Thảm kịch Beirut: 300 lính Mỹ-Pháp chết trong vài phút ở Lebanon

Trong các vụ tấn công bằng bom ở Beirut-Lebanon năm 1983, hơn 300 lính Mỹ và Pháp thuộc lực lượng gìn giữ hòa bình đã thiệt mạng.

Trong kỳ trước với tiêu đề “Lính Mỹ ở lại Syria: Hasakah-2018 sẽ biến thành thảm kịch Beirut-1983”, chúng ta đã biết tướng Iran Qassem Soleimani đã đưa ra lời đe dọa rằng, nếu còn một người lính Mỹ ở Syria, họ sẽ phải nhận thảm kịch như các vụ tấn công ở Beirut năm 1983.

Ngày 23/10/1983, vụ đánh bom kép cách nhau mấy phút vào hai trại lính Mỹ, Pháp ở thủ đô Beirut của Lebanon đã khiến 299 lính thủy đánh bộ (thủy quân lục chiến-TQLC) Mỹ và quân dù Pháp thiệt mạng. Vụ đánh bom Đại sứ quán Mỹ cách đó không lâu cũng đã giết chết 17 lính thủy đánh bộ Mỹ.

Vậy điều gì đã khiến hàng trăm binh lính thuộc lực lượng đặc biệt tinh nhuệ của Pháp và Mỹ phải bỏ mạng nơi xứ người?

Ngược dòng quá khứ, vào năm 1982, Israel đưa quân xâm lược Lebanon lấy lý do truy quét du kích quân của Mặt trận giải phóng Palestine (PLO). Quân đội Israel bao vây thủ đô Beirut để tiến hành kế hoạch bắt giữ, giết hại 75.000 người Palestine trong các trại tị nạn.

Trước phản ứng của dư luận quốc tế đòi Mỹ phải ra tay ngăn chặn cuộc thảm sát của Israel, đến tháng 3/1982, Tổng thống Mỹ Ronald Reagan ra lệnh triển khai 800 lính thủy quân lục chiến tại Beirut để di tản 14.000 thành viên PLO đến Tunisie.

Sau khi Mỹ rút quân, tướng Ariel Sharon lại tiếp tục chỉ huy quân đội Israel tiến hành chiến dịch truy quét người Palestine và đã gây nên vụ thảm sát 5.000 dân thường tại hai trại tị nạn Sabra và Chatila. Sự kiện này khiến Israel bị dư luận quốc tế lên án kịch liệt và buộc Liên Hiệp Quốc phải can thiệp.

Vào tháng 9/1982, một lực lượng gìn giữ hòa bình quốc tế do Mỹ dẫn đầu gồm 2.500 lính TQLC Mỹ, lính dù Pháp và Italia đã đến Beirut để thực hiện sứ mệnh gìn giữ hòa bình, ngăn chặn các hành động thảm sát người Palestine của binh lính Israel, với sự tiếp tay của phiến quân Maronite Thiên Chúa giáo ở Lebanon.

Tổng thống Ronald Reagan và phu nhân Nancy Reagan bên quan tài 17 lính TQLC Mỹ thiệt mạng trong vụ đánh bom sứ quán Mỹ ở Beirut ngày 18/4/1983

Tổng thống Ronald Reagan và phu nhân Nancy Reagan bên quan tài 17 lính TQLC Mỹ thiệt mạng trong vụ đánh bom sứ quán Mỹ ở Beirut ngày 18/4/1983

Lực lượng của tiểu đoàn 1/8 TQLC Mỹ đóng quân ở tòa cao ốc cạnh sân bay quốc tế Beirut, còn gồm 99 người thuộc lực lượng lính dù của Đại đội 3, trung đoàn 1 đổ bộ đường không Pháp, đến đóng tại tòa nhà tám tầng, cách tòa đại sứ Iran chỉ 800m, vào hôm 23/9/1983.

Mỹ: TQLC vừa báo thức đã bị tấn công

Trong đêm ngày 22/10/1983, đã có những cảnh báo đối với lực lượng quân Mỹ về việc có những chiếc xe hơi khả nghi dùng để đánh bom khủng bố ở Beirut. Do đó, an ninh đã được thắt chặt hơn nhưng mức độ quan tâm của lính Mỹ đến sự kiện này cũng không được cao lắm.

