Thanh Hóa. Trịnh Tố Phan trỏ vào một người trạc 50 tuổi, vâm váp khỏe mạnh ngồi bên cạnh ông. Đó là đồng chí Vũ Văn Kính. Vũ Văn Kính đứng dậy chào mọi người và ngồi xuống. Trịnh Tố Phan nói tiếp:

-Như các đồng chí đã biết, từ đầu năm 1965 đến nay, Mỹ đã đưa nhiều tàu chiến lớn ra miền Bắc, từng tốp có ba chiếc đi theo hình chữ V càn quét bắt bớ ngư dân, xâm phạm chủ quyền lãnh hải của ta, đe dọa công việc mưu sinh trên biển của ngư dân. Tàu Mỹ đã hoạt động ngay trên vùng biển Thanh Hóa, cách bờ biển Sầm Sơn khoảng 3-4 km và gây ra nhiều tội ác với ngư dân..

Đồng chi Trịnh Tố Phan ngừng lại nâng cốc uống một ngụm nước chè xanh rồi nói tiếp:

-Hôm nay thực hiện chỉ thị của Bộ chỉ huy Quân khu IV, Tỉnh đội Thanh Hóa sẽ thành lập ”Đội du kích cảm tử” để chiến đấu chống tàu địch, trừng trị tội ác của chúng, bảo vệ ngư trường và ngư dân. Đội cảm tử này sẵn sàng hi sinh để hoàn thành nhiệm vụ. Đồng chí nào tham gia đội cảm tử xin ghi tên vào danh sách.

Sau lời phát biểu của đồng chí Trịnh Tố Phan, tất cả trai tráng trong đội du kích dự họp đều lên bàn ghi tên vào đội cảm tử. Sau khi thống nhất với chính quyền xã Quảng Tường, 20 người được công bố lọt vào danh sách, trong đó 6 đồng chí xung phong đánh tàu địch trận đầu tiên. Đó là các đồng chí:

-Nguyễn Viết Xướng-tổ trưởng.

-Nguyễn Hữu Thẳng-tổ phó.

- Lê Nhữ Vối.

-Lê Văn Rạn.

-Nguyễn Hữu Nụ.

-Nguyễn Đình Chấn..

Đội cảm tử đã chuẩn bị một thuyền giả thuyền đánh cá trọng tải 1,5 tấn. Khoảng 3 tấn lưới vứt bừa bộn trên boong thuyền. Dưới 3 tấn lưới dấu 3 khẩu súng, 3 quả bộc phá tự chế, mỗi quả nặng 3 kg, 3 quả thủ pháo, mỗi quả nặng 1 kg. Còn trang bị thêm 6 khúc luồng dài làm phao bơi đề phòng khi rơi xuống biển.

2. chiều ngày 9-4-1966, chiếc thuyền đánh cá chở 6 con người quả cảm ra khơi. Chiều trên biển, nước triều đang lên bát ngát, nắng nhạt nhòa, biển xanh vỗ muôn nghìn ngấn bạc lung linh. Hòn Nẹ, Hòn Mê xa mờ sương khói. Khi thuyền đã ra xa vài hải lý thì hoàng hôn buông xuống và bóng tối xuống nhanh khi mặt trời biến mất phía trời tây, để lại bóng đêm bao la trùm mặt biển.

Nửa đêm khi 6 chiến sĩ người đang chèo thuyền, người kéo lưới thì từ phía nam xuất hiện những bóng đen của tàu Mỹ với ánh đèn pha quét sáng chói trên nước và rẽ sóng hung hãn tiến lại thuyền của đội cảm tử. Sóng xô mạnh làm con thuyền gỗ đánh cá nghiêng ngửa dù tàu địch còn xa. Tổ trưởng Nguyễn Viết Xướng ra lệnh:

-Các đồng chí Vối, Thẳng, Nụ đem súng lặn xuống nước, núp dưới đuôi thuyền hướng họng súng lên boong tàu địch chờ lệnh. Các đồng chí Rạn, Chấn chuẩn bị sẵn sàng bộc phá, thủ pháo. Hiệu lệnh tấn công là khi tôi nói: ”Xin các ông, chúng tôi là dân đánh cá”. Khi đó các đồng chí phải đồng loạt tấn công.

