Tào Tháo là nhân vật có sức ảnh hưởng lớn thời Tam quốc. Không chỉ là người lắm mưu nhiều kế, đa nghi, gian xảo, Tào Tháo còn là một cao thủ giỏi bắn cung và có võ nghệ cao cường.
Lên ngôi từ năm 12 tuổi, hoàng đế này đã gây ra đủ thứ chuyện làm náo loạn chốn cung đình.
Tào Tháo là một chính trị gia nổi tiếng, nhà lãnh đạo xuất sắc, nhà quân sự tài ba, nhà thơ có phong thái riêng thời Tam quốc.
Lên ngôi từ năm 12 tuổi, hoàng đế này đã gây ra đủ thứ chuyện làm náo loạn chốn cung đình.
Hàng nghìn năm qua, đã có biết bao câu chuyện xung quanh Tào Tháo. Người gọi ông là quân tử, kẻ cho ông là tiểu nhân những ít ai biết răng ông còn có công dẹp loạn.
Hàng nghìn năm qua, đã có biết bao câu chuyện xung quanh Tào Tháo. Người gọi ông là quân tử, kẻ cho ông là tiểu nhân những ít ai biết răng ông còn có công dẹp loạn.
Trong lịch sử Trung Quốc, chống lũ lụt và dưỡng dân là hai hoạt động quan trọng thuộc hàng bậc nhất. Bên cạnh đó, việc chống tham nhũng là ước vọng của nhân dân Trung Quốc đã có từ thời xa xưa.
Nhân vật này đã dùng một câu nói để thay đổi cuộc đời Tào Tháo, từ đó thay đổi cả một giai đoạn lịch sử vào cuối thời Đông Hán và thời Tam Quốc.
Viên Thuật (155 – 199) tự Công Lộ làm thời Đông Hán trong lịch sử Trung Quốc. Trong giai đoạn loạn lạc ông từng xưng làm hoàng đế nhưng nhanh chóng bị thất bại.
Cuộc đời Tào Tháo và Lưu Bị đặc biệt nổi bật trong lĩnh vực quân sự, chính trị nhưng ít người biết rằng, cả hai cũng là 'cao thủ' về võ thuật thời Tam quốc.
Trong gần 2000 năm qua, hình tượng Tào Tháo là một chủ đề gây tranh cãi nhiều nhất trong lịch sử Trung Quốc. Ông là nhà chính trị, quân sự kiệt xuất nhưng bên cạnh đó Tào Tháo còn sở hữu khả năng võ thuật đáng khâm phục.
Trong trận chiến với giặc Khăn Vàng Tào Tháo tự mang quân chủ lực tập kích căn cứ Đông Quận của địch, ông đánh chiếm Đông Quận và đây trở thành nơi căn cứ đầu tiên của họ Tào.
Đổng Trác từ nhỏ đã theo đuổi nghiệp binh có học binh pháp nhưng ông không biết vận dụng, bởi vậy không lập được công lao gì to lớn nhưng nhờ khôn khéo mà vẫn có thể thăng tiến.
Sử gia Lưu Tri Kỉ từng nhận xét rằng: 'Hán có Đổng Trác, cũng như Tần có Triệu Cao'. Nhiều sử gia cho rằng chép truyện về Đổng Trác là để 'làm rõ đầu sỏ của họa loạn', 'chép nguồn gốc loạn lạc'. Đổng Trác là tên tội phạm chủ chốt làm cho nhà Hán suy sụp. Tội của Đổng Trác là 'tham lam, bạo ngược, thí nghịch', 'từ khi có sách vở ghi chép đến nay, e là chưa có ai như vậy'.