Hũ mật ong của bà giữ chân mùi hoa bưởi, lưu lại những ngày ấu thơ xanh
Một ngày mưa, bà nội quyết định mở hũ mật hoa bưởi trước sự háo hức và ngóng trông của tôi. Vừa mới mở nắp, hương thơm nhè nhẹ đã bay lên, hương bưởi đọng lại trong ký ức vài tháng trước tỏa ra. Hai bà cháu cứ nhâm nhi ly mật ong hoa bưởi, ngắm trời mưa...
Vào mùa, hoa bưởi thi nhau nở rộ trắng ngợp cả khu vườn. Những chùm hoa chen chúc nhau, nho nhỏ, trắng như bông tuyết. Hương thơm nhè nhẹ, ngào ngạt tỏa khắp lối đi vào khu vườn của bà nội. Tôi nhắm mắt, tận hưởng hương bưởi, nhớ vào mỗi dịp hoa bưởi nở rộ, bà nội lại làm cho tôi một hũ mật ong hoa bưởi để dành trị ho.

Ảnh minh họa: Phim My Neighbor Totoro.
Những bông hoa bưởi đều được bà tôi chọn lựa kỹ càng. Phải là những bông hoa vừa mới nở, cánh hoa vẫn còn trắng, không bị úa vàng hay tàn phai. Mỗi lúc hái những bông hoa bưởi như vậy, bà tôi lại thách đố xem ai hái được nhiều hoa nhất. Không khí yên tĩnh của khu vườn bỗng chốc nhộn nhịp hơn khi có tiếng cười, tiếng nói của hai bà cháu. Giây phút đó là kỷ niệm hạnh phúc khó quên.
Tiếp theo bà tách từng cánh hoa bưởi ra, sợ khi ngâm cả đài và nhụy hoa sẽ bị đắng, mất đi vị hậu ngọt tự nhiên và nồng ấm của mật ong. Những công đoạn khó như vậy nhưng với bà lại rất thuần thục, nhanh nhẹn. Tôi quan sát và thực hành trong sự vụng về, lúng túng. Trông thấy tôi lóng ngóng, bà liền nói:
“Vẫn là đứa trẻ vụng về nếm hũ mật ong hoa bưởi của bà không đậy nắp để kiến ăn đây mà.”

Ảnh minh họa: Phim My Neighbor Totoro.
Tôi ngại ngùng, xoa đầu ái ngại nhớ về kỷ niệm hồi còn nhỏ. Ngày ấy, cứ vào mỗi buổi sáng thức dậy, bà lại pha cho ông một cốc nước mật ong hoa bưởi. Mỗi khi uống xong, ông đều khen: “Thật là ngọt! Thật là ngon!”.
Chính câu nói đó đã khiến đứa trẻ như tôi tò mò. Tôi đã đợi lúc bà và ông đi chợ, lén xuống nhà bếp nếm thử vị mật ong hoa bưởi. Mới đầu tôi chỉ có ý định ăn thử một thìa mật ong, nhưng càng về sau tôi lại càng bị hấp dẫn bởi vị ngọt thanh, nồng ấm. Cứ như vậy, tôi nếm thử rất nhiều rồi chạy đi chơi nhà hàng xóm, quên mất phải đậy nắp hũ lại.
Khi bà trở về nhà, hũ mật ong hoa bưởi đã bị lũ kiến bám đen xung quanh, nhiều con kiến đã ăn no mật. Chúng ngã la liệt trong hũ và ngoài bàn bếp. Khoảnh khắc hài hước đó khiến bà khó quên, lần nào hái hoa bà cũng nhớ lại chuyện đó và trêu tôi.

Ảnh minh họa: Phim My Neighbor Totoro.
Sau khi tách từng cánh hoa, bà sẽ đem đi rửa sạch và để ráo nước, đợi khô. Chiếc rổ của bà đựng đầy cánh hoa như những đám mây trắng trên bầu trời cao. Đợi mãi khi chiều tà đến, hoàng hôn bắt đầu xuất hiện, một vài tiếng lạch cạch vang lên, từ trong ngăn kéo dưới góc bếp, bà lấy ra một hũ thủy tinh trong suốt. Bà cho những cánh hoa bưởi để vào trong hũ, rồi lại tiếp tục lấy chai mật ong đổ vào.
Cánh hoa bưởi ngập trong màu vàng sẫm của mật ong. Mùi thơm hòa hợp của hương bưởi và mật ong ôm trọn hũ thủy tinh. Bà đóng nắp hũ lại, hương hoa bưởi như tạm khép. Sau hơn 2 tháng ủ mật, những cánh hoa đã hòa hương và sắc theo hũ mật.

Ảnh minh họa: Phim My Neighbor Totoro.
Một ngày mưa, bà nội quyết định mở hũ mật hoa bưởi trước sự háo hức và ngóng trông của tôi. Vừa mới mở nắp, hương thơm nhè nhẹ đã bay lên, hương bưởi đọng lại trong ký ức vài tháng trước tỏa ra. Tôi lấy chiếc cốc và múc hai thìa mật ong hoa bưởi hòa với nước ấm. Hai bà cháu cứ nhâm nhi ly mật ong hoa bưởi, ngắm trời mưa, rồi bà kể cho tôi nghe những câu chuyện thuở xưa.
Vị ngọt nhẹ, cùng hương thơm ngào ngạt của hương bưởi cứ thế theo tôi lớn lên. Tôi nghĩ chúng vẫn sẽ neo đậu trong ký ức ngay cả khi tôi trở thành người lớn, mãi ngọt ngào và tỏa hương thơm ngát, như tình yêu của bà.