Buổi sáng kẹt xe, bạn cáu gắt với người phía trước. Cuộc họp căng thẳng, bạn buột miệng trách đồng nghiệp vì một lỗi nhỏ. Buổi hẹn hò không như ý, bạn dằn vặt người thương: 'Sao anh/em chẳng hiểu gì cả?'.
Trong suốt thời thơ ấu, Stephanie Foo luôn phải chịu đựng sự bạo hành về thể xác lẫn tinh thần từ cha mẹ. Quá khứ đen tối đó đã khiến cô mắc chứng Rối loạn căng thẳng sau sang chấn phức tạp.
'Nơi vết thương ánh sáng rọi vào' là một tự truyện. Nhưng đọc nó, bạn sẽ thấy đây không chỉ là câu chuyện riêng của một người, mà là ánh sáng soi rọi cho nhiều người cùng cảnh ngộ đi qua bóng tối.
'Tôi xốc ba lô lên. Và trong khi chờ đợi con quái vật đến, tôi nhảy múa'. Câu nói vừa ám ảnh, vừa kiêu hãnh này là cách Stephanie Foo mở đầu cho cuốn tự truyện 'Nơi vết thương ánh sáng rọi vào'.
'Nơi vết thương ánh sáng rọi vào' không chỉ là một cuốn sách mà còn là tấm gương soi vào những vết thương vô hình mà nhiều người trong chúng ta vẫn mang theo. Để từ đó, mỗi người có thể bắt đầu hành trình chữa lành, dù muộn nhưng chưa bao giờ là quá trễ.