Tháng 7 - mùa Vu lan báo hiếu, trong tiết trời oi bức của một chiều cuối hạ, ký ức tôi chợt gợi nhớ những kỷ niệm cùng người mẹ hiền khả kính của mình.
Ngôi nhà bên sông, nơi chứng kiến bước chân ông trở về, nơi đón bà tôi theo chồng làm dâu, nơi mẹ tôi quay về khi cuộc hôn nhân chưa trọn vẹn. Và bước chân tôi trở về bé bỏng nhận ra nhà là nơi bình yên nhất
Ngày còn học cấp một, những đêm nằm trên bộ ván, bên ngọn đèn dầu tỏa sáng cho má vá áo, tôi thường lẩm bẩm những câu thơ Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa/ Miệng nhai cơm búng lưỡi lừa cá xương… của nhà thơ Nguyễn Duy. Những dòng thơ lục bát man mác điệu hồn dân tộc được tôi ngâm nga trong đêm quê yên tĩnh, ngoài sân trăng soi, gió thổi vào khung cửa sổ căn nhà ba gian cất theo kiểu cổ khiến lòng tôi êm ái lạ thường.
Vá áo mưa, cái nghề lạ hoắc khi mới nghe qua mà ít ai biết công việc này đã từng một thời rất thịnh vượng.
Hình dáng người phụ nữ lớn tuổi, mắt đeo kính ngồi thoăn thoắt với những đường kim, mũi chỉ tại ngõ Thanh Miến (Quốc Tử Giám, Đống Đa, Hà Nội) trở thành hình ảnh quen thuộc của rất nhiều người nơi đây.
Nghề vá áo mưa nghe xa lạ với cuộc sống hiện đại. Nhưng công việc này từng một thời rất thịnh vượng.
Nhớ về năm tháng còn đi học, có lẽ một trong những hình ảnh yêu thương nhất, khó quên nhất đối với chúng ta còn là lúc nửa khuya giật mình tỉnh giấc. Thấy gì? Thấy mẹ còn ngồi vá/ khâu áo dưới ngọn đèn lờ mờ ánh sáng. Có bài học thuộc lòng hồi học lớp 3, sau hơn nửa thế kỷ, tôi vẫn còn nhớ như in.
Giữa các ngôi sao 'Tây Du Ký', 'Trư Bát Giới' Mã Đức Hoa là một trong những người có cuộc sống hạnh phúc, viên mãn nhất ở tuổi U80.
Hơn 3 thập kỷ qua, với một chiếc bếp lò cùng dụng cụ chuyên biệt cho công việc, bà Vũ Thị Liên (66 tuổi) ở quận Hoàn Kiếm (Hà Nội) chọn góc vỉa hè ngã tư phố Nguyễn Công Trứ - Ngô Thì Nhậm mưu sinh với nghề 'vá áo' cho những chiếc xe máy, ô tô.
Nhắc đến nhà thơ Hữu Loan (1916-2010), bạn yêu thơ đều nhớ đến tác phẩm 'Màu tím hoa sim' từng rung động bao lứa đôi trai gái đang yêu. Thơ nổi tiếng và bản nhạc cũng từng nổi tiếng. Riêng tôi còn nhớ thêm một bài thơ khác của Hữu Loan là bài 'Đèo Cả'.
Tuy nhiên, không phải ai cũng đủ khéo léo để có thể đảm nhiệm những công việc lạ lùng này.
Có những kỷ niệm đi theo chúng ta đến hết cả cuộc đời. Hình như, những kỷ niệm êm đềm và không êm đềm thường để lại vết hằn trong ký ức theo năm tháng, trong đó có những kỷ niệm của những ngày Tết chưa xa.
Thính giả yêu mến dòng nhạc cách mạng chẳng ai xa lạ với Nghệ sĩ nhân dân (NSND) Phan Muôn. Giọng hát ấm áp, truyền cảm và đầy nội lực của ông đã theo cánh sóng Đài Tiếng nói Việt Nam lan tỏa đến với nhiều thế hệ bạn nghe đài trong và ngoài nước.
Có những ngày tháng mười thật lạ. Giữa lành lạnh cơn bấc đầu mùa, trái tim như run rẩy bởi bao xao động ngân lên trong tiềm thức. Ký ức như ánh đèn tỏa quầng sáng ấm áp và diệu vợi trong đêm. Có một khoảng trời mà tôi đã gói ghém thật nhiều thương nhớ riêng dành cho mẹ. Để rồi khi đi qua bao đắng ngọt vui buồn, hình bóng mẹ vẫn lặng thầm lấp đầy những trống trải trong tôi. Dù biết mình thật nhỏ bé giữa thế gian bao la này nhưng tôi mãi là tất cả của mẹ.
'Ngày 18-6-1967, trận chiến đấu thứ 87 vô cùng ác liệt, pháo nổ giòn giã, hàng loạt bom bi nổ rền chát chúa xung quanh, đất cát mù mịt - Đường dây liên lạc từ máy radar đến sở chỉ huy bị đứt... Mình quay lại kiểm tra máy móc và trắc thủ thấy vẫn nguyên vẹn.
Xuân Quỳnh là nữ nhà thơ nổi tiếng của văn chương Việt. Bà kết hôn với kịch gia Lưu Quang Vũ, có một con chung là Lưu Quỳnh Thơ. Trước khi lấy Lưu Quang Vũ, Xuân Quỳnh đã kết hôn với một nghệ sĩ và có con trai Lưu Tuấn Anh. Còn Lưu Quang Vũ, trước khi lấy nữ sĩ, ông cũng đã có vợ là NSƯT Tố Uyên và con trai Lưu Minh Vũ.
Giữa lúc thiên hạ đang tranh luận ì xèo về chất lượng sách giáo khoa tiểu học, có người lại nhớ về bài học thuộc lòng thời Quốc văn giáo khoa thư.
Giữa lúc thiên hạ đang tranh luận ì xèo về chất lượng sách giáo khoa tiểu học, có người lại nhớ về bài học thuộc lòng thời Quốc văn giáo khoa thư.
Giây phút gặp mặt, chàng trai tặng cô gái chiếc áo trắng do chính tay anh may. Anh còn xâu kim, khâu hoa trang trí lên chiếc áo để tặng cô gái.
Trần Thị Mỹ Hạnh
Mẹ ngồi vá cả đêm trường/ Tiếng ho sấm sét chỉ vương nơi nào?/ Thiếu thừa vá cả chiêm bao/ Anh chưa nhận áo lẽ nào vội đi?
Từ chối lời ngỏ của các bảo tàng, 50 năm qua, họa sĩ Phạm Mùi cất giữ cẩn thận lá thư của liệt sĩ Đặng Thùy Trâm gửi cho mình vào ngăn tủ, vào chính trái tim mình. Đó là kỷ vật cuối cùng và duy nhất của ông về người bạn tri kỷ.