Thông qua 'Đất nước gấm hoa-Atlas Việt Nam', người đọc không chỉ được cung cấp nhiều tri thức khoa học, trải nghiệm thẩm mỹ mà còn được bồi đắp thêm niềm tự hào, tình yêu quê hương, xứ sở.
Hương đất, hương cây ngấm vào từng hơi thở. Tháng giêng đồng làng như lửa ấm hồn tôi…
Mùa khô dai dẳng và khốc liệt. Các loại hoa trong vườn còi cọc, lụi dần. Duy những bông phi điểu cánh nhọn màu vàng cam vẫn vươn lên một cách kiêu kỳ. Phòng khách nhỏ được bài trí nhẹ nhàng, trên tường treo bức tranh sơn dầu vẽ ngôi nhà có cái ngõ nhỏ rực nắng, ánh nắng sớm mai quét một đường chênh chếch qua lớp sương mỏng như lụa. Bức tường chính có tấm ảnh khổ lớn chụp dàn nhạc quốc tế, nhạc sĩ Phong Du nổi bật với vầng trán cao, gương mặt thanh tú đậm chất Á Đông. Trên nóc chiếc đàn piano, bình hoa cũ đã được thay bằng một bình hoa mới, khăn trải bàn ăn cũng được thay bằng tấm khăn ren có hoa chìm.
Tôi ngồi đối diện bảng đen. Như ngồi giữa một vùng đêm lặng tờ. Đen như màu mắt đợi chờ. Cứ đau đáu giữa đôi bờ đục trong.
Câu nghị luận xã hội đề thi thử tốt nghiệp môn Ngữ văn Trường Trung học phổ thông chuyên Võ Nguyên Giáp yêu cầu học sinh bàn về việc làm thế nào để người trẻ có thể thích ứng, tồn tại và phát triển trong thời đại trí tuệ nhân tạo lên ngôi.
Không thể đọc nhanh thơ của họa sĩ Trần Thắng. Từ từ ngấm, từ từ cảm nhận tấm chân tình 'Dốc im lặng' của người từng trải. Họa sĩ lặng lẽ dung nạp cuộc sống, rồi từ thẳm sâu trong linh cảm tĩnh lặng đến vô vi, bật ra những cung bậc của cảm xúc, những thăng trầm của kiếp nhân sinh.
Chiều đã ngả sang thu. Thu đã úa sang đông. Đông đã hồng lên những đốm nắng khiến người ta phải thương nhau, nhớ nhau, yêu nhau. Lòng dạ tôi bồi hồi níu thị xã vào trong tầm mắt. Ánh ngày còn chưa tắt, trên những lối cũ nhộn nhịp người xe. Ở đâu đó câu kinh giáo đường đổ dài trên những mái vòm lớp học một thời. Ở đâu đó con vượn đen vẫn tru trơ tiếng hót trong vườn hoa thị xã. À mà không thị xã của tôi đã lên cấp thành phố tự lâu rồi...
Văn chương vốn dĩ là địa hạt đặc biệt của nghệ thuật trong việc tái tạo cái đẹp. Trong đó, cái đẹp của cảnh sắc thiên nhiên luôn được người nghệ sĩ chú ý dày công miêu tả.
Y say thật. Người dão ra một đống như bột chưa cán sợi. Mặt căng giống quả bom sắp bị cưa trờ tới. Mồ hôi vã ra. Sử thấy mình nằm giữa triền đồi lặng gió, guột rừng trổ hoa trắng li ti. Mỗi độ gió lùa, cả khu đồi lại chao đảo trong làn hương se sẽ cay, nhày nhạy sống mũi. Những băn khoăn va quệt với ánh mắt thao thiết buồn của San, những hư hao cuốn Sử trôi về miền tít tắp. Ai đã yêu với khoảng ngực bị bom câm cày nát sẽ hiểu những bứt rứt, dứt day mà y gặp phải.
Ngưỡng kháng cự 1.480 điểm vẫn là một thử thách chưa thể vượt qua, tuy nhiên, dòng tiền vẫn ủng hộ đà tăng của thị trường, bằng chứng là khối lượng giao dịch trong ngày tăng khi VN-Index tăng.
Bạn sẽ thấy thế nào khi vào một ngày bạn hay tin cả khu phố nhà mình bị phong tỏa? Còn tôi từ bất ngờ chuyển sang tâm lý sẵn sàng 'ai ở đâu ở yên đấy'.
Khi nói về xứ Thanh, dưới góc nhìn địa - văn hóa, đã có nhận định cho rằng 'trong cả nước Việt Nam, không có nơi nào có nhiều cảnh đẹp như ở Thanh Hóa'; hay 'xứ Thanh là cái nôi di sản của đất nước'. Điều này là có cơ sở của nó, khi mỗi tên đất tên người, thậm chí là mỗi dãy núi, dòng sông đều có những câu chuyện, những vẻ đẹp, đang hài hòa và chung đúc, để định danh xứ Thanh trên bản đồ quốc gia – dân tộc.
Bỗng thèm cơm trắng dưa cà/ Bờ thương xanh lá, mẹ già gọi tên.
Thắp cho sáng phận má hồng/ Đèo cao nắng tắt gió lồng cớ sao/ Lạnh thân bởi trận mưa rào/ Lỡ tay hứng giấc chiêm bao... giật mình.
Biến đổi khí hậu toàn cầu đã dẫn đến các vấn đề trầm trọng vềmôi trường như nhiệt độ tăng cao, mực nước biển dâng, hạn hán, lũ lụt cùng các hiện tượng xói mòn, sạt lở. Đồng thời, dưới tác động của con người đã dẫn đến sự 'xóa sổ' cho nhiều địa điểm du lịch nổi tiếng trên thế giới.
Miền Trung những ngày bão lũ dữ dội này là minh chứng đẹp đẽ cho tình người đất Việt. Cả nước bên miền Trung, miền Trung vì cả nước vững lòng trụ vững trong hoạn nạn.
Hoàng hôn ở Hà Tĩnh - dù là trên cánh đồng quạnh quẽ, trên sông nước êm đềm, trên núi đồi tĩnh mịch hay mênh mang biển cả cũng thường khiến con người trở nên lặng lẽ. Những vui buồn của cuộc sống lắng lại trong bóng chiều đỏ ối, trong cảm giác đoàn tụ và cô đơn, trong vui buồn của gặp gỡ và chia xa...
Hoàng hôn ở Hà Tĩnh - dù là trên cánh đồng quạnh quẽ, trên sông nước êm đềm, trên núi đồi tĩnh mịch hay mênh mang biển cả cũng thường khiến con người trở nên lặng lẽ. Những vui buồn của cuộc sống lắng lại trong bóng chiều đỏ ối, trong cảm giác đoàn tụ và cô đơn, trong vui buồn của gặp gỡ và chia xa...
Hoàng hôn ở Hà Tĩnh - dù là trên cánh đồng quạnh quẽ, trên sông nước êm đềm, trên núi đồi tĩnh mịch hay mênh mang biển cả cũng thường khiến con người trở nên lặng lẽ. Những vui buồn của cuộc sống lắng lại trong bóng chiều đỏ ối, trong cảm giác đoàn tụ và cô đơn, trong vui buồn của gặp gỡ và chia xa...