Nụ cười của Tết
Tết gom đầy những yêu thương trong nụ cười con trẻ. Nụ cười làm nũng lúc ở bên ba mẹ, tiếng cười giòn tan khi nô đùa với trẻ nhỏ hàng xóm hay chúm chím trong những bức hình kỷ niệm tuổi mới... Nụ cười hòa vào đất trời cùng với sắc hoa sắc nắng cho tiết xuân thêm tươi vui, ấm áp.
Tết là gì hả mẹ? Nghe con hỏi mẹ cũng giật mình nhìn lại. Tết với mẹ là tất bật gói bánh chưng, bánh tét, mua thịt heo, thịt gà, cắt khổ qua, thái hành hay giã tỏi, ớt...; là vòng khắp phố tìm mua quần áo mới cho con và trang trí sắc vàng sắc đỏ trong nhà ngoài ngõ; là chuẩn bị phong bao lì xì trẻ nhỏ và hiếu kính ông bà, cha mẹ…
Mẹ cũng tự hỏi, còn tết của con là gì... Con một tuổi, hai tuổi rồi ba tuổi, bốn tuổi, năm nào tết cũng được ở nhà hoàn toàn với mẹ từ 26 tháng Chạp đến hết mùng 5 tháng Giêng. Người bạn nhỏ của mẹ cũng bám mẹ trọn những ngày đó.
Bàn chân con lũn cũn bước vội theo chân mẹ. Xe mẹ về tới sân, con chạy vù ra rồi nhận vài củ cà rốt, ít rau xanh đưa lên xe chòi chân chở từ hiên xuống dưới nhà bếp. Con hồ hởi lấy rổ rá, cất trái chanh trái ớt vô tủ lạnh phụ ba mẹ.
Tết năm nay nhà có thêm em, con chưa kịp nhõng nhẽo đã trở thành anh hai. Một tay cầm đồ chơi một tay dắt em bước chân theo mẹ. Hai anh em, vừa chơi với nhau vừa líu ríu bám ba bám mẹ. Ngôi nhà nhỏ vì thế cũng rộn ràng, ấm áp hơn.
Sang năm mới, con chuẩn bị vào mẫu giáo, xa các bạn, các em lớp nhóm trẻ. Những bài hát quen thuộc con vẫn nghêu ngao hàng ngày “Bà ơi bà cháu yêu bà lắm…”, “Ba thương con vì con giống mẹ”… ngày một tròn vành rõ tiếng hơn. Mẹ biết, con của mẹ theo mỗi năm lại lớn thêm một chút…
* * *
Trước tết, ba lấy xi măng phả thêm một góc vườn làm chỗ trưng cây nhường khoảng sân rộng thoáng đón tết. Mẹ đặt bộ đồng phục gia đình, ngày 20 cả nhà kéo nhau đi tiệm chụp hình. 28 tết, ba mang ảnh về treo ở phòng khách, trọn vẹn các thành viên.
Bé ba của mẹ đón cái tết đầu tiên. Con được 1 tuổi. Bước chân chập chững cũng ráng bám theo anh hai hòa vào những nhộn nhịp nô cười... Chiếc váy đỏ thắt nơ hồng mặc đón năm mới khiến con thích thú nhìn mãi không thôi. Chưa biết nói nhưng hễ có ai vô nhà chúc tết là con phấn khởi chạy ra, tay chỉ vô chiếc váy cho đến khi được khen đẹp mới nhoẻn cười rồi e thẹn chạy vô lòng mẹ.
Trẻ nhỏ rủ trẻ nhỏ bằng tiếng nói tiếng cười. Nhà vì thế cũng thu hút bọn trẻ trong xóm tụ lại chơi ngày tết. Chúng vô tư không nhiều kiêng kỵ như người lớn nên bất kể mùng 1 hay buổi sớm hễ rảnh là rủ nhau chạy qua… Chơi cùng các bạn, con biết thêm nhiều trò mới, biết đếm từ 1 đến 100 để trốn tìm, biết tự đứng dậy khi ngã lăn xuống đất... Theo những trò chơi, tiếng cười cũng vang ra khắp xóm.
Bọn trẻ thật giản đơn, được mặc áo mới, được chơi đùa, được ở bên ba mẹ, được cười… - ấy là tết!
Mẹ nhìn ra ngoài sân, mai vàng đã nở. Tiết trời miền Trung vào xuân báo hiệu bằng sắc nắng ấm áp và hoa mai, hoa cúc vàng rực rỡ. Năm nay mai không nở rộ bởi rét muộn và mưa kéo dài. Trên cây vẫn nhiều nụ chúm chím chờ qua tết trời nắng ấm hơn mai sẽ nở rực rỡ. Tết theo sắc hoa cũng kéo dài thêm. Hoa là nụ cười của đất trời. Sắc nắng gom vào trong những cánh hoa góp cho tết thêm niềm vui rộn ràng.
Mẹ nhìn con. Với mẹ, nụ cười của các con chính là mùa xuân, là tết!
Nguồn Phú Yên: https://baophuyen.vn/93/325445/nu-cuoi-cua-tet.html