Thương lắm Na Cô Sa!

Ở cuối trời Tây Bắc, xã Na Cô Sa, huyện Nậm Pồ (Điện Biên) từng gắn với nghèo nàn, thất học. Ở đó từng có những giáo viên 'bán' tuổi thanh xuân để 'mua' nụ cười con trẻ. Ngày Tết cận kề, nhiều nơi, giáo viên lại nơm nớp âu lo làm sao có thể 'níu chân' học sinh sau Tết. Còn ở Na Cô Sa thì đã qua rồi những năm tháng ấy bởi họ có tình yêu thương con trẻ đến cháy bỏng.

Nhiều trò chơi được tổ chức kéo dài đến rằm tháng Giêng (ngoài giờ học tập) như cách đưa học sinh đến lớp

Nhiều trò chơi được tổ chức kéo dài đến rằm tháng Giêng (ngoài giờ học tập) như cách đưa học sinh đến lớp

Rộn ràng ngày xuân...

Cuối năm, trời Tây Bắc lành lạnh, pha chút nắng vàng, xã Na Cô Sa “khoác” lên mình “bộ váy áo” mới đón xuân. Thay vì những nếp nhà gỗ đơn sơ, ọp ẹp, những dãy nhà lớp học “run rẩy” chực chờ đổ trong cơn mưa là những ngôi nhà gỗ khang trang, là ngôi trường học kiên cố, vững trãi, sừng sững giữa núi rừng.

Thầy giáo Nguyễn Văn Quân, Hiệu trưởng Trường Phổ thông Dân tộc bán trú Tiểu học Na Cô Sa cầm micro ra giữa sân trường chỉ đạo các khối lớp tổ chức hoạt động trải nghiệm. Mấy năm nay, mỗi độ Tết đến, Xuân về các thầy cô giáo ở đây cũng đỡ vất vả hơn trước.

Nếu như trước kia, cứ đến độ giáp Tết, thầy cô lội suối, trèo đèo vất vả đến các bản làng xa xôi để gọi học sinh (HS). Nói mãi, vận động mãi, tuyên truyền mãi cũng thế mà thôi. Hết gọi phụ huynh, rồi nhờ trưởng bản, già làng, người có uy tín.

Cũng có khi biên bản làm việc với cấp ủy, chính quyền cam kết tỷ lệ học sinh ra lớp phải đảm bảo liên tục kí, song cũng chẳng ăn thua. HS vẫn cứ nghỉ Tết sớm và dài hơn cả thầy cô.

“Từ thực tế trên, chúng tôi suy nghĩ làm thế nào có thể giữ được HS ở lại trường trước và sau đợt Tết. Được sự nhất trí của lãnh đạo Phòng GD&ĐT, sự đồng thuận của cấp ủy, chính quyền địa phương và phụ huynh HS, chúng tôi đã mạnh dạn tổ chức Tết cho học trò trước ngày nghỉ Tết.

Thực phẩm do phụ huynh quyên tặng. Thầy cô và cả phụ huynh thì đóng góp sức người để hướng dẫn các cháu làm bánh trưng, bánh dày, bánh trôi... Tổ chức thi xem lớp nào làm tốt hơn, đẹp hơn để rồi trao giải thưởng nhằm khuyến khích và gắn kết các em”, thầy giáo Nguyễn Văn Quân hồ hởi nói.

Cả một tuần nay, Trường Tiểu học Na Cô Sa luôn rộn rã tiếng nói cười, nô đùa của đám trẻ người dân tộc Mông. Bọn trẻ vui mừng lắm bởi được nhà trường tổ chức Tết sớm.

Hôm chính “Hội”, đứa nào, đứa ấy đều hớn hở xắn tay vào cùng thầy cô chuẩn bị. Đứa xung phong lên rừng kiếm củi, có đứa lại hăng hái đi lấy lá dong. Gạo, thịt thì bố mẹ các em đã chuẩn bị sẵn để làm nguyên liệu.

Mấy cô giáo trẻ đi xe xuống trung tâm xã để nhờ xay bột, mua đường phên để làm bánh trôi nước. Còn những người ở lại thì quán xuyến việc “khánh tiết”. Cứ thế, chẳng ai bảo ai, mỗi người đều ý thức công việc của mình để ngày Tết sớm được diễn ra tươi vui và tràn đầy ý nghĩa.

