Tỷ phú bất động sản bị nói keo kiệt khi chia thừa kế cho con, hiểu lý do ai cũng thấy 'cao tay'

TRUNG QUỐC - Một phép tính tưởng chừng phi lý: nếu chỉ tiêu đúng số tiền được giải ngân hàng tháng từ quỹ thừa kế, con trai tỷ phú Hứa Thế Huân phải mất tới 1.750 năm mới tiêu hết.

Nhưng đằng sau cách chia tài sản tưởng như "keo kiệt" ấy là triết lý quản trị sắc lạnh của một trong những gia tộc giàu có bậc nhất Hồng Kông (Trung Quốc).

Từ bỏ tàu thuyền, đặt cược vào đất đai

Câu chuyện bắt đầu từ ông nội Hứa Ái Chu - một phu bến tàu nghèo ở tỉnh ven biển Quảng Đông (miền Nam Trung Quốc) đầu thế kỷ 20. Nhận ra vận tải biển là ngành mang lại lợi nhuận khổng lồ, từ vài chiếc thuyền nhỏ, ông dần xây dựng đội tàu lớn, mở tuyến vận chuyển sang Đông Nam Á rồi vươn tới cả châu Âu - Mỹ.

Chỉ sau vài thập kỷ, Hứa Ái Chu trở thành “thuyền vương” của Trung Hoa, đặt nền móng cho khối tài sản gia tộc. Nhưng con đường sự nghiệp của con trai ông, Hứa Thế Huân, lại rẽ sang hướng khác.

Sinh ra trong gia đình giàu có, Hứa Thế Huân thừa hưởng không chỉ tiền bạc mà cả tầm nhìn chiến lược. Ông sớm nhận ra ngành vận tải biển tiềm ẩn quá nhiều rủi ro: biến động quốc tế, chi phí nhiên liệu, cạnh tranh toàn cầu.

Khi qua đời, tỷ phú Hứa Thế Huân (bên phải) đưa toàn bộ khối tài sản vào quỹ tín thác, bảo đảm “cậu ấm” Hứa Tấn Hanh (bên trái) có dòng tiền ổn định mà không thể tiêu tán toàn bộ tài sản. Ảnh: Baidu

Khi qua đời, tỷ phú Hứa Thế Huân (bên phải) đưa toàn bộ khối tài sản vào quỹ tín thác, bảo đảm “cậu ấm” Hứa Tấn Hanh (bên trái) có dòng tiền ổn định mà không thể tiêu tán toàn bộ tài sản. Ảnh: Baidu

Khác với cha, ông quyết định bán hết đội tàu của gia đình, gom vốn chuyển sang bất động sản Hồng Kông, thị trường đang bùng nổ cùng làn sóng đô thị hóa thập niên 60-70.

Với chiến lược “mua rẻ, giữ lâu”, Hứa Thế Huân kiên nhẫn săn lùng các khu đất vàng, tập trung vào bất động sản thương mại cao cấp và khu dân cư hạng sang. Ông còn mở rộng sang lĩnh vực ngân hàng, chứng khoán và truyền thông, trở thành thành viên hội đồng quản trị của South China Morning Post - tờ báo tiếng Anh hàng đầu của đặc khu hành chính phía Nam.

Nhờ tư duy thận trọng, tránh đầu cơ ngắn hạn, Hứa Thế Huân lọt top 10 tỷ phú giàu nhất Hồng Kông, sở hữu tài sản ước tính 42 tỷ HKD (khoảng 140 nghìn tỷ đồng).

Di chúc đặc biệt: Quỹ tín thác gia đình

Năm 2018, ở tuổi 97, Hứa Thế Huân qua đời. Trái với kỳ vọng của dư luận, ông không để lại khối tài sản cho con cái trực tiếp quản lý mà đưa toàn bộ vào quỹ tín thác (trust fund).

Theo cơ chế của quỹ, con trai duy nhất của ông - Hứa Tấn Hanh, chỉ được nhận 2 triệu HKD (khoảng 6,7 tỷ đồng) mỗi tháng để chi tiêu. Như vậy, mỗi năm “cậu ấm” tiêu 24 triệu HKD (khoảng 80,5 tỷ đồng), trong khi tổng tài sản của vị tỷ phú là 42 tỷ HKD (khoảng 140 nghìn tỷ đồng).

