Thủ phủ đồ bơi Trung Quốc 'mòn mỏi' chờ khách

Đại dịch Covid-19 làm các bể bơi và khu nghỉ dưỡng khắp thế giới đóng cửa. Cuộc sống ở Hưng Thành, thị trấn nhỏ đóng vai trò thủ phủ đồ bơi cho thế giới, cũng ngừng lại.

 Hưng Thành, thành phố cấp huyện trực thuộc địa cấp thị Hồ Lô Đảo, tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc, là nơi xuất khẩu đồ bơi sang Mỹ, Đức, Australia và nhiều quốc gia khác. Nơi này ước tính sản xuất khoảng 1/4 đồ bơi trên toàn thế giới.

Hưng Thành, thành phố cấp huyện trực thuộc địa cấp thị Hồ Lô Đảo, tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc, là nơi xuất khẩu đồ bơi sang Mỹ, Đức, Australia và nhiều quốc gia khác. Nơi này ước tính sản xuất khoảng 1/4 đồ bơi trên toàn thế giới.

Đại dịch bùng phát, người dân phải ở nhà khiến nhu cầu tiêu thụ đồ bơi giảm đáng kể. Hoạt động sản xuất đồ bơi ở Hưng Thành bị đình trệ. Một số công ty nghĩ đến việc sản xuất trang phục co giãn khác như quần áo yoga, đồ lặn, trang phục đấu vật. Tuy nhiên, việc này rất tốn kém.

Đại dịch tác động đến toàn bộ ngành sản xuất của Trung Quốc. Xuất khẩu chỉ tăng 0,5% so với cùng kỳ năm ngoái mặc dù nền kinh tế đang hồi phục. Tuy nhiên, ngành sản xuất đồ bơi có thể phục hồi chậm nhất do ngành du lịch chưa thể mở cửa.

Hưng Thành không phải là nơi được nhiều người biết đến, ngay cả ở Trung Quốc. Tuy nhiên, nơi này đã sản xuất lượng đồ bơi trị giá 2 tỷ USD trong năm 2018, theo Xinhua. Có khoảng 100.000 nhân công trong 1.200 công ty sản xuất đồ bơi ở Hưng Thành.

"Ngôi làng bikini" là khu vực gồm các phòng trưng bày và công ty đồ bơi ở Hưng Thành. Một số công ty đồ bơi ở đây bắt đầu nhận được đơn đặt hàng trở lại. Tuy nhiên, có khả năng các nhãn hàng chỉ đang tích trữ phòng khi nhu cầu tăng lên.

Ngành công nghiệp áo tắm ở Hưng Thành khởi đầu vào những năm 1980. Theo một quyển sách của nhà báo địa phương Han Wenxin, cư dân làng Beiguancun gần đó may đồ bơi và mang đến bãi biển Hưng Thành bán. Dần dần, nhiều nhà máy được xây dựng và đồ bơi bắt đầu được mang sang bán ở Nga, Nam Phi và những nơi khác.

Khi việc làm ăn ngày càng phát triển, Hưng Thành bắt đầu tổ chức triển lãm và các buổi trình diễn đồ bơi. Một thương nhân giúp bán các sản phẩm áo tắm ra nước ngoài cho biết khách hàng đã quay lại và bày tỏ hứng thú với việc đặt hàng. Tuy nhiên, họ chỉ hỏi mà không thật sự chi tiền cho các đơn hàng mới.

Ông Qi Lei, người sở hữu xưởng áo tắm có 10 nhân viên, cho biết ông đang sản xuất trở lại. Tuy nhiên, nhiều nhà máy khác ở Hưng Thành không may mắn như vậy. Nhiều công nhân vẫn đang phải ở nhà. "Nếu làm kinh doanh, đại dịch năm nay đã khiến bạn mất khoản tiền lớn", ông Qi nói.

Ông Qi cũng bày tỏ lo lắng về tương lai của ngành công nghiệp sản xuất áo tắm. Ông nói rằng người trẻ bây giờ không muốn vất vả may áo tắm như bố mẹ họ nữa. "Nhiều người làm việc trong ngành công nghiệp này từng là một cô gái trẻ 20 năm trước".

Với tình hình đại dịch như hiện tại, tương lai của ngành này còn trở nên ảm đạm hơn. Chuyện gì sẽ xảy ra nếu mùa hè đến và đi nhưng nhu cầu áo tắm vẫn không tăng lên? "Nếu việc kinh doanh không khởi sắc, tôi nghĩ mình chỉ có thể chi tiêu tằn tiện để cố gắng sống qua ngày", một công nhân của ông Qi nói.

Hưng Thành có nhiệt độ mùa hè ôn hòa với khoảng 2.600 giờ nắng mỗi năm. Khu vực sản xuất áo tắm nằm gần bãi biển, nơi có con đường dài với những tấm biển bằng gỗ được thắp sáng vào ban đêm. Người dân thường đặt bàn ghế bên bãi biển để ăn hải sản và uống bia.

Như Trần
Ảnh: New York Times

Nguồn Znews: https://zingnews.vn/thu-phu-do-boi-trung-quoc-mon-moi-cho-khach-post1108626.html