Không gục ngã

3 năm trở về quê hương, nhìn ngắm cánh rừng mà mình từng ra tay tàn phá, Định không khỏi nghẹn ngào, nước mắt lã chã rơi.

Câu chuyện cuộc sống:

Tranh minh họa

20 tuổi, Định mới tốt nghiệp trung học phổ thông và thi vào một trường cao đẳng ở tỉnh nhà. Anh muốn học gần nhà để vừa đi học, vừa về nhà chăm sóc bố mẹ. Bao năm, gia đình Định chỉ gắn liền với củ sắn, nương khoai. Mùa du lịch, bố mẹ được người ta thuê làm công việc lau dọn ở những homestay nhưng cuộc sống cũng không khá lên là bao. Thương bố mẹ, Định xin đi làm thêm để có tiền tự trang trải cuộc sống của mình.

Nhưng rồi biến cố ập xuống gia đình Định khi bố bị bạo bệnh. Mẹ con Định như rơi xuống vực thẳm. Khoản tiền nhỏ bố mẹ tiết kiệm bao năm mẹ bỏ ra chữa bệnh cho bố nhưng cầm cự chẳng được bao lâu.

Nghe lời rủ rê của đám bạn trong bản, Định quyết định nghỉ học, theo bạn vào tận rừng sâu chặt những cây gỗ quý rồi bán đi, chia tiền cho nhau. Biết là vi phạm pháp luật nhưng Định không dừng lại bởi anh nghĩ chỉ có cách đó mới giúp mình có nhiều tiền cứu bố.

Đi rừng được vài tháng thì Định và bạn bè bị bắt. Ngày anh bị tòa xử, bố mẹ dù rất đau khổ nhưng vẫn đến dự bởi bố anh biết, có thể đó là lần cuối ông được gặp con trai. Được tòa cho phép, bố dặn Định: “cuộc đời ai cũng có sai lầm nhưng quan trọng chúng ta biết làm lại, đừng để sai lầm tiếp bước sai lầm. Có thể đây là lần cuối bố con mình gặp nhau nên bố chỉ mong sao con đừng bao giờ gục ngã nhé!”.

3 năm sau, Định trở về, bố đã ra đi nhưng lời bố dặn vẫn luôn văng vẳng bên tai anh. Nghĩ rằng bản thân từng gây ra nỗi đau cho rừng xanh quê hương nên anh muốn sau này sẽ xin làm công việc trồng và bảo vệ rừng. Sau khoảng thời gian học chuyên sâu về chăm sóc rừng, cộng với việc được chính quyền địa phương, bà con thôn bản tạo điều kiện, yêu thương, động viên, Định quyết tâm làm lại cuộc đời.

Ngày nắng hay ngày mưa, Định đều chăm chỉ làm việc, mong sao cánh rừng năm nào nhanh tươi tốt, tô điểm cho cảnh sắc quê hương, bảo vệ môi trường cũng như giúp bà con tránh lũ quét, lũ ống,… Định cũng tích cực tuyên truyền cho mọi người về tầm quan trọng của rừng, cùng chung tay hành động để bảo vệ rừng,…

Giờ đây, nhìn cánh rừng ngập tràn màu xanh tươi hy vọng, lòng Định đã phần nào vơi đi những dằn vặt, ân hận về lỗi lầm năm xưa. Định nhắn gửi bố trên trời cao: “bố ơi! con đã làm được rồi. Ngã ở đâu, con đã đứng lên ở đó. Con nguyện sẽ gắn bó với công việc bảo vệ rừng đến cuối cuộc đời mình bố ạ! Bố hãy xem như những việc con làm là lời xin lỗi bố từ tận đáy lòng con. Bố hãy yên tâm về con, bố nhé!”.

An Nhiên

Nguồn PL&XH: https://phapluatxahoi.kinhtedothi.vn/khong-guc-nga-368094.html