Mình thèm một lọn khói đốt đồng quá!'. Bạn tôi nói bâng quơ đầy thèm khát trong một chiều nắng hạ trải vàng luênh loáng phủ đầy khắp cỏ cây. Cứ tưởng mong ước nhỏ nhoi ấy sẽ dễ bề thực hiện, ấy vậy mà nó lại xa vời chẳng biết khi nào mới thực hiện được.
Năm tôi chừng sáu, bảy tuổi, 'bé như cái kẹo' đã phải đem cơm ra đồng cho mẹ. Tôi nhớ lần đầu đi đưa cơm, một tay xách cái quang mây nhỏ có bát tô cơm, bát cà muối và mấy con cá kho mặn, một tay xách ấm nước vối. Ra tới cửa, tôi không biết đi đường nào, cũng không biết mẹ cấy ở đồng nào, ruộng nào? Phân vân một lúc, đi ngược một đoạn, rồi lại đi xuôi một đoạn, loanh quanh bỗng dưng tôi nhìn xuống mặt đường thấy những vết chân người in rõ trên nền đất phủ bụi. Đi thêm chút nữa, cái đầu óc ngây thơ bé dại của tôi chợt nghĩ ra một điều là tìm dấu chân mẹ trên mặt đường!
Mưa, nồm, ẩm ướt là 'đặc sản' của tiết đông xuân, những ngày nhớp nháp và buốt giá cứ quẩn quanh qua mấy tháng Giêng Hai.
Mỗi lần ai đó hỏi quê tôi ở đâu, mùa Xuân năm nay có về quê không, tôi thường trả lời quê em xa lắm, em không về...
Qua ngày lập đông, còn bao nhiêu heo may gió cũng mang về theo mùa hun hút. Trên đầu dốc, cây bằng lăng núi lá đã chuyển thành màu đỏ sậm như những nốt son ấm áp giữa bao la xanh. Và mây ở đây, bốn mùa cứ lờn vờn khắp các triền đồi.
Ngoài trời rỉ rả những cơn mưa, tôi lục lọi tháng ngày bé dại ra ngắm nghía. Kí ức cứ mon men lại gần, rồi trả tôi về những quá vãng xa xăm.
Từ phía xa vào một bữa về quê, bạn đã thấy khói chờn vờn len lỏi vươn trên nóc nhà. Xoắn xuýt, quấn quyện, từ từ bay lên giữa không trung thảnh thơi. Lòng bạn chợt dâng lên niềm khắc khoải về mùa khói trong ký ức? Đã bao lâu giữa cuộc sống phố thị hiện đại, bạn chẳng gặp những làn khói lam chiều vương nhớ rưng rưng?
Những ngày này, mưa dường như đã ngừng rơi. Khoảng mênh mông bao la chờn vờn mây trắng bỗng trở thành phông nền cho bức tranh thiên nhiên vời vợi nắng. Gió cũng đã thao thiết trở mùa.
Mỗi một mùa trong năm tựa hồ một bức tranh tứ bình đầy thi vị. Nếu mùa xuân, đất trời dần được sưởi ấm, cây lá đâm chồi nảy lộc; mùa hạ, nắng vàng như rót mật, những cơn mưa bất chợt mát lành thì mùa thu lại như một nàng thiếu nữ đôi mươi quyến rũ và lãng mạn.
Nó không được bầy mèo hoang chấp nhận đúng không? Những tiếng kêu đau đớn thi thoảng chị nghe thấy có phải là tiếng kêu của nó? Đã mấy tháng rồi mà nó chưa hòa nhập được với bầy mèo hoang, hẳn vì nó có đeo vòng cổ. Nó là con mèo nhà.
Khu tham quan điện mặt trời An Hảo ngày nắng hạ, có điều gì đó vừa quen vừa lạ. Vẫn cái dáng dấp bình lặng và huyền bí ngàn đời của non cao vực sâu, của gió núi mây ngàn, của sự lấp lánh hàng triệu đóa hoa pin.
Về Huế, nhắc tên ông hầu như ai cũng biết, dẫu ông quê Quảng Bình, sau năm 1975 mới vào Huế dạy học.
Từ bao đời nay, thơ ca là câu chuyện riêng, là tiếng nói riêng của một cá nhân.
Con người ta ai rồi cũng có những mơ ước trong đời, có những ước mơ cao cả, lớn lao 'sao không là gió, là mây để thấy trời bao la'; nhưng cũng có những ước mơ nhỏ bé, bình dị là được ngủ trong một ngôi nhà lành lặn, đầy hơi ấm. Mái nhà tranh của ngày cũ, chái bếp ám mùi khói, những tấm phên tre... những nỗi nhớ về một thời quá vãng ấy cứ nhẹ bâng theo con đi cùng năm tháng.
