Chiến tranh đã lùi xa nhiều thập niên, nhưng những hình ảnh mẹ mất con, vợ mất chồng, con mất cha vẫn chưa hề nguôi ngoai.
Sau khi hoàn thành lớp học xóa mù chữ, chị Bàn Thị Dất, xóm Nà Nọi, xã Minh Tâm, tỉnh Cao Bằng, quyết tâm thi bằng lái xe máy để thay đổi cuộc sống.
Gác lại lời khuyên nhủ của người thân, cô giáo Phạm Thị Chi quyết tâm lên vùng cao công tác với mong muốn mang tri thức lên cho người dân nơi đây.
Người đàn bà dựa đôi vai trần lạnh buốt vào bức tường mốc vếu. Bàn tay dài có những ngón tay thon mảnh run run bập lên điếu thuốc đang cháy dở. Đôi mắt thiếu ngủ, thâm quầng được phết nhũ lóng lánh nhưng vẫn không giấu được sự mệt mỏi và già nua trước tuổi.
Có những lúc tưởng chừng hôn nhân đã chạm đáy tuyệt vọng, khi áp lực sinh con bủa vây, niềm tin cạn kiệt, và lòng người cũng bắt đầu rạn nứt. Tôi đã viết sẵn đơn ly hôn, nghĩ rằng đó là cách giải thoát cho cả hai. Nhưng một câu nói của bố đã khiến tôi tỉnh ngộ, và rồi một phép màu thực sự đã xảy ra.
Vì khoảng cách địa lý và bận rộn công việc, Thanh Ngân và Quốc Duy đành tổ chức buổi ra mắt gia đình hai bên qua màn hình máy tính, kết nối đầu cầu Australia, Pháp và Việt Nam.
Một buổi sáng sớm nơi Trung tâm phục vụ hành chính công của xã, thấy cảnh tượng khiến lòng lặng đi một chút, rồi ấm lên rất nhiều. Cụ ông tay run run cầm chiếc điện thoại cũ, mặt nhăn lại vì không biết bấm vào đâu để đăng ký cấp lại thẻ bảo hiểm. Kế bên cụ, một thanh niên trong màu áo xanh tình nguyện nhẹ nhàng cúi xuống, từ tốn: 'Dạ, ông bấm vô đây, rồi mình chọn chỗ này… Còn cái dòng này là thông tin của ông… không sao, để con giúp'.
Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng một quyết định bâng quơ, chỉ để thỏa mãn chút tò mò, lại có thể khiến cả thế giới của tôi đảo lộn.
Không quá mong đợi khi nhập địa chỉ nhà vào Google Maps, Như Cần xúc động khi thấy cả bố, người hàng xóm và chú chó đã mất của gia đình nhiều năm trước.
HÀN QUỐC - Ca sĩ Jaehyun - cựu thành viên nhóm nhạc F.ABLE - qua đời ở tuổi 23 do bệnh bạch cầu.
Nghe tiếng nổ lớn kèm khói lửa bốc lên, ông Phúc bỏ chạy thục mạng, phía sau 3 đồng nghiệp cũng tháo chạy, trong đó một người bị cháy bùng trên đầu.
Không váy cưới lộng lẫy, không tiệc linh đình, chỉ có tà áo dài đỏ, giường bệnh và đôi tay run run của người mẹ vẫn kịp nắm tay con gái trong ngày trọng đại nhất đời.
Là Trưởng phòng biên tập Sự kiện và Nhân chứng, Báo Quân đội nhân dân từ năm 2021, tôi nhận được nhiều bài viết của Đại tá, cựu chiến binh Trần Tiệu gửi đến cộng tác. Bản thảo được ông viết tay cẩn thận, tuy vậy những con chữ dường như run run bởi ông đã ngoài 90 tuổi. Tôi thường nói với các đồng nghiệp: 'Bác Trần Tiệu gần trăm tuổi mà trí tuệ mẫn tiệp và vẫn đam mê viết như thế là quý hiếm lắm!'.
Nàng hậu chia sẻ thời điểm mang thai khi đang giận chồng, lặng lẽ đến bệnh viện kiểm tra, đồng thời phản hồi việc đi giày cao gót.
Mẹ nói muốn bán nhà để chia đều cho ba anh em chúng tôi – một quyết định mà lúc đó, ai cũng nghĩ là hợp lý. Chúng tôi nhận tiền, cảm ơn mẹ, rồi lại vội vã trở về với cuộc sống riêng. Cho đến ngày mẹ mất trong một căn phòng trọ tồi tàn, sự thật được hé lộ qua vài dòng chữ run run viết vội…
Đây không chỉ là một chiến thắng y khoa mà còn là biểu tượng cho sức mạnh con người dù ở tuổi nào, nếu có niềm tin và sự chăm sóc tận tâm, sự sống vẫn hồi sinh.
HNN - Trong mơ màng, cậu nghe tiếng ngoại thì thầm bên tai, giọng khàn khàn quen thuộc:
Sau hành trình gian nan kéo dài hơn 30 năm, ông Hoàng Bá Liên cuối cùng đã được cấp căn cước công dân.
Tháng Sáu lại về, lòng tôi lại rạo rực một cách lặng lẽ. Không ồn ào, không hô hào, không rực rỡ như một số ngành nghề khác, nghề báo - nhất là công việc biên tập, âm thầm và lặng lẽ như chính những dòng chữ chúng tôi chỉnh sửa mỗi ngày. Nhưng chỉ cần tháng Sáu đến, ký ức lại ùa về như một thước phim quay chậm. Bao năm làm nghề, tôi vẫn không quên lần đầu tiên mình bước chân vào tòa soạn, ôm chồng bản thảo run run như người học việc, và lần đầu bị một tác giả 'quay ngược' chỉ vì sửa vài dòng mô tả mà không hỏi ý họ trước.
