Nguyễn Đắc Quý – Chàng trai Huế thắp sáng những phận đời lặng thầm
Không ồn ào, chẳng phô trương, Nguyễn Đắc Quý – một chàng trai gốc Huế – đang lặng lẽ vun đắp hành trình thiện nguyện giữa lòng Sài Gòn. Ở tuổi chưa tròn 30, Quý đã kết nối hàng ngàn tình nguyện viên và trở thành một nhân tố nòng cốt của Quỹ Từ thiện & Bảo trợ Xã hội Vầng Trăng Khuyết.

Từ khủng hoảng cá nhân đến bước ngoặt đời người
Có lẽ không ai nghĩ, hành trình ấy bắt đầu từ một khủng hoảng. Bốn năm trước, sau khi tốt nghiệp ngành du lịch và rời quê nhà Thừa Thiên – Huế để vào TP.HCM lập nghiệp, Quý nhanh chóng lâm vào bế tắc khi đại dịch COVID-19 ập đến. Không việc làm, không người thân, không định hướng – tuổi trẻ của anh rơi vào một khoảng trống đáng sợ.
Những tháng ngày sống nhờ mì gói cứu trợ và giằng xé giữa lựa chọn “về hay ở” anh quyết định đăng ký làm tình nguyện viên tại khu cách ly COVID-19 của Bệnh viện Đa khoa Sài Gòn. Ở nơi sinh – tử chỉ cách nhau một cánh cửa, khi chứng kiến những người bệnh ra đi không ai bên cạnh, anh thấm thía hơn bao giờ hết ý nghĩa của sự sống. Và chính trong nơi khắc nghiệt đó, Quý bắt đầu tìm thấy con đường: sống để mang giá trị đến cho người khác.
Người trẻ và những lựa chọn không dễ dàng
Hết dịch, khi nhiều người quay trở lại vòng xoay của an toàn và ổn định, Quý chọn tiếp tục đi theo tiếng gọi của lòng trắc ẩn. Từ chăm sóc trẻ mồ côi tại mái ấm Mây Ngàn (Tây Ninh), đến lặng lẽ lo cơm nước cho người già neo đơn ở các quán trọ nhân đạo.
Tại Quỹ Vầng Trăng Khuyết, Quý đảm nhận vai trò trưởng nhóm thực thi các dự án xã hội, đồng thời là người dẫn dắt Trung tâm Truyền thông & Thiện nguyện Trẻ. Dưới bàn tay của người trẻ này, hàng chục chiến dịch đã được triển khai – từ cấp nhu yếu phẩm cho người yếu thế, tái hòa nhập cho người vô gia cư, đến đào tạo kỹ năng cho trẻ mồ côi.
“Làm thiện nguyện không khó. Khó nhất là giữ được niềm tin từ cộng đồng, và khiến những người đi trước tin tưởng mình,” Quý nói. Để làm được điều đó, anh học cách lắng nghe, biết khiêm tốn, nhưng không từ bỏ điều mình tin là đúng.

Gieo mầm cho hệ sinh thái nhân đạo
Không dừng lại ở việc trao tặng, Quý hướng tới mục tiêu “trao quyền” – giúp người yếu thế có cơ hội làm lại từ đầu, đứng vững trên đôi chân mình.
Nhiều cụ già từng sống nương nhờ tại mái ấm, nay quay lại làm người chăm sóc, hỗ trợ thế hệ sau. Một số bạn trẻ mồ côi được Quỹ đào tạo kỹ năng truyền thông, trở thành cộng tác viên trong chính các dự án xã hội. Với những người như Quý, mỗi đồng quyên góp không chỉ là một món quà, mà là một hạt mầm được gieo xuống đúng nơi cần thiết nhất.
Dưới sự điều phối của thế hệ thiện nguyện mới, Vầng Trăng Khuyết không còn là nhóm thiện nguyện cảm tính, mà đang dần vươn lên thành “hệ sinh thái nhân đạo” – nơi lòng tốt được nuôi dưỡng bằng sự minh bạch, kế hoạch rõ ràng và lòng tin.
Giữ chất tình nguyện trong từng hành động
Dù là người điều hành, Quý vẫn giữ cho mình tinh thần của một tình nguyện viên – tận tâm và âm thầm. Suốt ba mùa Tết vừa qua, khi phố xá rộn ràng cảnh sum vầy, Quý lại chọn ở lại TPHCM – đón giao thừa bên những cụ già không nhà và những em bé mồ côi.
Không cần sân khấu, không tìm danh xưng, Quý lựa chọn đi bên lề – nơi cần một bàn tay đỡ nâng, một cái ôm an ủi hay một sự hiện diện âm thầm mà ấm áp.

Sống để trưởng thành, không chỉ để tồn tại
Trong thế giới hiện đại, khi người ta đong đếm thành công bằng sự nổi bật, thì Nguyễn Đắc Quý lại chọn con đường đi ngược: âm thầm, nhưng sâu sắc; chậm rãi, nhưng bền bỉ. Không có tấm huân chương nào, cũng chẳng có danh hiệu trang trọng, nhưng trong mắt những cụ già được chăm sóc, trong nụ cười của những đứa trẻ được dang tay che chở – anh là một người hùng thầm lặng.

Không phải ai cũng đủ can đảm để sống vì người khác. Càng không phải ai cũng sẵn lòng bắt đầu lại từ chính nỗi đau của mình. Nhưng Quý đã làm được – và vẫn đang tiếp tục bằng trái tim không bao giờ mỏi mệt.
Nguồn ảnh: NVCC