Tấm lòng phải giữ
Tháng Ngâu... Mùng một. Lên chùa,Nắm nem bầu rượu và thưa với giời:Chảy trôi mọi sự trên đời,Xin cho sống tiếp làm người làm thơ...
- Yêu một đất nước, cũng như yêu một con người, phải biết cùng chịu vận hạn với nhau.
- Đất Phật ở trong lòng ta...
Đi xa làm gì để lạc!
- Không thích hoa hồng nữa,
Xin một bụi xuyến chi,
Ven đường quê lầm lụi
Nở những gì vân vi...
Xin lại thành thơ bé
Si mê những tồn nghi...
Em, tức là thánh thể,
Ta bái nhìn ân thi...
Mộng mơ già thế kỷ,
Ngộ ra điều giản đơn,
Những gì trần thế nhất
Mới tạo nên thiên đường.

- Thực tế cho thấy, không nên nghĩ hoàn toàn xấu về bất cứ ai, vì ngay cả ở những người xấu lắm khi cũng có những điểm tốt...
- Những con chim không cần được con người phóng sinh chúng, chỉ mong con người đừng bắt chúng thôi..
- Có thể chọn người tài làm công chức nhưng gần như là không thể đào tạo lại công chức thành người tài.
- Đất giời xuân hạ thu đông
Ta duy chỉ một trong lòng mùa yêu...
- Nhìn từ góc độ khác, không ai sinh ra chỉ để suốt đời làm "người chiến sĩ ấy", toàn phải chịu vất vả hy sinh... Ngay trong "tu viện" cũng vẫn phải có ngày "chúa nhật"...
- Đường trưa nắng gắt một mình,
Làm gì nên tội mà tình bơ vơ...
- Thường thì bạn bè ai cũng tốt, trước khi được giữ một chức vụ nào đó...
- Sống được tới tuổi này
Phải cực kỳ may mắn.
Bao mặn ngọt nổi chìm
Như phù sa dần lắng...
Xưa vốn không có gì,
Giờ lại hoàn tay trắng...
Thế là thua cuộc đời
Hay vẫn trên thế thắng?
- Gia đình ai cũng có những vấn đề không khác nhau là mấy.
Khác nhau chỉ ở cách giải quyết các vấn đề đó...
- Tình yêu là phương thức làm giảm tuổi tác hiệu quả nhất. Người càng đứng tuổi càng yêu thì càng dễ như trẻ con.
- Tín ngưỡng cũng như tình yêu, đừng phân tích kỹ lưỡng quá. Cũng đừng tiếp cận bằng góc nhìn duy lý quá. Bởi làm thế dễ phạm lỗi báng bổ.
- Nghi lễ cũng là liệu pháp tâm lý.
Phức tạp hóa thì không nên. Nhưng giản tiện quá thì cũng sẽ giảm tác dụng
- Chuyện bé, không xé ra to,
Văn xuôi, đừng chế thành thơ làm gì...
Cũ rồi, khoe mới mà chi,
Đời luôn lắm sự "đù đì ông sư"...
- Tín ngưỡng không cần kỷ lục. Cần lay động nhân tâm.
- Làm vua thì khỏi làm hề,
Thực tình chính trị là nghề khó khăn...
- Người tốt thì quê ở đâu hay mang họ gì cũng vẫn tốt...
- Những sự sang trọng thực sự đều thường giản dị và khiêm nhường... Người tử tế thực sự khi gặp vận may lớn thường cảm thấy ngại ngùng. Và mơ hồ lo sợ, lỡ đâu mình gặp may như thế là "ăn lẹm" phải phần của người khác...
- Nơi nào là cõi vô ưu
Để ai mặc áo lông cừu chăn chiên,
Mở lòng chứa những vô biên,
Xòe tay rắc lá như tiền lập thu...
Nơi nào chỉ bạn không thù,
Rơm vàng tự kết làm ngù tướng quân,
Hằng Nga chán phận cung tần,
Hóa ngôi sao nhỏ xuống trần tắm sông...
- Thực sự tôi nghĩ, lời nói dối trắng trợn nhất là tuyên bố: "Tôi chưa bao giờ nói dối!".
Thực sự là rất to gan khi cứ chăm chăm đi bóc mẽ sự dối trá của thiên hạ như thể mình không bao giờ có những hành vi tương tự như thế.
Có tốt hơn không nếu chúng ta cùng nhau có thể tìm hiểu xem vì sao mà chúng ta trong không ít trường hợp bắt buộc phải nói dối? Làm gì để loại bớt những lý do buộc con người không thể nào nói ra sự thật???
- Phải thương em biết bao nhiêu,
Thì ta mới nén lời yêu tới giờ...
Xin đừng dính với người thơ,
Kẻo đời xuống ruộng lên bờ khổ thân...
