Dưới đây là những lời chúc ngày 21/6 (Ngày Báo chí Cách mạng Việt Nam) hay và ý nghĩa nhất năm 2025 dành tặng tới các nhà báo, phóng viên,...
Những ngày hè sang, đi đến đâu tôi cũng bắt gặp hình ảnh các sĩ tử cặm cụi bên trang sách, chạy đua với thời gian để gấp rút chuẩn bị hành trang cuối cùng tốt nhất cho kì thi quan trọng nhất đời người. Lòng tôi chợt nao nao nhớ về ngày tháng cũ, thuở đôi mươi khát vọng cháy tâm hồn.
Dù viết bài văn khá dài nhưng em học sinh chỉ được giáo viên chấm 2 điểm. Nội dung bài văn này ra sao mà khiến em học sinh nhận điểm thấp đến vậy?
Chiều nay, bỗng dưng thèm cảm giác đạp xe đón gió như thuở nào, cái thời cấp ba xa xôi mà mỗi lần nhớ về tôi lại thấy nhẹ hẫng như có ai rót vào một giọt nắng hanh hao. Không hiểu sao, ký ức lại đưa tôi trở lại mùa hè năm ấy - mùa hè cuối cùng của thời áo trắng.
Sáng nay, bước chân trên con đường quen thuộc giữa lòng thành phố, tôi bất chợt ngẩng lên và bắt gặp những chùm hoa sấu trắng nhỏ đang nở rộ. Mùa hạ đã thực sự trở về, và tháng 5 lại đến, nhẹ nhàng như một kỷ niệm cũ.
Tuổi thơ tôi gắn liền với những cánh đồng lúa, hương rơm rạ đã trở thành một phần không thể thiếu trong ký ức.
Có một loài hoa chẳng mọc rộ thành từng triền như dã quỳ, cũng không kiêu sa như mimosa dịu dàng trong nắng sớm, ấy vậy mà mỗi lần hoa nở, lòng tôi lại dâng lên thứ cảm xúc nao nao - thứ cảm xúc vừa rưng rưng hoài niệm, vừa như thức tỉnh một điều gì đó rất sâu xa trong tim. Đó là hoa phượng - loài hoa tưởng chừng chỉ quen với sân trường miền xuôi, nhưng vẫn rực rỡ cháy lên giữa những con dốc, gọi hè về trong một vẻ đẹp thật khác.
Cây gạo cổ thụ ở thị trấn Tiên Điền (Nghi Xuân - Hà Tĩnh) không chỉ là chứng nhân sống động của hơn hai thế kỷ thăng trầm, mà còn là biểu tượng văn hóa đậm đà tình làng nghĩa xóm - nơi lưu giữ hồn quê và ký ức bao thế hệ.
Giữa hàng nghìn người đang chờ xem diễu binh, diễu hành kỷ niệm 50 năm thống nhất đất nước, người phụ nữ trung niên thu hút sự tò mò khi lặng lẽ cầm bút viết những dòng nhật ký trên trang giấy trắng.
Ầu ơ… tiếng ru quen thuộc, nhẹ nhàng tựa làn gió mát lành từ những trưa hè tuổi thơ vang vọng trong ký ức như một khúc nhạc êm đềm. Mỗi lần nghe ai đó cất lên câu hát ấy, lòng lại nao nao, thấy mình như bé lại, được thu vào vòng tay mẹ, nghe nhịp võng đong đưa, chậm rãi chìm vào giấc ngủ an yên.
Là một cô bé sinh ra ở miền quê nghèo, lớn lên từ gánh bún của mẹ, với giọng ca ngọt ngào, Nguyễn Thị Minh Thi (sinh năm 2000), giảng viên Học viện Âm nhạc Huế đã vươn lên, trở thành một ca sĩ, giảng viên thanh nhạc. Đi qua khó khăn, cô gái người Quảng Trị này càng trân quý những gì đang có và luôn tìm cách trả nghĩa cuộc đời.
Có quá nhiều người chụp hoa anh đào Nhật Bản nhưng nét riêng đầy chất thơ trong bộ ảnh của Nguyễn Thạch Long khiến nhiều cư dân mạng mê mẩn.
Giữa tháng 3, chúng tôi tìm về vùng biên giới tỉnh Đồng Tháp. Đây cũng là thời điểm mà cây Ô môi trổ bông đẹp nhất. Từng chùm bông trổ đỏ hồng, dày đặc, nao nao thương nhớ.
Tình yêu đắm đuối với người, với đời, thiên nhiên được Ngọc Lê Ninh thể hiện mãnh liệt qua bài thơ 'Tình đất phù sa'.
Bố hào phóng với mọi người bên ngoài, nhưng đến một bó hoa nhỏ cho mẹ vào ngày 8/3 cũng chẳng có.
Có những loài hoa chỉ cần nhắc đến tên đủ khiến lòng người xa quê nao nao nỗi nhớ quê xưa - nơi lưu giữ một thời ký ức tuổi thơ yên bình, hồn nhiên, trong trẻo... Hoa xoan!
Ra Giêng, dẫu lòng người đã mặc định sang xuân, đất trời năm nay không hiểu sao vẫn bịn rịn mãi với khúc giao mùa.
Tết là lúc mọi người sum vầy cùng gia đình, bạn bè, người thân. Thế nhưng đâu đó trong sương khói của 'đại ngàn' vẫn còn có những con người đang ngày đêm canh giữ, bảo vệ bình yên cho những cánh rừng. Với họ, Tết cũng gắn với rừng.