Với tôi, đi chợ những ngày giáp Tết không phải để mua hàng hóa mà chủ yếu tận hưởng cảm giác thân quen, gần gũi không thể tìm được nơi phố thị.
Sau buổi lội rừng 1 ngày 1 đêm, toàn thân 'biểu tình' vì nhức mỏi song tâm trí lại thư thái lạ kỳ nhờ có sự kết nối với thiên nhiên. Ai trong đoàn cũng đồng tình rằng đó là một buổi 'tắm rừng' chất lượng.
Những sợi khói mùa xuân giăng mắc trong tôi bao hoài niệm. Tôi lớn lên nhờ ký ức, trưởng thành nhờ những điều giản dị nên lúc nào lòng cũng ôm mộng nhớ nhung sợi khói quê nhà…
Mới hôm qua thôi, trời đang còn chang chang nắng, cuối chiều cơn mưa về vội làm cho hơi nóng xộc lên thật oi bức, khó chịu. Vậy mà qua một đêm trời mát dịu một cách không ngờ, những cơn gió ban sớm cứ mơn man chờn vờn khắp da thịt mát lạnh. Cô bạn nhỏ bước chân ra bậc cửa vươn vai đứng dậy thì thầm, vậy là tháng Tám đã về… Cứ thế nỗi nhớ về những tháng Tám dịu dàng khẽ khàng lướt qua như phím đàn ngân lên từng nốt nhạc diết da, trầm bổng rồi tan vào hư không…
'Bà ơi, cổ tích là gì hả bà?'
Tối qua, trong cuộc gọi điện về nhà, khi tôi hỏi, 'năm nay cây xoài nhiều hoa không hả bố', chợt nghe giọng bố thở dài: 'Mưa suốt, nhiều hoa đấy, nhưng chắc năm nay xoài mất mùa rồi con ạ'.
Tôi thường hay nấn ná một vài ngày xuân để được ở bên mẹ nhiều hơn. Nhiều người cho rằng một vài ngày thì không bõ nhưng với tôi, giữa nhịp sống bận rộn như bây giờ thì chẳng biết bao nhiêu là vừa, ngày nào còn được ở bên mẹ là ngày đó quý giá, là hạnh phúc, bình yên nên tôi luôn trân trọng.
Bếp luôn luôn đỏ lửa. Tiếng tí tách than củi rổn rang. Hơi ấm thân quen từ muôn lá. Làn khói trắng rưng rưng vòng bay lên. Dáng mẹ hối hả với củ hành, lá dong. Tiếng xe và người đi chợ sớm ngang qua nhà. Những thanh âm quen thuộc, chẳng hề mới mẻ mà vẫn gợi niềm xúc động, chạm vào ta, đánh thức xúc cảm. Là thanh âm vang động của Tết bình yên về bên hiên nhà như một người đi rất xa trở lại biết nơi đây có ai đó vẫn ngóng chờ.
Đón hơn 10.000 lượt khách trong 6 ngày Tết, Khu tham quan điện mặt trời An Hảo được xem là một trong những địa danh dẫn đầu bảng xếp hạng cực 'hot trend' ở mùa du lịch xuân Quý Mão 2023.
Giải thưởng 'Thị trấn điểm đến ấn tượng hàng đầu thế giới năm 2022' của World Travel Awards sẽ là động lực đưa Tam Đảo bước ra thế giới và kéo thế giới đến với thị trấn mờ sương tuyệt đẹp này.
'Dậy sớm nhé', anh bạn đi cùng dặn đi dặn lại trước khi về phòng. Anh không dặn thì tôi cũng xác định phải dậy sớm. Lần đầu tiên về đất Phật, được chiêm bái một thánh tích mà hơn 2.500 năm trước Đức Phật đắc đạo, chắc chắn phải dậy sớm, đi trong không khí trong lành rồi.
Ai mê du lịch đều biết, mùa mây xuất hiện nhiều và dày đặc nhất là kể từ tháng 10 đến tháng 4 dương lịch năm sau, đây là 'thời điểm vàng' các tín đồ du lịch bốn phương đổ về các địa điểm để 'săn mây'. Không cần di chuyển quá xa mà vẫn có thể săn được mây đẹp, mới bạn đến với Hang Kia - Pà Cò (huyện Mai Châu) và Lũng Vân (huyện Tân Lạc) của tỉnh Hòa Bình.