- Về già, càng bớt nhờ vả những người khác thì càng đỡ bị tổn thương và càng đỡ mất niềm tin vào những mối quan hệ vốn vẫn tưởng sẽ luôn luôn tốt đẹp.
- Vì sao đấy mà việc ăn chay với những thức ăn từ nguồn gốc thực vật được coi là một nếp sống lành mạnh, nhưng ngủ chay với "búp bê tình yêu" thì bị coi là hành vi không trong sáng…
- Sống sao đừng hại môi trường,
Yêu sao không phải lên giường vẫn yêu…
- Rốt cuộc thì ai cũng phải sống đúng với cuộc đời mà mình được có một lần duy nhất thôi.
Chạy giời không khỏi nắng...
- Ngốc nghếch vẫn vô hại nếu không cố tỏ ra mình là người thông minh.
- Xưa nay mọi loại quy trình
Mấy khi có được cái tình bên trong?
Đành rằng "tối thượng phụng công",
Làm người, phải giữ tấm lòng với nhau...
- Thực tế cho thấy, việc tăng thêm các cuộc thi hoa hậu không làm tăng thêm số những người nữ vốn dĩ vẫn đẹp mà chỉ là tăng thêm số người nữ đẹp dễ bị dính vào thị phi và bất hạnh…
- Rạng sáng rồi, chẳng thể nào ngủ lại,
Tỉnh táo nào, đón cơn bão tương lai.
Đừng sợ hãi, một khi lòng đã định,
Giông gió gì cũng không đổi lời trai...
- Thực tế cho thấy, kết quả của các cuộc thi hoa hậu không hoàn toàn phụ thuộc vào các ban giám khảo, mà chủ yếu phụ thuộc vào những người đã lựa chọn ra những ban giám khảo...
- Người thông minh hành xử theo lý. Người anh minh biết hành xử theo đúng cả lý lẫn tình...
- Ầm ào trời đổ cơn mưa,
Cầu Ô Thước suốt đêm qua dập dình...
Ngưu Lang ăn sáng một mình,
Bởi chưng Chức Nữ đi rình của chua...
- Bạn bè thực sự là những người không chỉ giúp nhau khi có thể, mà ngay cả khi tưởng như không thể vẫn tìm cách giúp đỡ nhau...
- Mọi người chỉ thấy danh hài cười,
Ít ai được chứng kiến cảnh anh ấy khóc...
Rất đông đúc người hâm mộ xung quanh,
Nhưng trái tim anh cứ chết dần trong đơn độc...
- Cái lý có tình, đó mới là trí tuệ.
Cái lý duy lý, đó chỉ là trí khôn... Hết khôn sẽ dồn đến dại...
- Không phải vì cũ mà thôi,
Chỉ vì em đã khác rồi ngày xưa...
- Ai cũng có cái bất ổn trong những thứ tưởng chừng "rất ổn"...
- Đôi mắt của một danh hài đích thực luôn đượm buồn.
- Sống khác trào lưu,
Yêu riêng cảm xúc...
Thiên hạ ngủ vờ,
Thì ta thực thức..
Vui buồn thương giận
Chẳng hùa số đông...
Chay là chay tịnh
Cả ngoài lẫn trong...
- Không nên quản lý những gì mà đời sống tự nhiên có thể tự điều chỉnh được...
Đánh giá tác phẩm nghệ thuật cần phải bằng sự bổng trầm của cảm xúc chứ không phải bằng sự áp đặt của lối tư duy cứng nhắc...
- Phụ nữ hiện đại cái gì cũng thấu hiểu, trừ đức ông chồng của chính mình...
- Thôi đừng hối lộ cho anh,
Nụ hôn vội vã cứ dành kiếp sau...
Bây giờ đã hết mùa cau,
Cố thêm một nhịp chỉ đau lòng trầu..
- Vẫn biết, có những sự im lặng giúp kẻ dại trông như người khôn. Và cũng biết, có những lời thổ lộ biến người khôn thành hóa dại... Nhưng dù thế nào thì khởi thủy vẫn phải từ lời...
- Đêm về đốt một nén hương
Để thương nhớ khỏi lạc đường chân tâm...
Thoát ra mọi sự sai nhầm,
Trái tim thác xuống cõi âm thực thà...
Bao nhiêu châu báu ngọc ngà
Cuối cùng cũng chỉ như là phù vân...
Còn chăng chút thực trên trần
Rưng rưng nỗi nhớ đồng lần trong nhau...
- Đôi khi, muốn có tương lai thì phải biết tạm thôi đào bới quá khứ...
- Bàn chuyện nghiêm túc, nên chính tắc và trực diện, không "chửi xéo", "đá thúng đụng nia"...
- Đôi khi hạnh phúc của người này lại là nỗi đau của người khác. Có nên trưng ra hạnh phúc của mình không nếu ta biết ta đang làm người khác đau đớn vì niềm hạnh phúc mà họ đã bị mất?