Chuẩn bị vừa xong thì tàu Mỹ đã xô lại gần tàu đánh cá. Chúng ập sát mạn tàu vào mạn thuyền phát loa bằng tiếng Việt:

-Yêu cầu ngư dân Việt cộng ngừng đánh cá và đầu hàng, nếu chống cự sẽ bị bắn tan xác! Alô !A lô!..

Khi tàu Mỹ to lớn áp sát mạn tàu cảm tử thì trên boong tàu xuất hiện hơn 30 lính Mỹ và ngụy dàn hàng ngang tay lăm lăm súng chĩa xuống thuyền sẵn sàng nhả đạn. Đèn pha tàu và đèn pin quét xuống thuyền loang loáng xé rách màn đêm. Tổ trưởng Nguyễn Viết Xướng nói:

-Chúng tôi đầu hàng nhưng các ông cho xin sợi dây thừng để cột thuyền chúng tôi vào tàu.

Trên tàu quẳng xuống một sợi dây thừng to bằng ngón chân cái, một đầu dây đã cột vào cọc phích của tàu, đầu dây thả xuống đã được buộc vào thuyền cho tàu chiến Mỹ dắt đi, chịu sự bắt sống. Động tác cột thuyền vào tàu làm cho địch yên tâm và chủ quan, chùng sự cảnh giác xuống. Khi đó, tổ trưởng Nguyễn Viết Xướng đọc lệnh chiến đấu như đã qui ước :

-Xin các ông, chúng tôi là dân đánh cá.

Tổ trưởng Xướng vừa dứt lời ba họng súng dưới đuôi thuyền đồng loạt nổ. Đạn sáng loáng những tia lửa quét lên mặt boong. Hàng loạt tên lính trên tàu trúng đạn rơi xuống biển. Trên thuyền ba người còn lại nhất loạt ném thủ pháo, bộc phá lên tàu Mỹ. Sau những tiếng nổ khủng khiếp, những ánh sáng lửa xé màn đêm, tàu Mỹ bốc cháy như một ngọn núi lửa giữa biển khơi, khói lửa bốc cao trong đêm mù mịt. Con tàu chìm dần xuống nước. Xác lính và trang thiết bị con tàu bị phá hủy bay lên không trung rồi rơi rào rào xuống nước.

Con thuyền cảm tử không chìm theo vì trước đó Tổ trưởng Nguyễn Viết Xướng đã cắt đứt dây buộc vào tàu. Chiếc tàu Mỹ còn lại xả súng xuống con thuyền cảm tử như mưa. Tiếng nổ rầm rầm đinh tai nhức óc. Tổ trưởng Nguyễn Viết Xướng ra lệnh bỏ thuyền nhảy xuống biển. 6 người ôm 6 ống luồng làm phao bơi nhào xuống nước trong mưa đạn xối xả. 6 chiến sĩ cảm tử lặn xuống tránh đạn và bơi về phía đất liền. Gần sáng khi đã cạn kiệt sức lực thì gặp thuyền của ta ra cứu. Người trên thuyền ôm 6 chiến sĩ vui mừng như muốn nhảy múa. Khi đó chiến sĩ Nguyễn Đình Chấn mới biết mình bị thương vào đầu gối bên trái.

Ngày nay, một mảnh ván của con thuyền cảm tử dài 2 m vẫn còn được lưu giữ ở Bảo tàng Thanh Hóa. Sau trận hải chiến không cân sức, thuyền cảm tử vỡ và mảnh ván này đã trôi dạt về bờ biển xã Quảng Hải, huyện Quảng Xương. Mảnh ván thuyền như là bằng chứng của chiến tích phi thường: Thuyền gỗ đánh cá của ngư dân đã hải chiến và đánh chìm một tàu tối tân hiện đại của hải quân Hoa Kỳ.

(Còn nữa)

CVL

Nguồn VHPT: https://vanhoavaphattrien.vn/thuy-hai-chien-viet-nam-truyen-lich-su-ky-18-a15419.html