Tôi không dám thừa nhận đã yêu người đàn ông có vợ

Tôi yêu anh, mong được sống cùng anh, nhưng vì nghĩ cho vợ, con anh nên tôi đã tự dối lòng mình...

Ảnh minh họa

Ảnh minh họa

25 tuổi, tôi mới trải qua một mối tình và đã chia tay, cứ tưởng sẽ không còn yêu thêm được người đàn ông nào khác trên đời này nữa thì cách đây không lâu tôi lại quen anh. Một người mà trước đây tôi chưa từng biết mặt, chúng tôi gặp nhau lần đầu tại một quán cà phê và nhanh chóng nói chuyện, nhanh chóng trở nên thân thiết.

Anh khen tôi là cô gái thú vị, chủ động xin số điện thoại, chủ động nhắn tin mời đi ăn và chủ động bày tỏ tình cảm với tôi. Anh không lừa dối tôi, mà thẳng thắn thừa nhận mình đã có vợ và hai đứa con, anh còn kể cho tôi nghe mối tình của anh và chị hồi sinh viên, rồi hai người đã đón đứa con đầu lòng như thế nào, chị ấy tin vào yêu anh như thế nào.

Qua những câu chuyện của anh, tôi hiểu chị là một người phụ nữ rất xinh đẹp và yêu thương chồng con, để anh có được như ngày hôm nay, chị ấy đã phải hy sinh rất nhiều. Bản thân anh cũng thừa nhận với tôi, những lúc anh khó khăn nhất, chị đã ở bên, động viên anh, và cùng anh cố gắng.

Nhưng tình cảm vợ chồng cứ nhạt dần kể từ khi chị sinh đứa con thứ 2, chị dành quá nhiều thời gian cho con mình mà đôi khi quên mất sự tồn tại của anh. Đôi khi, anh thấy mình thừa thãi trong ngôi nhà ấy, nhưng lại thiếu chỗ đứng trong trái tim người phụ nữ anh đã từng yêu thương.

Anh nói, kể với tôi không phải để cầu xin sự thương hại, mà chỉ để cho vơi đi nỗi lòng. Tôi đã đọc nhiều câu chuyện về những người đàn ông ngoại tình, thường nói xấu vợ để nhận về sự cảm thương, nhưng tôi lại tin những điều anh kể là đúng. Nói chuyện với anh, tôi không chỉ hiểu được con người anh, anh còn khiến cho tôi hiểu thêm về thế giới xung quanh mình, về cách đối nhân xử thế.

Thế rồi không biết từ lúc nào, tôi yêu những câu chuyện của anh, muốn được ngồi nghe anh kể chuyện, chia sẻ về mọi thứ trong cuộc sống. Tôi yêu anh mất rồi, nhưng lại không thể đón nhận tình yêu của anh dành cho mình. Tôi vẫn ngạo nghễ nói với anh rằng, tôi không yêu anh đâu, chỉ coi anh là anh trai của mình, có thể chia sẻ cùng anh mọi chuyện, nhưng chuyện thể xác thì không bao giờ.

Tôi trốn tránh những cuộc gặp gỡ với anh, chạy trốn những suy nghĩ về anh, vì tôi biết, nếu đón nhận tình yêu đó, có thể tôi và anh sẽ có những tháng ngày hạnh phúc ngắn ngủi, nhưng vợ anh, con anh sẽ có những tháng ngày đau khổ vì bị tổn thương quá nhiều.

Hằng

Nguồn Đất Việt: http://baodatviet.vn/tam-su/tinh-yeu/toi-khong-dam-thua-nhan-da-yeu-nguoi-dan-ong-co-vo-3387789/