Trong tiết trời se lạnh, vệt nắng hiếm hoi sau những ngày mưa rét như góp phần làm cho không khí của buổi lễ cúng cầu may đầu năm của người dân xã Tả Phìn (thị xã Sa Pa) thêm phần linh thiêng, thuận lợi.
Trong bối cảnh dịch Covid-19 vẫn diễn biến phức tạp, các lễ hội xuân có sự thay đổi nhằm bảo tồn và thích ứng với điều kiện mới, nhưng không làm mất đi giá trị văn hóa tín ngưỡng truyền thống của người dân Việt Nam.
Những ngày cuối cùng của năm 2021 đầy khó khăn, một thông điệp được gửi đi từ Bộ Y tế: Tết này, mọi người nên hạn chế đến nhà nhau để chúc Tết.
Tôi đề xuất bỏ cách nói tiên học lễ chứ không phải bỏ học lễ. Chuẩn mực giáo dục của con người xưa nay luôn phải bao gồm hai vế là đức và tài, phẩm chất và năng lực, không thể bỏ mặt nào- GS Trần Ngọc Thêm lý giải.
Lời nói không có hình nhưng sắc hơn cả dao, làm người đừng dùng những lời thô tục để hủy nhục đi người khác.
Làm người nhất định không được buông lời thị phi, không được ly gián tình cảm của người khác. Họa từ miệng mà ra, khẩu nghiệp chính là loại nghiệp nặng nhất.
Chúng tôi đều trải qua đổ vỡ hôn nhân. Nhưng chúng tôi không thể đến với nhau vì những rào cản đạo đức xã hội.
Tôi dùng từ cung kính chứ không dùng từ tôn kính. Tôn kính là nói đến nội tâm, thấy người kia thật sự đáng kính nên mình kính trọng họ từ nội tâm của mình. Còn cung kính thì có khi chỉ là nghi thức, là phép lịch sự tối thiểu dành cho nhau mà một người có giáo dục phải có.
Cha dạy tôi tuyệt đối không được tùy tiện làm mất lòng người khác, không được ăn nói trước sau bất nhất, bàn chuyện thị phi và chê cười khuyết điểm của người khác.
Thằng Hà, con tôi bảo cả nhà, chỉ có bà ngoại là hàng độc, bị mẹ cho mấy roi vào mông. Đánh để dạy con giữ lễ, không được đùa ngoại như thế, nhưng ngẫm ra, nó nói cũng không phải không có lý.
Đi qua mọi thăng trầm còn mất của lịch sử, muôn dân càng chăm nom và làm giàu hơn đạo lý Việt Nam!