Hơn nữa, do những chế ước trong việc thực hiện chức trách của lực lượng gìn giữ hòa bình, nên các chốt cảnh giới vòng ngoài của TQLC Mỹ đều không được mang đạn thật theo súng. Điều này đã khiến họ phản ứng không kịp với vụ đánh bom cảm tử bằng ô tô.

Ngày 23/10 là chủ nhật nên lính Mỹ báo thức muộn hơn vào lúc 06h30. Rạng sáng hôm đó, giao thông trên đường ra sân bay quốc tế Beirut (chạy song song với doanh trại của lực lượng TQLC Mỹ) rất thưa thớt, nên bất cứ động thái lạ nào cũng đều dễ dàng nhận thấy.

Vào khoảng 5 rưỡi sáng, hạ sĩ Eddie A Difranco, đóng tại chốt số 6, một trong hai chốt gác đặt giữa mặt tiền và phía nam tòa cao ốc dùng làm doanh trại của tiểu đoàn TQLC Mỹ nhìn thấy một chiếc xe bồn chở nước màu vàng hiệu Mercedes Benz chạy vào bãi đậu xe nằm ở phía nam chốt gác của mình.

Chiếc xe bồn chạy một vòng trong bãi đậu xe, rồi đi ra hướng sân bay nhưng không đầy một giờ sau, chiếc xe đó quay lại. Tưởng như nó sẽ di chuyển vào bãi đậu xe, nhưng chiếc xe bất ngờ quẹo phải, tăng tốc độ đâm vào hàng rào phòng thủ giữa chốt gác số 6 và số 7; vọt qua cổng chính, rồi đâm thẳng vào tầng trệt tòa nhà và phát nổ.

Công tác cứu hộ sau vụ nổ tại căn cứ của Thủy quân lục chiến Mỹ ở Beirut, Lebanon

Cảnh giới ở chốt số 7 là hạ sĩ Henry P.Linkila. Anh này nghe tiếng xe bồn rồ ga vọt qua đám kẽm gai bùng nhùng nên vội vã nhét một băng đạn vào khẩu M-16, nhưng mới chỉ kịp lên đạn, chưa kịp bóp cò thì chiếc xe đã vượt qua chốc gác và phát nổ phía trong tòa nhà.

Hạ sĩ John W. Berthiaume gác ở chốt số 5 cũng nhìn thấy chiếc xe bồn, nhưng không kịp nghĩ ra là nó định làm gì, do đó, anh này không kịp phản ứng hoặc nổ súng hay tìm chỗ ẩn náu, thì chiếc xe đã nổ tung, sức ép của vụ nổ hất tung người lính này xuống đất.

Trưởng toán canh gác vòng trong ở cổng chính tòa nhà là Trung sĩ Stephen E. Russell đã nhìn thấy chiếc xe qua lỗ châu mai, khi nó chuẩn bị chồm vào tầng trệt. Nhận ra ngay nguy cơ, Russell lao ra khỏi vọng gác và la: “Bắn vào cabin xe! Bắn vào cabin xe”. Nhưng chỉ một hay hai giây sau, chiếc xe bồn phát nổ, hất tung anh này lên trời, văng ra khỏi tòa nhà. Khi tỉnh lại, anh thấy mình đang nằm giữa đường, bên ngoài khuôn viên đơn vị của anh.

Vụ nổ với sức công phá kinh hoàng làm sập cả tòa nhà chỉ trong vài giây. Con số tử vong lên tới 241 quân nhân Mỹ, trong đó 220 người là lính TQLC, còn lại là số nhân viên y tế mới tăng cường cho đơn vị.

Đây là tổn thất lớn nhất trong một ngày đối với lực lượng thủy quân lục chiến Mỹ, kể từ trận đổ bộ lên đảo Iwo Jima của Nhật Bản năm 1945 (trong cuộc chiến trên Thái Bình Dương).

Nguồn Đất Việt: http://baodatviet.vn/the-gioi/quan-he-quoc-te/tham-kich-beirut-300-linh-my-phap-chet-trong-vai-phut-o-lebanon-3348858/