Ngày cuối cùng của năm cũ, Lê thoáng chút chạnh lòng khi nhớ về quãng thời gian gần 5 năm ăn Tết xa gia đình. Nhìn thấy hàng xóm tất bật dọn dẹp nhà cửa, vườn tược, đi tảo mộ, gói bánh… trong lòng Lê cũng thấy nao nao.
Bất ngờ nhận được tin nhắn từ phía em gái: 'Tết này, chị có về nhà không? Bố mẹ đã 'viễn du miền mây trắng', chỉ còn 2 chị em mình. Chị về cùng em đón Tết nhé'.
Dù đô thị hóa dập dồn trong lòng phố, nhịp sống công nghiệp hối hả trong guồng quay không ngừng nghỉ, thì hương vị mùi già vẫn yên vị trong nỗi thiết tha của người đô thị hôm nay.
Đến hẹn lại lên, 'tuần lễ dọn nhà' chính thức bắt đầu. Nhưng năm nay, không chỉ thấy mệt, oải hay nản,.. như những năm trước, Sunlight còn cho người ta nhìn thấy nhiều hơn thế qua MV 'Dọn nhà đón Tết'!
Bài thơ 'Một mùa xuân nho nhỏ' được nhà thơ Thanh Hải viết vào những năm tháng cuối đời trên giường bệnh tại Bệnh viện Trung ương Huế (cuối năm 1980). Bài thơ là niềm tâm sự, sự chiêm nghiệm và niềm tin về tương lai phía trước của một nhà thơ đã dâng trọn cuộc đời mình cho sự nghiệp cách mạng giải phóng dân tộc.
Chia sẻ với PV VietNamNet, Jimmii Nguyễn khẳng định hồi ký là những câu chuyện liên quan tới anh, thật 100%, chỉ có nhân vật liên quan được đổi tên, để giữ sự trân trọng với họ.
Những ngày cuối đông, khi sương giăng lối và hơi lạnh len vào từng ngõ nhỏ, lòng người cũng nao nao một cách lạ kỳ. Từ những mái nhà lợp ngói cũ kỹ đến những con phố tấp nập, xuân như đang len lỏi khắp nơi, gõ nhè nhẹ vào cánh cửa của mỗi trái tim, gọi người ta chuẩn bị nghênh đón mùa mới.
Chỉ còn 2 tuần nữa là đến Tết Nguyên đán năm 2025, dạo bước qua những con đường từ trung tâm tỉnh Long An đến các địa phương, không khí mùa xuân đã len lỏi khắp nơi. Không chỉ đường phố, công viên mà ngay cả quán cà phê, trường học, các cơ quan, đơn vị đều 'thay áo mới' với những hình ảnh và gam màu đậm chất truyền thống.
Có những ngày bỗng muốn thả lỏng mình, mặc cho công việc cuối năm đang dồn lại, những bản báo cáo cần hoàn thành, đó là lúc tôi đưa tay ra để xé đi những tờ lịch cuối cùng của năm cũ. Rồi lại bần thần tự hỏi mình, năm tháng có mòn đi như quyển lịch dày cộp này không?
Mưa lũ qua đi, dấu vết còn đọng lại... Mùa hạt dẻ Trùng Khánh (Cao Bằng) vẫn nao nao trong thơm thảo, ngọt bùi. Dưới tán dẻ cổ thụ, gió heo may hanh hao rung rinh từng chùm quả chín đã ngả mầu vàng cháy.
Khi những vạt dã quỳ nhuộm vàng đồi núi Tây Nguyên cũng là lúc mùa khô đến mang theo những cơn gió lạnh hanh hao.
Một ngày làm thầy với nhiều nhà giáo đã và đang đứng trên bục giảng có ý nghĩa cao quý, nhiều kỷ niệm suốt đời mang theo.
Tháng 11 về, giữa tiết trời se lạnh, lòng tôi lại da diết nhớ thầy cô và bạn cũ-những người đã đi cùng tôi suốt năm tháng tuổi thơ.
Nhắc đến hai tiếng Cà Mau, người ta lại nhớ về mảnh đất cuối trời Nam, tuy đường xa nhưng lại có sức thu hút lạ kỳ, gieo vào lòng những ai từng đến đây cái cảm giác nhớ thương đến nao nao trong dạ.
Làng mới - tên gọi tắt của Chương trình xây dựng làng mới theo phong trào Saemaul Undong (Hàn Quốc), thể hiện tình hữu nghị Việt Nam - Hàn Quốc, cũng là cái tên thân thương nhiều người đặt cho xóm Rừng Vần, xã La Bằng (Đại Từ).
Chạy xe trên phố, bất chợt tôi thấy chiếc xe bán bánh lá dừa bên lề đường, nghe hương vị ngọt ngào tuổi thơ tràn về, nghe đầu môi ngọt bùi những món quà quê giữa phố…
Mưa lũ qua đi, dấu vết còn đọng lại… Mùa hạt dẻ Trùng Khánh (Cao Bằng) vẫn nao nao trong thơm thảo, ngọt bùi. Dưới tán dẻ cổ thụ, gió heo may hanh hao rung rinh từng chùm quả chín đã ngả mầu vàng cháy.
Có trong tay 250 triệu đồng trúng số, vợ chồng chị Hiên lập tức đem trả hết các món nợ, cả gốc lẫn lãi.
Tôi là người hay sống bằng ký ức. Ký ức lúc u hoài âm thầm xa lắc, lúc xốn xang tươi rói như vừa mới hôm qua, có một thời đi học mãi mãi không quên; thỉnh thoảng xôn xao trở lại.
Ở hàng ghế cuối, những thân nhân mang danh phận người nhà của bị cáo lẫn bị hại nghẹn ngào giữa phiên tòa xin cho người đã sát hại cha mẹ mình thoát khỏi án tử