Việc khơi dậy và phát huy hai tâm sở thiện Tàm - Quý, là sự kế thừa tinh hoa Phật giáo, và là giải pháp phù hợp với yêu cầu xây dựng một xã hội có trách nhiệm và giàu tính nhân văn trong thế kỷ XXI.
Hành vi trục lợi bảo hiểm là ví dụ điển hình: nhân tham, nhân dối trá quả khổ, không chỉ cho người thực hiện mà còn tác động đến gia đình, người thân và cả cộng đồng xung quanh.
Nền kinh tế được xây dựng bởi phụ nữ không chỉ hướng đến lợi nhuận, mà còn nuôi dưỡng tình thương, đoàn kết, chăm sóc và chia sẻ – những giá trị rất gần với tinh thần Phật giáo về 'an cư lạc nghiệp trong chính pháp'.
Khi ta có thể chậm lại một nhịp vì người thương, và người thương có thể tiến thêm một bước để bắt kịp ta, thì từ bi đã có mặt trong đời sống rất đỗi bình thường.
Trong Phật giáo, hơi thở là cánh cửa trở về nội tâm. Trong y học, hơi thở là nền tảng của sự sống. Trong nhân đạo, hơi thở là quyền căn bản của con người.
Cuộc sống lúc nào cũng có việc phải lo. Ai cũng có trách nhiệm, có bổn phận phải gánh vác. Nhưng an lạc không chờ ta hoàn thành xong mọi việc. Nếu đợi đến lúc rảnh rang mới sống chính niệm, có lẽ cả đời ta sẽ không bao giờ kịp sống.
Ta không nên phán xét hay kết án ai, vì nghiệp của mỗi người có nguyên nhân sâu xa từ nhiều duyên sinh. Nhưng ta có thể học được rằng: mọi thành công bên ngoài đều cần có gốc rễ bên trong và gốc rễ ấy chính là đạo đức, lòng chân thật và sự tỉnh thức
Dù là người hay máy, điều cốt yếu vẫn là khả năng chuyển hóa khổ đau thành trí tuệ và từ bi, để sự sáng tạo không chỉ mở rộng tri thức, mà còn thắp sáng tâm linh
Mười nhóm 'tứ pháp' là những viên ngọc sáng trong kho tàng giáo pháp của đức Thế Tôn, soi chiếu từng bước tu tập của người học đạo.
Người nữ không chỉ là 'một nửa thế giới', mà là nguồn năng lượng nuôi dưỡng từ bi và trí tuệ cho cả nhân loại.
Từ vụ việc đáng tiếc ở Nghệ An, có lẽ điều quan trọng nhất không phải là tìm lời giải cho những gì đã qua, mà là học cách nuôi dưỡng một xã hội biết lắng nghe, biết yêu thương và biết bảo hộ những tâm hồn yếu đuối.
Một người càng sống thật bao nhiêu, ánh sáng trong họ càng tự nhiên tỏa ra bấy nhiêu. Không phải là thứ ánh sáng rực rỡ bên ngoài, mà là ánh sáng của an trú, tĩnh lặng và tự do – thứ ánh sáng khiến người khác cảm thấy an ổn khi đến gần.
Người có tâm từ không chỉ hiền lành trong lời nói, mà còn mềm mại trong từng hành vi. Ngay cả giữa dòng xe đông nghẹt, nếu giữ được một niệm chính niệm, ta sẽ thấy lòng mình an hơn, và thế giới quanh ta cũng bớt ồn ào, xô đẩy.
Dù là cờ bạc, rượu chè, hay bất kỳ hình thức đam mê nào khiến ta đánh mất sự tỉnh thức – tất cả đều là biểu hiện của một tâm không còn tự chủ.
Con đường vào đời không có bản đồ chung cho tất cả. Đại học là một trong nhiều nẻo đường.
Như bọt nước tan biến trên dòng sông, mọi thứ trong cuộc đời đều vô thường. Hãy trân trọng từng giây phút hiện tại, sống an nhiên với tâm từ bi và trí tuệ.
Việc nuôi động vật cần tỉnh thức và có giới hạn, để tránh biến niềm vui cá nhân thành hiểm họa cộng đồng.
Việc giúp trẻ hiểu rằng tiền là kết quả của công sức, chứ không phải sự ban phát tùy tiện, chính là bước đầu nuôi dưỡng niềm tin vào sự công bằng của cuộc đời rằng mỗi hạt giống gieo xuống hôm nay sẽ cho quả ngọt hoặc chua ngày mai.
Hôn nhân, khi được nuôi dưỡng bằng tâm từ bi, sẽ không còn là nơi để đòi hỏi được thương, mà là chốn để học cách thương như một pháp tu giữa đời thực.
Phát triển AI trong ánh sáng từ bi và trí tuệ của Phật học không chỉ nhấn mạnh tầm quan trọng của công nghệ, mà còn khẳng định rằng: AI là một phương tiện giúp giảm khổ đau và tăng trưởng hạnh phúc chung.
