Địa danh Bình Thuận xuất hiện sớm nhất vào năm Đinh Sửu (1697), với cấp hành chính là một phủ thuộc trấn Thuận Thành. Đến thời vua Gia Long đặt dinh Bình Thuận rồi đến Minh Mạng thứ 4 (1823) đặt lại phủ Bình Thuận gồm 2 huyện An Phước và Hòa Đa. Với quãng thời gian trên 300 năm đó qua nhiều thăng trầm với cấp hành chính: dinh, trấn, phủ gắn liền phần đất rộng lớn của Ninh Thuận, Lâm Đồng và phía nam Tây nguyên ngày nay.
Là một tỉnh Duyên hải miền Trung, địa giới hành chính của Bình Thuận trải qua nhiều thay đổi ở các thời kỳ lịch sử đất nước, đến nay tỉnh đã trở thành vùng phát triển kinh tế-du lịch lớn của cả nước.
Khánh Hòa, tỉnh duyên hải Nam Trung Bộ có vị trí chiến lược về kinh tế, quốc phòng, đã trải qua nhiều đổi thay trong quá trình hình thành và phát triển để phù hợp với yêu cầu xây dựng, bảo vệ tổ quốc.