Gia đình thầy thuốc rắn nổi tiếng ở Cần Thơ chuyên trị bệnh miễn phí
Ở độ tuổi hơn 90, ông Phạm Văn Thất (TP.Cần Thơ) không nhớ đã điều trị cho bao nhiêu người bị rắn độc cắn trong hơn 60 năm hành nghề.

Rắn lục đuôi đỏ nguy hiểm ở ĐBSCL - Ảnh: T.L
Trị bệnh làm phước
Đã hơn 10 năm, anh Trần Văn Út ở xã Phong Điền còn nhớ như in ngày anh bị rắn hổ “chạm nọc”. Ngày ấy vào mùa nước nổi, anh đi cắm câu. Khi đang gỡ cá lóc mắc câu, anh nghe tiếng "khì khì" và nhanh như chớp một con rắn hỗ đất đã phóng tới cắn vào tay anh, phun máu. Biết ngay là rắn độc, anh nhanh chóng dùng dây chuối thắt garo và đi vội về nhà, mặc cho đang đau nhức từ vết cắn của con rắn hổ.
Về đến nhà, mệt muốn xỉu, anh đứng ngoài sân nói với vợ con: “ Tôi bị rắn độc chạm rồi”. Gia đình gấp rút đưa anh tới thầy thuốc rắn Phạm Văn Thất ( còn gọi là ông Mười Lù) ở xã Mỹ Khánh để điều trị. Đến nơi gần 10 giờ đêm. Gia đình kêu cửa thầy thuốc trong khi anh Út đã hôn mê.
Ông Mười nhanh chóng kêu người con trai ra sau nhà hái thuốc, ông bắt mạch và nói: “Vết cắn sâu, rắn độc, may mà chú em biết thắt garo, nọc độc cũng chưa chạy về tim nhiều. Gia đình đừng quá lo, không sao đâu”.
Sau khi con ông Mười giã thuốc và đắp lên vết rắn cắn, khoảng 30 phút sau anh Út có dấu hiệu hồi phục và 1 giờ sau anh Út nói chuyện ú ớ được. Sau một ngày đắp thuốc và uống thuốc, anh Út đã vượt qua nguy nan. Năm ngày sau anh tỉnh táo đi lại và nói chuyện và đi lại được.

Thầy thuốc rắn nổi tiếng ở Cần Thơ Phạm Văn Thất - Ảnh: Văn Kim Khanh
Anh Út cho biết, ở An Bình Cần Thơ này, gia đình trị thuốc rắn nổi tiếng là ở chỗ bác Mười. Nghe nói gia đình bác làm nghề này lâu đời, đã cứu hàng ngàn người qua cơn nguy hiểm do rắn độc cắn.
Khi được hỏi mỗi năm chữa cho bao nhiêu người, bác Mười trả lời: “Mỗi năm thường 100-120 người trở lên. Truyền thống của gia đình là trị bệnh làm phước, trị miễn phí, không đặt vấn đề thu tiền bạc. Người bệnh hết bệnh cứ về, không yêu cầu đền ơn đáp nghĩa. Vì vậy bà con trong vùng quý mến rất nhiều”.

Một ca bệnh do bị rắn lục đuôi đỏ cắn ở Cần Thơ. - Ảnh: Phạm Minh Nghĩa
Ông Mười kể: "Từ nghề của ông tổ họ Lâm, gia đình sử dụng một loại ngải trị rắn độc có nguồn gốc từ bên Lào. Sau này, nhà tôi nghiên cứu thêm dược liệu từ cây cỏ ở ĐBSCL có dược tính trị rắn, hiệu quả cũng tốt và dễ tìm hơn khi điều trị".
Giai thoại về cụ tổ nghề rắn
Anh Phạm Minh Sáng, con trai ông Phạm Văn Thất, là đời thứ 5 trong nghề. Anh Sáng cho biết, ông Mười nay đã 96 tuổi, là cháu rể 4 đời của cụ tổ nghề thuốc rắn họ Lâm. Mẹ anh Sáng, bà Lâm Thị Mười, là cháu đời thứ 4 của ông tổ họ Lâm.

Ông Phạm Minh Sáng là thầy thuốc rắn thế hệ thứ 5 của gia đình - Ảnh: Văn Kim Khanh
Tương truyền ông tổ nghề rắn họ Lâm là lính của nhà Tây Sơn. Khi chinh chiến bên Lào, ông đã học nghề thuốc rắn từ người vùng cao ở Lào, trong đó có bài thuốc ngải rắn. Đem ngải rắn về nước, khi làm lưu dân ở Phong Điền Cần Thơ xưa, ông đã cứu được một tiểu thư con quan ở địa phương bị rắn độc cắn hôn mê sắp qua đời. Vị quan trên gả tiểu thư cho chàng trai nghèo có nghề trị rắn cắn độc đáo. Danh tính ông bắt đầu nổi tiếng từ đó ở Cần Thơ.
Dược liệu và tính khoa học của thuốc rắn
Anh Phạm Minh Nghĩa, cháu nội của ông Phạm Văn Thất cho biết, thuốc rắn này tuy là thuốc nam nhưng có cơ sở khoa học thực thụ. Ngải trị rắn độc có nguồn gốc từ Lào. Các loại cây như cỏ hôi (hoa ngũ vị), cây xương cá… là thuốc nam có ở ĐBSCL. Các loại thảo mộc đó là những loại giải độc, hút chất độc từ nọc rắn.
Hiện nay các bệnh viện đều có huyết thanh chữa rắn độc cắn. Tuy nhiên, cần cung cấp thông tin cho bệnh viện về loại rắn cắn để có huyết thanh điều trị phù hợp. Chi phí điều trị khá cao, thường từ 10 triệu đến vài chục triệu đồng.

Rắn hổ từ lâu vẫn là mối nguy của dân Cần thơ mùa nước lên - Ảnh: T.L
Anh Phạm Minh Nghĩa phân tích: “Trị bệnh bằng dược thảo thuốc nam như gia đình tôi, không cần phân biệt loại rắn gì cắn, chúng tôi đều có phương pháp điều trị cứu sống người. Kể cả rắn lục đuôi đỏ là loại rắn nguy hiểm, chúng tôi cũng đã trị khỏi bệnh. Gia đình tôi liên tục nghiên cứu, đọc sách và học hỏi thêm những phương pháp điều trị rắn độc từ sách báo và khoa học cũng như nắm chắc nghề thuốc rắn để làm phước cho người dân vùng nông thôn”.