Cầu mong tất cả những người con đều trở thành người con hiếu thảo, và mong mọi bậc cha mẹ trên thế gian được sống trong an vui, hạnh phúc, trong vòng tay yêu thương của con cháu mình.
Mỗi người cần học cách kiểm soát sân hận, thực tập từ bi và chính niệm trong ứng xử. Khi ấy, xã hội sẽ bớt đi những bi kịch oan trái, những tấm lòng thiện nguyện sẽ được lan tỏa đúng giá trị.
Trong phong bì gửi mẹ, tôi viết: 'Con đã lo hết tiền lễ mùa Vu lan, con bận không về được'; mẹ lặng lẽ gấp lại đặt lên bàn thờ rồi ngồi tựa cửa nhìn ra hẻm đợi chờ.
Ngày nay bữa ăn thường bị xem như khoảng nghỉ giữa các cuộc họp hay thời gian lướt điện thoại, cách Phật thọ thực hơn 2.500 năm trước trở thành bài học sâu sắc.
Một lần ở thành Xá-vệ, Đức Phật vào khu phố giàu có để khất thực nhưng suốt buổi sáng không ai cúng gì; các tỳ-kheo đi cùng tỏ ra thất vọng.
Chúng ta người nghiện cà phê sữa đá, người trung thành với bát phở bò tái, người lại mê ngọt đến mức không thể thiếu, vậy, Đức Phật có từng 'thích' món gì không?
Biết ơn chính là cánh cửa đầu tiên mở ra con đường tỉnh thức.
Giữ được hương đạo giữa cuộc đời nhiều gió bụi là một hành trình gian khó nhưng đầy ý nghĩa. Nó không đồng nghĩa với sự xa lánh thế gian, mà là sống giữa thế gian nhưng không để thế gian chi phối.
Làm cha mẹ trong thời đại nhiễu loạn thông tin là một thử thách, nhưng cũng là cơ hội quý báu để tu tập chính mình. Bởi khi ta dạy con bằng chính niệm, ta cũng đang tu sửa tâm mình qua từng câu nói, từng việc làm mỗi ngày.
AI y tế đạt 85,5% độ chính xác là kỳ tích của thời đại, nhưng cũng là lời nhắc nhở rằng: năng lực máy móc cần song hành với lòng người. Phật giáo không phản đối tiến bộ, mà khuyến khích ta hành xử tiến bộ một cách có tỉnh thức.
Từ tinh thần Phật giáo, khó hay dễ không phải là vấn đề chính. Quan trọng hơn là chúng ta có nhìn thấy bài học ẩn sau cái 'khó' ấy hay không. Và nếu thấy được, thì dù có rớt một kỳ thi, con người ta vẫn có thể thi đậu trong hành trình trưởng thành.
Báo hiếu không chỉ là việc của mùa Vu Lan, mà là một hành trì suốt đời. Trong Phật giáo, người con có hiếu không chỉ biết phụng dưỡng cha mẹ khi sống, mà còn biết đưa cha mẹ đến gần hơn với chính pháp, giác ngộ giải thoát.
Trong thời đại mà người ta thường tìm đến những ngôi chùa nổi tiếng với quy mô lớn để 'check-in tâm linh', thì chùa Quán Tình như một lời nhắc dịu dàng: sự tỉnh thức không nằm ở hình tướng bên ngoài, mà ở khả năng quay về với chính mình.
Từ góc nhìn Phật giáo, 'gia hòa' không chỉ là hết cãi vã, mà là khi mỗi thành viên đều biết thực tập từ bi, buông bớt cái tôi, biết sống cho người khác một chút. Đó chính là gốc rễ của mọi hưng thịnh bền vững.
Những người làm báo chí Phật giáo, những người viết trong im lặng, viết không vì danh, mà vì muốn làm nhẹ một nỗi khổ, gợi mở một con đường, gieo một hạt mầm tỉnh thức.
Khi cảm xúc được nhận diện trong chính niệm, lời nói và hành vi sẽ không còn mang tính bộc phát. Thay vì hét lên, ta có thể nhìn con bằng đôi mắt từ bi, thấy rằng đứa trẻ cũng đang sợ hãi, đang cần được lắng nghe – chứ không phải cần bị trừng phạt.
Mỗi em bé là một hạt giống Phật tính, là một đóa sen đầu mùa. Hôm nay, em cười trong sáng giữa vườn hoa tuổi thơ, ngày mai em có thể là người thắp sáng thế giới bằng trí tuệ và từ bi.
Hành vi mặc y phấn tảo nhưng vẫn sử dụng điện thoại, quay video livestream, di chuyển bằng máy bay, không sống trong rừng, là sự đánh tráo giá trị của hạnh đầu đà, xúc phạm pháp tu thù thắng mà đức Phật đã khai mở cho các bậc Thánh giả.
