Tình quê

Trong suốt cuộc đời, bố vẫn dạy chị em chúng tôi rằng: Sau tình nghĩa gia đình, tình máu mủ ruột già thì tình quê hương là thứ tình cảm thiêng liêng, cao quý nhất. Để rồi khi mái tóc pha sương, hai tiếng 'quê hương' vẫy gọi thì dù ở góc biển chân trời, con người ta đều hướng về nơi chôn nhau, cắt rốn.

Một vùng quê Huế trên đất nam Tây Nguyên

Trong rất nhiều chương trình di dân sau ngày thống nhất đất nước, có câu chuyện về một vùng quê mới của người xứ Huế, được lập ra từ gần nửa thế kỷ trước. Vùng quê ấy xưa gọi là khu kinh tế mới Hương Lâm, nay thuộc xã Đạ Lây, huyện Đạ Huoai-vùng đất phía nam Lâm Đồng…

Tên đất, tên làng sau sáp nhập

Tên làng xã, thôn xóm sẽ thay đổi hoặc biến mất về 'danh xưng' còn nơi 'chôn rau cắt rốn' của mỗi người vẫn sẽ còn đó. Sự thay đổi chỉ là tên gọi hành chính, cấp hành chính chứ không làm mất đi yếu tố văn hóa cội nguồn.

Chốn 'thiên đường nhân gian' đẹp mê hoặc qua ống kính du khách Việt

Là người vội đến rồi nói lời chia xa, nhưng Tân Cương đã ở lại trong tôi như một 'thiên đường nơi hạ giới', bởi cảnh quan kỳ thú muôn nơi dường như đều gói gọn tại đây, với những sắc màu mà họa sĩ tài ba nhất cũng không thể truyền tải hết.

Mùa về lại nhớ rơm vàng

Làng quê tôi với những cánh đồng lúa rộng trải dài, năm hai vụ chiêm, mùa. Mùa gặt lại về, cánh đồng làng lúa vàng trĩu bông, người dân quê tôi chân lấm tay bùn, lam lũ, một nắng hai sương gieo trồng, vượt qua những ngày giá rét căm căm, hay những ngày mưa giông, nắng lửa để làm nên những cánh đồng lúa vàng óng mượt, những hạt gạo trắng trong, nuôi tất thảy mọi người. Ôi! Mùa về, xa quê nhưng trong tâm hồn tôi vẫn không quên được màu rơm vàng của cây lúa, với tôi rơm vàng đã thành thân thuộc từ khi còn là cậu bé lên chín lên mười biết giúp mẹ cha phơi thóc phơi rơm. Mùa về rơm vàng từ cánh đồng theo nhau về được phơi đầy ngõ xóm, đường làng. Mùi thơm của rơm vàng ngọt ngào nhè nhẹ không có một loài cỏ cây nào lại có mùi thơm quyến rũ, làm nao lòng bao người đến vậy.

Sắc màu của lặng im

Nhiều ngày ra chợ, tôi thường gặp một người đàn ông dáng vóc mảnh khảnh, đầu tóc rối bù chìa chiếc nón rách chứa những đồng tiền lẻ về phía mình với ánh mắt cầu khẩn. Lần đầu, tôi mỉm cười nhẹ nhõm khi thả tiền vào chiếc nón. Lần thứ hai, tôi vẫn vô tư cho đi những đồng bạc lẻ. Nhưng đến lần thứ ba, tôi quay đi, lặng im.

Đi tìm mùa xuân ở khoảng giữa

… Ta từng đi góc biển chân trời thăm bao mảnh đất/đến mỗi nơi tìm sắc hương mùi vị của mùa xuân/gặp mỗi con người ta lại phân vân muốn hỏi/đã bắt gặp hay chăng

Niềm yêu của anh

Em là đóa quỳnh thơm suốt mùa thương Anh thức giữa vườn khuya nghe tim mình mềm lại Hương thời gian, hương sương, hương huyền thoạiThanh khiết, dịu dàng thêu dệt những dòng thơ

Vu lan xa xứ

'Ai đi xa cũng nhớ về nguồn cội/ Nơi đó, cha mẹ hiền luôn dõi mắt theo con'. Mỗi người chúng ta sinh ra và lớn lên đều có quê hương nguồn cội, có ông bà, có cha mẹ để yêu thương.

Vợ khôп пgoan sẽ khôпg bɑo giờ làm điều này trên mạng xã hội

Dưới đây là những điềᴜ tối kỵ trong qᴜɑn hệ vợ chồng, đừng bɑo giờ thể hiện nó trên mạng xã hội cũng như nói với đồng nghiệp hoặc người lạ.

Những phận đời mưu sinh trên đỉnh Thiên Cấm Sơn

Chợ Mây (núi Cấm, huyện Tịnh Biên, tỉnh An Giang) lấy đi của những người đàn bà tuổi xuân, sức khỏe nhưng bù lại cho gia đình họ miếng cơm manh áo, cùng một đời thủy chung với con đường lên núi mà không phải ngược xuôi bôn ba góc biển chân trời.

''Nhìn lên'' cùng Đặng Huy Giang

Đặng Huy Giang gốc Hà Nội, tuổi thanh niên có những năm tháng tham gia binh nghiệp, xuất ngũ ông thành nhà báo và làm thơ. Cho đến nay, ông đã xuất bản 10 tác phẩm, trong đó có 2 tập chân dung văn học, còn lại là thơ và bình thơ.