Về tới cửa đã bị mẹ vợ ném túi xách ra ngoài, bà chỉ vào trong nhà và nói 1 câu khiến tôi quyết định ly hôn tức thì
Khi nghe những lời mắng chửi và hành động nóng nảy của mẹ vợ, tôi quyết định sẽ ly hôn.
Tôi với Thương lấy nhau được 2 năm và vừa mới tậu 1 căn chung cư gần nhà bố mẹ vợ. Thực sự thì tôi cũng chẳng thích căn này, vị trí không đẹp, giá cả cũng cao. Tuy nhiên, lúc tiền cũng hòm hòm, Thương ra sức thuyết phục tôi, nào thì gần nhà bố mẹ mai này sinh nở có người chăm sóc, vị trí căn này hợp phong thủy, giá cao thì bố mẹ cho vay thêm…
Lại thêm bố mẹ nào ngày nào cũng gọi 2 vợ chồng qua ăn cơm rồi ngọt ngào:
- 2 đứa đủ tiền mua nhà chưa? Bố nói thật, bạn bố làm bất động sản và đánh giá dựán đó cao lắm. Con nên mua sớm, nếu sau không thích bán đi vẫn còn có lãi đấy. Nghĩ mà xem, mấy người mua chung cư bán đi mà lãi được?
- Đúng đấy con ơi, đó là bạn thân của bố, làm giám đốc công ty chuyên về bất động sản, nhận định không sai được. Các con còn trẻ người non dạ không hiểu hết đâu. Thiếu tiền chứ gì, bố mẹ 2 bên để làm gì. Ki cóp bao nhiêu năm bây giờ bố mẹ cũng chỉ để cho các con thôi– mẹ vợ tôi thêm vào.
- Anh ơi, quyết liền tay đi. Kẻo để lâu ngày lại lỡ thì khổ- lại tới Thương nài nỉ.
Và cuối cùng tôi cũng theo bên vợ, chốt một căn tầng 7 ở khu gần nhà bố mẹ Thương. Cô ấy khỏi phải nói, mừng hết sức.
Tuy nhiên, khi chuyển về nhà mới tôi đã kịp nhận ra đủ những bất tiện. Vì ở gần nên vợ thường xuyên về nhà bố mẹ. Nhiều lần tôi đi làm về cô ấy vẫn đi chơi và không có cơm ăn. Tôi gọi hỏi thì Thương rủ rê ngay:
- Anh sang nhà bố mẹ đi. Nay mẹ làm nhiều món lắm, toàn món ngon thôi.
Tôi chỉ bảo vợ cứ ở đó chơi, sau đó thay đồ và đi úp mì tôm ăn. Nói gì thì nói, bố mẹ cô ấy chứ đâu phải bố mẹ tôi, có tốt thế nào tôi cũng không mấy thoải mái.
Chuyện chưa dừng lại tại đó, hễ có vấn đề gì bé xíu xiu bố mẹ vợ cũng gọi tôi qua phụ giúp. Thậm chí hỏng cái bóng đèn, bố vợ đi tập thể dục chưa về mẹ cũng gọi tôi qua. Sau khi xong việc trở về, tôi lăn ra giường với bộ dạng mệt mỏi thì Thương lại mỉa mai:
- Làm có tí việc anh cũng thái độ. Thế em làm dâu nhà anh cơm nước, nấu nướng thì không vấn đề nhỉ?
Tôi không buồn tranh cãi với cô ấy dù thực tế cả năm chúng tôi về nội có vài lần. Mà về hầu như chỉ là phụ việc chứ Thương chưa bao giờ phải 1 mình vào bếp. Còn nhà bố mẹ vợ, mỗi lần sang đó làm việc thì ít nhưng tôi bị lôi ra giảng đạo làm chồng thì nhiều. Cứ ngồi khép nép ở sofa nghe bố mẹ nói hàng tiếng như thế, lại là lúc vừa tan làm mệt mỏi mọi người có chán không? Sau đó được ăn bữa cơm thì cả gia đình vợ lại kể công, rằng: "Vợ chồng nó về đây bố mẹ nấu ăn cho suốt, có phải làm gì đâu".
Nhưng điều khiến tôi sợ hãi nhất chính là mẹ vợ thường xuyên qua nhà. Bà còn được con gái đánh cho chùm chìa khóa riêng. Thế nên có lần tôi hết hồn khi đang cởi trần, nằm xem TV ở sofa thì bà vặn khóa bước vào.
Tiếp, bà qua chơi rồi can thiệp mọi thứ trong cuộc sống vợ chồng tôi. Khi thì không chịu giúp vợ, chê tôi nấu ăn dở, bừa bộn khiến vợ mệt. Lúc thì lại bảo tôi đi làm suốt mà chẳng thấy tiền đâu, đàn ông không lo được cho vợ con thì vứt???
Và đỉnh điểm là tối qua. Tôi phải tăng ca nên 7h mới tới nhà. Vừa lạch cạch mở cửa thì mẹ vợ tôi đã lao ra, ném thẳng túi xách tôi ra ngoài hành lang rồi chửi bới:
- Anh làm chồng kiểu gì vậy? Mua nhà cũng phải nhờ bố mẹ vợ mà không biết điều chiều nó. Đang bầu, nghén ngẩm thế kia mà nó còn phải vào bếp nấu cho anh ăn. Anh không thấy xấu hổ, nhục nhã à?
Bà còn tiếp tục chửi bới trong tình trạng cửa nhà vẫn hé, tôi đứng ngoài hành lang. Chính vì thế hàng xóm đều ngó ra xem một cách đầy tò mò. Tôi ngại ngùng, xấu hổ và tức giận, quyết định viết đơn ly hôn mọi người ạ. Và từ tối qua tới giờ, tôi mang mấy bộ quần áo cùng laptop ra ngoài. Thương thì đang khóc lóc nhắn tin trách tôi nhỏ nhen, hẹp hòi. Tôi cũng không biết phải làm sao nữa, thương vợ thật đấy nhưng cô ấy ỷ lại gia đình quá thật sự rất mệt mỏi.