Ca khúc 'Bác Hồ một tình yêu bao la' vì thế không chỉ là một bản nhạc, mà là một bài thiền ca giữa đời sống.
Đại lễ Vesak không chỉ làm sáng tỏ giá trị của Phật giáo mà còn khẳng định vai trò và giá trị của Phật giáo trong đời sống nhân loại. Vesak sẽ tiếp tục là ngọn hải đăng, chiếu sáng con đường đến với một thế giới an lạc, đầy đủ từ bi, trí tuệ.
Trưởng lão Hòa thượng Thích Thiện Nhơn, Phó Pháp chủ Hội đồng Chứng minh, Chủ tịch Hội đồng Trị sự GHPGVN đã ban hành Diễn văn Đại lễ Phật đản Phật lịch 2569 - Dương lịch 2025.
Trong giáo lý nhà Phật, mọi hành động dù là một cái nhìn dửng dưng, một sự im lặng cố ý hay một thái độ buông xuôi đều là ý nghiệp, và ý nghiệp ấy vẫn đủ sức gieo mầm cho những hệ quả dài lâu.
Căng thẳng trong học tập là một yếu tố thất bại cho trẻ em. Thay vì tạo áp lực, làm trẻ mất tự tin, phụ huynh nên tìm cách động viên, để trẻ không bị luẩn quẩn với các điểm số và 'bệnh thành tích'.
Ngày 30/4/1975, tiếng súng ngưng vang trên dải đất hình chữ S, mở ra một kỷ nguyên hòa bình, thống nhất và hồi sinh. Với người con Phật, ngày này còn khơi dậy một khát vọng sâu xa: tự do và hòa bình không chỉ bên ngoài mà còn trong từng tâm hồn.
Trong dòng chảy văn hóa Việt, chữ Hiếu không chỉ là một phẩm hạnh, mà còn là đạo lý gốc rễ của con người – 'công cha, nghĩa mẹ, ơn sinh dưỡng'. Trong Phật giáo, đạo hiếu được tôn vinh như một pháp tu chứ không đơn thuần là một nghĩa vụ xã hội. Người mang tên Hiếu vì thế mang theo một sứ mệnh đặc biệt: sống biết ơn, sống có cội nguồn, và lan tỏa tình thương vô điều kiện đến gia đình và muôn loài.
Mỗi người tỉnh thức thêm một chút, xã hội sẽ sáng thêm một phần. Từ đó, việc giữ gìn giới hạnh không chỉ là chuyện của riêng ai theo đạo Phật, mà là nền tảng chung cho một đời sống an lành, đáng tin cậy và đầy nhân cách.
Trẻ nhỏ học nói bằng tai nhưng học đạo đức bằng trái tim.
Giáo dục không dừng lại ở những con chữ, mà là hành trình dài của nuôi dưỡng nhân cách, nơi cha mẹ không chỉ là người dạy, mà còn là người sống cùng và chuyển hóa cùng con.
Lời dạy trong Kinh Tăng Chi Bộ: 'Vui thích dục vọng, chính là dây trói buộc khó thoát ra'. Khi tâm chưa được rèn luyện trong chính niệm và chính tư duy, những cảm xúc mãnh liệt nhưng thiếu nền tảng chính kiến sẽ dễ trở thành nguồn gốc của khổ đau.
Câu kệ đầu tiên trong Kinh Pháp Cú vừa là một lời dạy đạo đức nền tảng, vừa là một tuyên ngôn triết học về vai trò của tâm ý trong toàn bộ tiến trình nhân sinh.
Hạnh, gắn với trí tuệ và từ bi, giúp hành giả không rơi vào hình thức hay bản ngã. Trong xã hội hiện đại, Hạnh giúp xây dựng nhân cách, nuôi dưỡng lòng yêu thương và kiến tạo cộng đồng an lạc.
Thời đại số mở ra một kỷ nguyên đầy cơ hội. Công nghệ giúp giới trẻ dễ dàng tiếp cận tri thức, xây dựng thương hiệu cá nhân, thậm chí có thể trở thành triệu phú chỉ sau một vài năm - thậm chí vài tháng - khởi nghiệp. TikTok, YouTube, sàn thương mại điện tử… đã tạo ra không ít 'hiện tượng' được tung hô là hình mẫu thành công thời đại mới.
Tạm biệt chủ nghĩa hiệu suất không có nghĩa là từ bỏ đam mê, mà là chọn sống có tâm hơn với từng điều mình đang làm. Giữa dòng đời vội vã, một người biết dừng lại đúng lúc, cũng là một người đang đi xa hơn rất nhiều.
'Có những vị Phật không đến từ cõi Phật, mà từ chính mái hiên nhà, từ chiếc khăn mẹ quàng cổ, từ đôi bàn tay gầy gò nhưng đủ che mưa cả một kiếp người.'