- Có những vòng nguyệt quế không nên đeo lên đầu. Có những thắng lợi không nên khuếch trương. Có những kỷ niệm không nên để ai nhòm ngó. Có những nỗi đau nên ngồi khóc một mình...
- Có nhiều sự, nói bằng câu chữ thì thanh, nhưng biểu hiện bằng các nghệ thuật khác thì lại hóa ra là tục...
- Chùa mới dễ khiến hoài nghi, cũng như những thần tượng mới...
- Chính trị ở cấp độ cao không chạy theo những trò diễn hình thức mà cốt yếu ở những quyết định nhạy cảm thực tế. Bởi vậy, cần rất cẩn trọng khi nhìn từ xa mà bình luận...
- Khi chưa biết rõ bản chất sự việc thì đừng bao giờ lên truyền thông bày tỏ thái độ, đặc biệt nếu làm việc này chỉ đơn thuần để PR cho bản thân.
- Trong quan hệ với những người thân thiết, không nhất thiết lúc nào cũng phải giành cái đúng về mình... Đôi khi nên chấp nhận phần sai để người mình yêu quý được đúng...
- Xét riêng về góc độ y học (bảo vệ sức khỏe con người), trong điều kiện sống hiện nay ở các đô thị, tốt nhất là không nên làm tăng thêm những tiếng ồn, ngay cả với lý do có vẻ như chính đáng...
- Ngoài kia biển. Đêm nay không bão tố,
Những mênh mang như thực sự chan hòa.
Nhưng ta biết trái tim ta cuồng nộ
Hút gió về mơ em lại kiêu sa...
Đời buồn quá, cánh chim hồng hộc cũ
Cứ đa mang những sự khát phù hoa.
Ngoài kia biển. Ta bạc đầu như sóng
Trong tình yêu hoa huệ trắng sân chùa...
- Ăn đồ ăn Việt theo khẩu vị của người nước ngoài chưa chắc đã ngon. Dù họ có là ai đi chăng nữa…
- Người sáng tạo thích nhất là được sống ổn thỏa với tinh thần và thân xác của mình. Và họ cảm thấy mãn nguyện nếu được thế... Và không để ý tới việc người đời giỏ nước mắt vì họ không sống được như "họ"...
- Có những nghề mà khi chỉ nói ra những lời trôi chảy chỉn chu đến độ khôn ngoan thì thường là không chân thành...
- Những lời phát biểu ra vẻ thông minh rất dễ bị suy diễn thành những điều ngốc nghếch...
- Viết gì xuống nước đang trôi,
Lên mây đang ở giữa trời lang thang...
Viết gì để dọc thôi ngang,
Để đừng đen bạc những vàng nguyên sinh...
- Ai cũng vậy thôi, chỉ đủ tư cách nói về những việc đã làm... Như thực tế cho thấy, nói trước bước không qua, người hay chém gió về những dự định và ước mơ, thường về sau chả mấy khi thực hiện được các dự định của mình...
- Sư ông tập vẽ trong nhà,
Biện sĩ lặng lẽ hòa ca điệu buồn.
Tài năng không thể cúi luồn,
Làm nghê để biết con đường chúng sinh...
- Người khiêm tốn không đề cao sự khiêm tốn mà coi đó là sự dĩ nhiên phải như thế...
- Tự khoe mình là người khiêm tốn, tức là đã không khiêm tốn rồi...
- Có những bức ảnh nhìn vậy mà thực ra ý nghĩa không phải như vậy. Và một khi ta đã hiểu thực chất của vấn đề thì ta có nên tiếp tục a dua theo ý kiến độc ác của cái gọi là cộng đồng, gieo tiếng dữ không phải lẽ cho người trong ảnh(?!)
- Nếu xem phim chỉ để khóc cho thông tuyến lệ thì thà mua hành về thái còn hơn...
- Tìm ra đúng giai điệu của những câu thơ luôn khó hơn nhiều so với việc bẻ những câu thơ để ghép cho vừa với những giai điệu... Phổ nhạc cho thơ khó nhất là làm sao để giai điệu của nhạc sĩ không "bẻ gãy chân tay" của những câu thơ...
- Người không biết cách làm cho chính mình cảm thấy hạnh phúc thì lại hay hứa mang lại hạnh phúc cho người khác.
- Ngưu Lang giờ chẳng có trâu,
Co ro đợi cữ mưa ngâu tìm về...
Sông Ngân gió thổi tứ bề,
Tìm đâu Chức Nữ đứng kề đếm sao...
- Tự biết được giới hạn của mình thì sẽ không bao giờ cảm thấy bị thua thiệt, trong bất cứ tình huống nào. Và lắm khi còn hiểu được rằng, có những mất mát chính là sự giải thoát...
Nguồn ANTG: https://antgct.cand.com.vn/so-tay/tam-long-phai-giu-i666456/












