Những cơn mưa bụi như giục giã hoa xoan bung tràn sắc tím. Sắc tím của hoa làm hồn tôi mê đắm. Tôi yêu hoa xoan hay tôi yêu màu tím mỏng nhẹ. Tôi yêu hoa xoan hay thương đời hoa ngắn ngủi.
Những ngày cuối năm, trời đã bắt đầu lạnh. Sáng sớm, sương mù giăng kín lối, giăng lên cả cánh đồng vừa mới gặt, trơ trọi gốc rạ. Con đường len lỏi uốn lượn xuyên qua đồng, như xuyên qua màn sương mù, mờ ảo.
Ngày tôi còn bé, trong sổ liên lạc mục nghề nghiệp của bố mẹ tôi điền vào hai chữ 'làm rẫy'. Nhưng bố mẹ tôi không chỉ làm rẫy mà còn một nghề khác để mưu sinh, đó là nghề lấy lá chuối. Tôi không nhớ chính xác bố mẹ tôi bắt đầu từ khi nào, chỉ nhớ rằng từ khi có ký ức tôi đã thấy bố mẹ mình nhọc nhằn mưu sinh với nghề lấy lá chuối. Tết về là những ngày bố mẹ bận rộn, vất vả nhất. Tôi luôn mơ về một cái tết bố mẹ... thảnh thơi.
Mùng 3 Tết của 4 năm trước, ông ngoại đột ngột qua đời. Bà tôi như tàu lá chuối rũ xuống, cơ hồ không thể xanh trở lại.
Ngày mổ lợn, trong lúc người lớn tất bật lo toan nhiều công việc 'trọng đại' thì đám trẻ con chúng tôi được phân công đun nước sôi để làm lông, rồi lo cắt những tàu lá chuối trải ra sân gạch làm chỗ ngả thịt, chia phần...
'Cỗ lá' được xem là một trong những nét đặc trưng văn hóa ẩm thực của người Mường ở Hòa Bình vào các dịp lễ, Tết. Mâm cỗ 'lá' chứa đựng cả ân tình của người Mường trong tương quan với đất, trời, rừng, núi, là nét tinh tế trong đời sống ẩm thực xứ Mường.
Không vô cớ mà các nhà sưu tập đặt cho nữ họa sĩ Châu Ái Vân biệt danh ấy. Chọn chất liệu sơn mài để chuyển tải nét hồn nhiên của tuổi thơ, Châu Ái Vân đã đưa người xem hành trình trở về thuở nhỏ với những cảm xúc đẹp đẽ, sáng trong.
Nhận Giải B tại Giải thưởng Sách quốc gia lần thứ sáu, bộ sách 'Hít hà mùi đất nước' truyền tải thông điệp về môi trường bằng chính tình yêu, sự tò mò của trẻ đối với thiên nhiên.
8 bức vẽ màu nước của họa sĩ Phan Vũ Tuấn trong cuốn Huế - chuyện xưa thành cũ, tác giả Phi Tân vừa ra mắt đem đến cho bạn đọc những lát cắt tuyệt đẹp về cố đô.
Tết đã thật gần. Cậu trai út níu tay mẹ nài: 'Tết này mẹ gói giò xào nhé mẹ!'. Nó nao nao, rồi bần thần nghĩ đến quê nhà. Quê mẹ gần mà xa...
Đông về khiến ai đó lạnh lẽo, cô đơn và quạnh vắng tâm hồn... Hình như giá lạnh làm người ta hay suy tư hơn, làm người ta hay nhớ nhung hơn, làm người ta thêm khao khát.
Trong số khoảng 1.300 loài dơi trên thế giới, dơi trắng Honduras nhỏ bé là một ngoại lệ hiếm hoi được coi là dễ thương và đáng yêu. Chúng có thể được tìm thấy trong các khu rừng nhiệt đới của các nước Trung-Mỹ như Honduras, Nicaragua, Costa Rica và các khu vực phía tây của Panama.
Mỗi sáng chủ nhật hàng tuần, tại con hẻm nhỏ số 7 Nguyễn Thị Minh Khai (quận 1, TP.HCM) lại nhộn nhịp 'họp chợ'. Chợ ở đây là chợ quê chính hiệu, từ người bán cho đến những sản vật địa phương.Tiền lãi sau mỗi phiên họp chợ sẽ được dành tặng cho các em thiếu nhi nghèo và các gia đình khó khăn ở xa thành thị.