Triệu Nhã Chi luôn được khen ngợi có ngoại hình trẻ trung hơn tuổi, khí chất thanh lịch hiếm có. Tuy nhiên, đằng sau đó là sự vất vả ở tuổi 71.
Mẹ chồng biết tin tôi có thai, bà gọi tôi đến nhà riêng, bảo không cần chồng tôi đi cùng. Tôi biết bà khó tính nhưng không ngờ, bà có thể thốt ra câu này.
Thời khắc các tạng được đưa ra khỏi phòng mổ, vợ của người hiến tạng mắt đẫm lệ, lặng lẽ quỳ gối, bàn tay run run chạm nhẹ vào từng hộp bảo quản tạng của chồng.
Một nữ sinh viên mới tốt nghiệp đại học đã đổi cuộc sống thành thị lấy nghề chăn nuôi lợn, sử dụng các kỹ năng số để chia sẻ những câu chuyện đời sống nông thôn chân thực.
Tôi là Đoàn Thị Đoan, một Chấp hành viên nữ trực thuộc Cục Thi hành án dân sự một tỉnh Tây Nguyên. Với gần 20 năm công tác trong ngành thi hành án dân sự và hơn 10 năm làm Chấp hành viên, tôi đã chứng kiến nhiều hoàn cảnh, nhiều trắc trở sau mỗi bản án, nhưng có lẽ, vụ việc thi hành án của gia đình ông Bảy – một người nông dân nghèo – là điều khiến tôi trăn trở nhất.
Biên Hòa đầu tháng Năm, những cánh hoa bằng lăng tím biếc bắt đầu ồ ạt nở, nhuộm tím cả một góc trời của thành phố công nghiệp tưởng chừng khô khan. Biên Hòa đang vào mùa đẹp nhất - mùa của những tán bằng lăng e ấp bung nở sau cơn mưa đầu hạ, mùa của những khung trời tím lịm run run, đánh thức trong tôi bao nỗi nhớ, bao miền thương.
Câu chuyện được lan tỏa rộng rãi trên mạng xã hội những ngày qua. Dân mạng bày tỏ sự xúc động khi chứng kiến tình cảm của hai bà cụ.
Tôi muốn vẽ lên nền trời 3 từ 'mẹ yêu dấu' như thể là mẹ sẽ mãi ở bên…
Những gương mặt trên bức hình như động đậy, nói cười, khiến đôi bàn tay ông run run hết đưa tấm hình lại gần rồi lại lùi ra xa. Từ góc căn phòng tôi thấy đôi mắt ông dần ngấn lệ, hai môi bậm vào nhau. 'Tuổi già hạt lệ như sương'.
Đã qua lâu rồi những năm tháng đau thương khôn cùng ấy.
Đêm đó, tôi trằn trọc không sao ngủ được. Tôi quay lưng quay về phía chồng, trong đầu chỉ nghĩ đến chuyện cũ của anh.
Trong căn nhà đơn sơ trên đường Lý Văn Lâm (Phường 1, TP Cà Mau), cựu chiến binh (CCB) Lâm Anh Lữ cầm trên tay cuốn 'Kỷ yếu Ban Liên lạc Thị đội Cà Mau và Huyện đội Châu Thành' vừa in xong, mắt ánh lên niềm vui và xúc động: 'Cuối cùng thì cũng hoàn thành. Mừng lắm!'. Gương mặt rạng ngời, tay ông run run lật từng trang sách còn thơm nồng mùi giấy mới...
Ánh nắng Caribe xuyên qua khung cửa sổ nhỏ, soi rõ từng đường nét thời gian trên gương mặt ông Mai Thảo, Chủ tịch Hội người Việt Nam tại Cuba. Trong không gian ấm áp ấy, ông chậm rãi lật giở từng trang album cũ với những tấm ảnh đen trắng, như mở ra cả một thời kỳ lịch sử. Đôi bàn tay gầy guộc của ông run run dừng lại ở tấm hình đen trắng chụp ngày 30/4/1975.
Khi còn trẻ, nhiệt huyết và mong muốn khẳng định bản thân luôn sôi sục. Chính tinh thần làm việc không biết mệt mỏi ấy giúp bạn xây dựng nền móng vững chãi cho tương lai.
Lưu bút không đơn thuần là một cuốn sổ. Nó là nơi giữ lại cả một khoảng trời tuổi trẻ, nơi từng nét chữ đều mang theo một phần ký ức.
Trong những ngày tháng Tư lịch sử đầy ý nghĩa này, đoàn công tác của Công an TPHCM lại về thăm các Mẹ. Gặp gỡ các chiến sĩ Công an, các Mẹ cùng gia đình không giấu được sự xúc động, vui mừng. Những người Mẹ với mái đầu bạc, làn da sẫm đồi mồi, đôi mắt đã không còn tinh tường, đôi chân chậm chạp run run, nhưng chính họ đã góp phần không nhỏ cho hòa bình của đất nước hôm nay.
Nghĩ con chỉ ít nói, người mẹ hoảng hốt khi thấy con ngất lịm tại lớp
Tình huống khiến tôi thật sụ bất ngờ.