Đi công tác, check camera thấy chồng rủ 2 bạn gái về nhà ngủ, vợ vội lao về sững sờ trước cảnh tượng trong phòng
Họ cười nói rôm rả, rồi cả ba cùng đi lên tầng, nơi có phòng ngủ của chúng tôi. Cảm giác hoang mang, nghi ngờ trào dâng, tôi lập tức đặt vé máy bay sớm nhất để trở về Hà Nội.
Tôi vừa đặt chân đến Đà Nẵng trong chuyến công tác kéo dài ba ngày. Công việc bận rộn, những cuộc họp liên miên khiến tôi chỉ muốn tranh thủ chút thời gian nghỉ ngơi. Nhưng tối hôm đó, khi lướt điện thoại, tôi quyết định kiểm tra camera an ninh ở nhà – một thói quen từ ngày lắp hệ thống để trông chừng căn nhà nhỏ của hai vợ chồng. Hình ảnh hiện lên khiến tim tôi như ngừng đập: chồng tôi, người đàn ông tôi tin tưởng suốt 5 năm hôn nhân, đang tiếp hai cô bạn gái thân trong phòng khách. Họ cười nói rôm rả, rồi cả ba cùng đi lên tầng, nơi có phòng ngủ của chúng tôi. Cảm giác hoang mang, nghi ngờ trào dâng, tôi lập tức đặt vé máy bay sớm nhất để trở về Hà Nội.
Chuyến bay đêm hôm đó dài như cả thế kỷ. Ngồi trên máy bay, tôi không thể ngừng nghĩ về những gì đã thấy. Hai cô bạn kia không xa lạ – họ là bạn thân của chồng tôi từ thời đại học, thường xuyên gặp gỡ trong những buổi tụ tập. Chồng tôi luôn nói rằng họ chỉ là bạn, rằng tôi không cần lo lắng. Nhưng hình ảnh trên camera lại kể một câu chuyện khác. Trong đầu tôi hiện lên đủ mọi kịch bản: từ sự phản bội trắng trợn đến những lời giải thích hợp lý. Tôi cố gắng giữ bình tĩnh, tự nhủ phải tận mắt chứng kiến mọi chuyện trước khi kết luận.

Ảnh minh họa
Khi máy bay hạ cánh xuống Nội Bài, trời đã gần sáng. Tôi bắt taxi về nhà, lòng như lửa đốt. Càng gần đến nhà, tôi càng run, không biết mình sẽ đối mặt với điều gì. Liệu có phải tôi đã quá vội vàng, hay đây sẽ là khoảnh khắc thay đổi tất cả?
Mở cửa bước vào nhà, tôi cố gắng giữ im lặng. Căn nhà yên tĩnh, chỉ có tiếng quạt trần khe khẽ quay. Tôi đi thẳng lên tầng, chuẩn bị tinh thần cho điều tồi tệ nhất. Nhưng khi đẩy cửa phòng ngủ, cảnh tượng trước mắt khiến tôi sững sờ. Chồng tôi đang ngủ say trên giường, còn hai cô bạn kia... đang nằm ngủ trên thảm trải sàn, bên cạnh là vài chai nước ngọt và một đống vỏ bánh snack. Trên bàn là laptop đang mở một bộ phim, và khắp phòng ngổn ngang giấy bút, tài liệu. Hóa ra, họ đã thức trắng đêm để hoàn thành một dự án gấp mà chồng tôi nhận giúp bạn.
Tôi đứng đó, vừa nhẹ nhõm vừa xấu hổ vì đã vội vàng nghi ngờ. Chồng tôi tỉnh dậy, ngạc nhiên khi thấy tôi đứng ở cửa. Anh vội giải thích rằng hai cô bạn gặp khó khăn với dự án, và vì trời đã khuya, anh mời họ ở lại để tiếp tục làm việc. Tôi kiểm tra lại camera, nhận ra mình chỉ xem được đoạn đầu của buổi tối, khi họ còn đang cười đùa vui vẻ, và đã bỏ qua phần sau – khi cả ba cắm cúi làm việc đến sáng.
Ngồi lại nói chuyện với chồng, tôi nhận ra mình đã để cảm xúc lấn át lý trí. Nếu tôi bình tĩnh hơn, gọi điện hỏi rõ anh ngay từ đầu, có lẽ tôi đã không phải trải qua một đêm đầy lo lắng. Chồng tôi cũng thừa nhận anh nên báo trước với tôi về việc mời bạn về nhà, đặc biệt khi đó là hai cô bạn thân. Chúng tôi đồng ý sẽ thẳng thắn hơn, chia sẻ rõ ràng để tránh những hiểu lầm không đáng có.
Câu chuyện này, với tôi, không chỉ là một trải nghiệm cá nhân mà còn là bài học về sự tin tưởng và giao tiếp trong hôn nhân. Đôi khi, những gì chúng ta thấy chỉ là một phần của sự thật. Và thay vì để nghi ngờ dẫn dắt, hãy dành thời gian để hiểu rõ và lắng nghe. Tôi hy vọng câu chuyện của mình sẽ là một lời nhắc nhở nhỏ cho những ai đang xây đắp một mối quan hệ – rằng tình yêu cần được vun đắp bằng sự chân thành và thấu hiểu.
Chuyến công tác ngắn ngủi đã trở thành một hành trình dài trong tâm trí tôi. Từ nghi ngờ, lo lắng đến nhẹ nhõm và thấu hiểu, tôi nhận ra rằng hôn nhân không chỉ là những khoảnh khắc lãng mạn, mà còn là những thử thách đòi hỏi sự kiên nhẫn và tin tưởng. Căn nhà nhỏ của chúng tôi giờ đây vẫn bình yên, và tôi biết rằng, chỉ cần hai vợ chồng đồng lòng, không có hiểu lầm nào là không thể giải quyết.
Tâm sự của độc giả!