Đã lớn rồi mà mỗi lần về quê, tôi vẫn muốn nằm lên chiếc giường cũ, bên cạnh mẹ. Chiếc giường có từ ngày chiến tranh chống Mỹ, bây giờ nó ngắn hơn so với chiều cao của tôi chừng mươi phân. Đã ngót nghét 45 năm mà chiếc giường vẫn y nguyên, thành giường trơn lì, bóng nhẵn. Từ từ nằm xuống, tôi vòng tay nhẹ nhàng ôm mẹ. Mẹ hỏi: Sao không ra ngoài với lũ trẻ? Tôi trả lời: Dạ, con thích nằm ở đây, gần mẹ. Mẹ im lặng, thở nhè nhẹ, tôi cảm nhận được niềm hạnh phúc ngập tràn trong lòng mẹ...
Không khoa trương, không ồn ào, không nổi loạn, Nguyễn Đình Tuyên đến với hội họa bằng một tình cảm chân thành hiếm có. Bút pháp của anh hòa quyện giữa tô và vẽ, giữa vẽ và bôi, giữa hội họa và trang trí, giữa hình màu vật chất và hình màu nhận thức, để làm mới chất liệu sơn mài trong từng tác phẩm.
Thời gian này, ở Cao Bằng những bó rau ngót rừng thon dài hay những gói hoa rau ngót rừng vuông vức trong tàu lá chuối được đồng bào dân tộc bày bán nhiều trong các chợ phiên.
Với mức giá cao ngất ngưỡng này, loại lá quen thuộc ở Việt Nam khi muốn xuất khẩu sang nước ngoài cũng phải đáp ứng những tiêu chuẩn riêng.
Vốn là loại lá bỏ đi ở Việt Nam nhưng khi sang Nhật, lá chuối được rao bán với giá cao ngất ngưởng khoảng 500.000 đồng/1 chiếc.
Hai mươi năm xa quê, tưởng chừng ngày về với tôi còn xa vời vạn dặm. Ấy vậy mà, không nằm trong kế hoạch, tôi lại được trở lại quê nhà với bao nhiêu niềm hạnh phúc dâng trào. Hai mươi năm trôi qua quê nhà đã đổi thay nhưng trong tâm trí của tôi mọi vật dường như còn đọng lại, thân quen đến ngỡ ngàng.
NXB Tổng hợp TP.HCM vừa giới thiệu tùy bút Thương những miền qua. Tác phẩm kể lại những chuyến đi - về đầy niềm thương nỗi nhớ của tiến sĩ khảo cổ học Nguyễn Thị Hậu.
Ở quê tôi, ngoài những vườn dừa bạt ngàn nối tiếp nhau chỉ bằng một bờ ranh, con xẻo, con kênh để phân biệt các chủ vườn thì còn một loại cây trái rất thân thiết. Đó là chuối. Phổ biến nhất là chuối xiêm đen. Chuối có thể trồng ở bất cứ đâu, ngõ trước, ven rào, vườn sau, bên hè. Chuối trồng trên mương vườn dừa hoặc trồng riêng thành một vườn rộng mênh mông. Cây chuối cũng giống như cây dừa, ít công chăm sóc nhưng lại cho huê lợi nhiều, quanh năm. Có thể ăn từ cây con đến bắp chuối, trái chuối. Lá chuối dùng để gói bánh, dây chuối khô dùng để cột hoặc trói cua, bẹ chuối dùng làm trò chơi trẻ con như kéo mo cau. Người đi xa nhớ quê, nhớ cả tiếng xào xạc của tàu lá chuối bị gió quật trong đêm vắng.
Thịt măng cụt ăn ngọt mát và là loại quả được ưa dùng trong mùa hè, nhưng ít ai biết vỏ măng cụt cũng có tác dụng không ngờ với sức khỏe.
Thịt măng cụt ăn ngọt mát và là loại quả được ưa dùng trong mùa hè, nhưng ít ai biết vỏ măng cụt cũng có tác dụng không ngờ với sức khỏe.