Học sinh vùng cao háo hức làm bánh và nghe thầy cô giới thiệu về nguồn gốc

Bằng cả trái tim...

Tổ chức Tết sớm cho HS trước kỳ nghỉ kéo dài thì thầy cô trong trường đỡ vất vả. Họ sẽ có nhiều thời gian sum vầy bên gia đình, người thân bởi nhiều người từ nơi xa đến cuối trời Tây Bắc đem khát khao dạy chữ và tình yêu con trẻ “gieo” tại đất này. Thế nhưng, vượt qua tất cả, họ nhận phần thiệt thòi về bản thân, để tương lai con trẻ được sáng hơn.

Tôi thấy các thầy, cô giáo ở đây họ đã dành trọn tình cảm của mình dành cho các cháu. Họ chẳng nề hà gì cả đâu, miễn sao các em đến trường, đến lớp đủ đầy. Trước và sau Tết chúng tôi đều có những hoạt động trải nghiệm tập thể để các em tự đến trường, thay vì phải lặn lội lên các bản hẻo lánh để vận động như trước kia.

Thầy Nguyễn Văn Quân

Trường Tiểu học Na Cô Sa có 5 khối lớp với gần 800 HS, trong đó đến 99% là con em đồng bào dân tộc thiểu số. Các khối từ lớp 3 - 5 học tập trung tại điểm trường chính, các khối còn lại học ở 11 điểm bản lẻ vì núi rừng cách trở, các em còn quá nhỏ, chưa thể tự lập.

Những năm trước, các em có biết thế nào là ngày Tết đâu. Chỉ biết rằng bản thân được nghỉ học, người lớn ở nhà uống rượu ngày qua ngày. Cứ thế Tết của đồng bào có khi kéo dài đến hết tháng Giêng. Đa số trẻ em chỉ co ro trong manh áo cộc, đứng trên đỉnh ngọn đồi cao để xem người lớn ném pao, ném còn.

Ngày lên lớp, nhiều bạn “láu lỉnh” lí do này nọ để được thầy cô cho ra khỏi lớp để lén “chuồn” về nhà chơi. Thầy cô lại phải lên bản tìm.

“Ở Nậm Pồ, các đơn vị trường học tại xã Na Cô Sa là những người tiên phong trong tổ chức Tết cho HS. Tôi thấy mô hình này rất hiệu quả bởi từ các hoạt động tập thể, trải nghiệm, các em đã có sân chơi bổ ích.

Qua đó nhà trường đã gắn kết được HS các khối qua các phần thi như: Thi bánh chưng “khổng lồ”, thi gói bánh đẹp, thi văn nghệ, ném còn... Bây giờ thì chẳng còn phải đi gọi HS đến lớp nữa. Trước và sau Tết, bố mẹ có giữ ở nhà thì các em vẫn cứ đến trường”, thầy Nguyễn Xuân Thuận, Trưởng phòng GD&ĐT huyện Nậm Pồ phấn khởi cho biết.

Sau mỗi kỳ nghỉ dài, các thầy cô một phương, người Thái Bình, người Hưng Yên, Hòa Bình, Hải Dương... lại “tay xách, nách mang” tha đồ (bánh, kẹo, nước ngọt) mọi miền về trường. Cả thầy Quân hiệu trưởng cũng không ngoại lệ.

Thầy đi xe máy từ Thái Bình lên trường sớm thay vì phải đi xe ca để mang vác được nhiều đồ hơn lên cho HS. Mỗi người một ba lô nặng trĩu, tha vác lên trường để “ngày hội” được tươm tất hơn.

Thầy Quân còn nhớ như in Tết Nguyên đán Đinh Dậu 2017, cô Bùi Thị Huệ ở Hòa Bình, cô Nguyễn Thị Tuyết ở Hưng Yên phần vì không thể bắt được xe khách kịp trở lại trường, phần vì mang nhiều bánh kẹo nên nhà xe không nhận chở. Hai cô đã điện về trường, vừa nói vừa khóc vì không mang bánh kẹo lên kịp để tổ chức các trò chơi “vui xuân trúng thưởng” miễn phí cho HS.

Những thầy cô giáo ở Na Cô Sa xứng đáng được tôn vinh bởi đã dành trọn trái tim cho HS nơi địa đầu Tổ quốc.

Nguồn GD&TĐ: http://giaoducthoidai.vn/giao-duc/thuong-lam-na-co-sa-4057823-b.html