Một phép tính đơn giản: 42.000.000.000 ÷ 24.000.000 = 1.750 năm. Nếu chỉ tiêu đúng khoản tiền được giải ngân hàng tháng, số tài sản ấy sẽ đủ cho hậu duệ của Hứa gia sống hơn một thiên niên kỷ.

Không khó hiểu khi truyền thông Hồng Kông gọi Hứa Thế Huân là “tỷ phú keo kiệt nhất thành phố”. Bởi, thay vì trao toàn bộ 42 tỷ HKD cho con trai út Hứa Tấn Hanh, ông chọn đưa tài sản vào quỹ tín thác. Lý do nằm ở sự đối lập rõ rệt giữa hai thế hệ.

Nếu người cha kín tiếng, thận trọng, cả đời gắn bó với bất động sản và triết lý “giữ chắc, đầu tư bền” thì người con lại nổi tiếng đào hoa, ưa tiệc tùng, gắn với những cuộc hôn nhân ồn ào cùng ái nữ “vua sòng bạc” Hà Hồng Sân, rồi hoa hậu Lý Gia Hân. Lối sống xa hoa của Hứa Tấn Hanh khiến dư luận nhiều lần hoài nghi về khả năng quản trị tài sản của ông.

Hứa Tấn Hanh nổi tiếng đào hoa, ưa tiệc tùng, gắn với những cuộc hôn nhân ồn ào cùng ái nữ. Ảnh: Baidu

Hứa Tấn Hanh nổi tiếng đào hoa, ưa tiệc tùng, gắn với những cuộc hôn nhân ồn ào cùng ái nữ. Ảnh: Baidu

Với Hứa Thế Huân, việc để con trai trực tiếp nắm khối tài sản khổng lồ chẳng khác nào “thả hổ về rừng”. Để tránh kịch bản cơ nghiệp bốc hơi chỉ trong vài năm, ông chọn quỹ tín thác - một cơ chế vừa bảo đảm con cháu sung túc, vừa giữ chặt khối tài sản cho nhiều thế hệ kế thừa.

Không phải ‘keo kiệt’ mà là cao tay

Thực tế, cách làm của Hứa Thế Huân không hề cá biệt. Trong giới siêu giàu Hồng Kông lẫn phương Tây, quỹ tín thác từ lâu đã trở thành một “vũ khí tài chính” lợi hại.

Nó giúp tránh xung đột thừa kế, bảo đảm con cháu có dòng tiền ổn định mà không thể tiêu tán toàn bộ tài sản. Đồng thời, khối tài sản tiếp tục được đầu tư, sinh lời dưới sự quản lý của các chuyên gia tài chính, thay vì phó mặc cho sự may rủi của thế hệ kế tiếp.

Không khó để tìm ví dụ. Gia đình “vua sòng bạc Macau” Hà Hồng Sân cũng từng dùng cơ chế quỹ tín thác để kiểm soát hàng chục tỷ USD sau khi ông qua đời, tránh những tranh chấp nội bộ phức tạp. Ở Mỹ, nhiều tỷ phú công nghệ chọn cách này để hạn chế nguy cơ thế hệ F1, F2 đốt tiền vào siêu xe, du thuyền và những thú vui xa hoa.

Giới quan sát nhìn nhận từ góc nhìn kinh doanh, câu chuyện của Hứa Thế Huân mang lại những bài học vượt ra ngoài phạm vi một gia tộc. Giàu có không chỉ nằm ở khả năng tạo ra tài sản mà còn ở nghệ thuật bảo vệ và duy trì nó.

Bởi lẽ, tính cách và năng lực của thế hệ kế cận luôn là yếu tố then chốt quyết định thành bại trong mô hình thừa kế. Quỹ tín thác khi đó không còn đơn thuần là một công cụ tài chính, mà đã trở thành một “văn hóa quản trị” phổ biến trong giới thượng lưu toàn cầu.

Hứa Thế Huân đã khéo léo biến cái mà dư luận gọi là “keo kiệt” thành một tầm nhìn dài hạn: thay vì giao toàn bộ của cải cho một người con với nhiều rủi ro, ông để lại một cơ chế để cả dòng tộc được hưởng lợi bền vững qua nhiều thế hệ.

Theo 163, Baidu

Tử Huy

Nguồn VietnamNet: https://vietnamnet.vn/ty-phu-bat-dong-san-chia-thua-ke-con-trai-tieu-hon-1-000-nam-moi-het-2439705.html