Cơn khát số 9 khiến HLV Kim Sang-sik phải xoay bài ở hàng công
5 mùa V.League gần đây, Vua phá lưới đều là ngoại binh; mùa 2025/26, top 10 chân sút chỉ có Nguyễn Hoàng Đức – một tiền vệ. Không có trung phong cắm, HLV Kim Sang-sik buộc điều chỉnh hệ thống, chờ Xuân Son trở lại.
Không có một trung phong cắm đúng nghĩa, HLV Kim Sang-sik đang phải xoay chuyển cách chơi của đội bóng. Tiến Linh vẫn là phương án số 1, còn hy vọng thay thế duy nhất ở đội tuyển quốc gia là Xuân Son – cầu thủ nhập tịch đang trong quá trình hồi phục chấn thương. Trong khi đó, thế hệ trẻ giàu tốc độ và pressing chưa tạo ra một “số 9” ghi bàn đều đặn.

Tiến Linh vẫn là trung phong nội số 1 Việt Nam.
Cơn khát số 9 và cú xoay bài của HLV Kim Sang-sik
Tiếp quản sau thời HLV Park Hang-seo, HLV Kim Sang-sik ưu tiên kỷ luật chiến thuật và nền tảng thể hình. Nhưng khi thiếu một trung phong làm tường, đánh đầu và dứt điểm trong vòng cấm, ông buộc phải dịch chuyển sang cách tiếp cận dựa trên tốc độ và sự linh hoạt.
Các cầu thủ có xu hướng đá biên hoặc di chuyển rộng như Nguyễn Quốc Việt, Nguyễn Đình Bắc, Nguyễn Thanh Nhàn, Nguyễn Ngọc Mỹ hay Võ Văn Thuận được thử nghiệm ở vị trí cao nhất. Họ không phải mẫu trung phong cổ điển, nhưng mang lại cường độ pressing và những hướng tấn công đa dạng hơn khi đội bóng cần tạo biến số.
V.League và tín hiệu báo động từ con số
5 mùa V.League gần đây, danh hiệu Vua phá lưới đều thuộc về ngoại binh. Xu hướng phụ thuộc vào cầu thủ ngoại ở khâu ghi bàn ngày càng rõ rệt.
Thống kê mùa 2025/26 theo Fstats: trong top 10 chân sút tốt nhất giải, chỉ có Nguyễn Hoàng Đức – vốn là một tiền vệ – góp mặt. Bức tranh này cho thấy sự khan hiếm của trung phong nội thực thụ.
5 mùa liên tiếp: Vua phá lưới là ngoại binh.
Mùa 2025/26: top 10 chân sút chỉ có Nguyễn Hoàng Đức (tiền vệ).
Tuyến kế thừa cũng chưa sẵn sàng. Những trung phong trẻ có thể hình như Bùi Văn Bình (Công An TP.HCM, sinh năm 2003, cao 1m78) hay Nguyễn Minh Tâm (HAGL, sinh năm 2005, cao 1m81) mới ở mức tiềm năng, chủ yếu vào sân từ ghế dự bị nên chưa tích lũy đủ va chạm.
Giải pháp tình thế: tốc độ, pressing, hoán đổi vị trí
Không có “điểm đến” để bơm bóng thường trực trong vòng cấm, HLV Kim Sang-sik ưu tiên nhịp lên bóng nhanh và các pha tấn công chuyển trạng thái. Khi các mũi tấn công di chuyển rộng, pressing ngay từ một phần ba sân đối phương, đội bóng tìm cách kéo giãn khối phòng ngự, tạo khoảng trống cho người băng lên dứt điểm.
Cách tổ chức này đặt nặng sự ăn ý ở tuyến hai và các điểm cắt trong vòng cấm, thay vì chỉ trông vào khả năng tì đè, đánh đầu của một trung phong cắm. Điều đó giúp tăng độ linh hoạt, nhưng cũng khiến khâu kết thúc thiếu ổn định nếu không có một chân sút “dứt điểm một chạm” đúng nghĩa.
Nhân sự then chốt: Tiến Linh, Vĩ Hào và kỳ vọng mang tên Xuân Son
Trên đội tuyển quốc gia, Tiến Linh vẫn là trung phong nội số 1, đảm nhiệm vai trò mũi nhọn quen thuộc. Sau lưng anh, HLV Kim Sang-sik đặt nhiều kỳ vọng vào Bùi Vĩ Hào. Từng là tay săn bàn chủ lực ở đội trẻ An Giang, Vĩ Hào có tốc độ, kỹ thuật và khả năng dứt điểm, có thể đá trung phong hoặc lệch cánh. Tuy nhiên, quãng chấn thương và giai đoạn phải dạt biên khiến anh cần thêm thời gian để lấy lại nhịp độ và sự sắc bén.

HLV Kim Sang-sik đặt nhiều kỳ vọng vào Vỹ Hào.
Niềm hy vọng khác là Xuân Son – cầu thủ nhập tịch – người được kỳ vọng đủ khả năng thay thế trực tiếp Tiến Linh. Nhưng việc phụ thuộc vào một cá nhân khiến cấu trúc tấn công dễ mong manh nếu cầu thủ đó chưa đạt thể trạng tốt nhất. Ở cấp độ U22, bài toán trung phong vẫn chưa có lời giải, buộc ban huấn luyện tiếp tục đẩy mạnh thử nghiệm và luân phiên vai trò trên hàng công.
Dòng chảy lịch sử và khoảng trống khó lấp
Sau thời Công Vinh, Anh Đức và gần đây là Tiến Linh, bóng đá Việt Nam chưa sản sinh thêm một trung phong đáng tin cậy. Tại AFF Cup 2018, HLV Park Hang-seo từng gọi lại lão tướng Anh Đức, và chính anh ghi bàn quyết định ở chung kết gặp Malaysia. Bảy năm đã trôi qua, khoảng trống “số 9” vẫn trước mắt.
Bằng những điều chỉnh chiến thuật, HLV Kim Sang-sik đang tối ưu phần nào điểm mạnh pressing và tốc độ của thế hệ mới. Nhưng để biến sức ép thành bàn thắng ổn định, bóng đá Việt Nam cần một trung phong nội đủ bản lĩnh và kỹ năng – người dẫn đường cho mặt trận tấn công, điều mà hệ thống vẫn đang tìm kiếm suốt gần một thập kỷ.














