Tết sớm ở bệnh viện

Tết gần kề, tôi đã cảm nhận được những bước đi xa dần của mùa đông và sự nhẹ nhàng đến của mùa xuân ở bệnh viện mình. Nhịp sống dường như chậm lại, bệnh viện không còn đông đúc ồn ào như bình thường.

Có lẽ sau 1 năm với 365 ngày vất vả đấu tranh với bệnh tật, họ cũng dành cho mình những phút nghỉ ngơi thư giãn bên gia đình. Bệnh viện những ngày cận Tết vì thế cũng được thư thả và thong dong hơn.

Cô bé 16 tuổi tên là M.P bị mắc chứng bệnh Down hôm nay xúng xính trong bộ quần áo mới đến khám bệnh. Cháu khoe với bác sĩ:

- Bác sĩ thấy cháu có xinh không? Mẹ cháu mua cho cháu để đón Tết đấy. Mẹ cháu bảo hôm nay xuống khám bệnh mặc để khoe với bác sĩ.

- Ôi, hôm nay P. xinh quá! Dạo này cháu có tập aerobic thường xuyên không? Hôm nay có viết thư hay chép thơ tặng bác không?

- Cháu có, bác sĩ ạ. Để cháu đọc cho bác sĩ nghe nhé!

Cháu đọc cho tôi nghe một câu chuyện dài “Người ăn xin”.

Tết làm cho cả thầy thuốc và bệnh nhân cảm thấy phấn chấn hơn.

Tết làm cho cả thầy thuốc và bệnh nhân cảm thấy phấn chấn hơn.

Tuy bị bệnh Down nhưng cháu được gia đình quan tâm chăm sóc nên có những khả năng như những trẻ bình thường: cháu viết rất đẹp, biết đọc thạo và được gia đình cho đi tập aerobic thường xuyên. Cứ 1 tháng/lần, đến khám là cháu lại viết thư hay chép thơ gửi tôi, khoe với tôi xem ảnh cháu tập aerobic cùng các bạn. Tôi thấy cảm phục người mẹ đã kiên trì nuôi dưỡng một cô bé bệnh Down được như vậy.

Đọc xong bài thơ, cô bé và mẹ chào tôi ra về và không quên chúc bác sĩ ăn Tết vui vẻ.

Tôi còn cảm nhận được hương vị của những ngày Tết cận kề ở những bệnh nhân của mình. Họ đến gặp bác sĩ với vẻ thong thả và thư thái hơn, tâm trạng vui hơn và chỉn chu hơn trong những bộ quần áo đẹp. Bệnh nhân H. là một bệnh nhân tâm thần phân liệt lâu năm, tháng nào cũng đến khám ở phòng tôi. Khi em bước vào phòng, tôi còn không nhận ra vì em khác quá. Mái tóc dài đã được cắt gọn gàng, bộ râu lâu ngày chưa cạo mọc dài lởm chởm hôm nay đã được cạo sạch sẽ, bộ quần áo của em cũng sạch và đẹp hơn.

Tôi nói đùa với H: Hôm nay trông em như chú rể ấy nhỉ?

- Em chuẩn bị Tết mà, mẹ em bảo Tết đến rồi, phải mặc cho đẹp.

Với người bệnh, việc cảm nhận được vui như Tết là một điều rất có ý nghĩa, cảm xúc của họ đã tốt, chính là bệnh đã ổn định.

Còn với bác sĩ, chúng tôi cũng mong muốn những điều tốt nhất với người bệnh. Mong muốn họ có một cái Tết đầm ấm, vui vẻ và hạnh phúc bên gia đình. Tôi cũng không quên dặn bệnh nhân nên mua thuốc cho qua đợt nghỉ dài ngày này, tránh hết thuốc bệnh tái phát lại rất nguy hiểm, không uống rượu bia trong dịp Tết - điều mà bệnh nhân khó tránh khỏi.

Chỉ còn làm việc ít ngày nữa là nghỉ Tết rồi. Tôi dọn dẹp lại phòng làm việc của mình, không quên sắm cho mình một cành đào nho nhỏ cắm trong phòng làm việc. Cành đào mang mùa xuân đến sớm hơn với tôi và người bệnh.

Những đêm đông lạnh giá dần qua đi, thay vào đó là những cơn mưa xuân với tiết trời ấm áp. Hàng cây đại trơ trụi khẳng khiu như những cành củi khô đã bắt đầu nảy ra những chiếc lá xanh nhỏ li ti lớn dần. Một mùa xuân, một sức sống mới đang bắt đầu. Niềm vui đón một năm mới đang lan tỏa khắp mọi nơi trong bệnh viện, ở cả thầy thuốc, nhân viên y tế, bệnh nhân và gia đình...

BS. Yến Nhi

Nguồn SK&ĐS: https://suckhoedoisong.vn/tet-som-o-benh-vien-n168030.html