Tại sao có cả Rafale và Su-30MKI, không quân Ấn Độ vẫn yếu? (P1)

Tại sao khi được trang bị cả chiến đấu cơ Rafale và Su-30MKI, đều là những chiến đấu cơ mạnh nhất của Pháp và Nga, nhưng Không quân Ấn Độ vẫn là mắt xích yếu nhất, trong các lực lượng vũ trang của Ấn Độ?

Nguyên nhân đầu tiên là Không quân Ấn Độ (IAF), đang đối mặt với tình trạng thiếu đến 405 phi công. Bộ trưởng Quốc phòng Ấn Độ Shripad Naik giải trình trước Quốc hội, số lượng phi công của IAF hiện tại là 3.834 người, so với yêu cầu là 4.239 người.

Nguyên nhân đầu tiên là Không quân Ấn Độ (IAF), đang đối mặt với tình trạng thiếu đến 405 phi công. Bộ trưởng Quốc phòng Ấn Độ Shripad Naik giải trình trước Quốc hội, số lượng phi công của IAF hiện tại là 3.834 người, so với yêu cầu là 4.239 người.

Nguyên nhân thứ hai là IAF đang đối mặt với cuộc “khủng hoảng kép”; không chỉ đối mặt với tình trạng thiếu máy bay chiến đấu trầm trọng, mà hầu hết các máy bay chiến đấu hiện có, cũng sẽ sớm phải loại biên, vì chúng đã gần hết niên hạn khai thác.

IAF đang phải “vật lộn” để duy trì khả năng sẵn sàng chiến đấu, do lực lượng các phi đội chiến đấu đang suy giảm nhanh chóng; hiện tại, IAF chỉ còn 30 phi đội, so với yêu cầu là 42.

Tuyên bố mới nhất của Bộ Quốc phòng Ấn Độ, đã chỉ ra tình trạng thiếu phi công chiến đấu dai dẳng và nghiêm trọng, mà IAF tiếp tục phải đối mặt, với xu hướng phi công rời bỏ lực lượng ngày càng tăng, trong 5 năm qua.

Theo giải trình của Bộ Quốc phòng nước này, đã có tới 798 phi công IAF đã làm đơn xin ra khỏi IAF, trong đó 289 người đã nhận được Quyết định đồng ý (NOC), để trở thành phi công các hãng hàng không tư nhân.

Theo số liệu của Bộ quốc phòng Ấn Độ cho thấy, năm 2016 và 2017 là năm tồi tệ nhất, với 100 và 114 phi công lần lượt ra khỏi Lực lượng Không quân.

Với khoảng 80 phi công xin ra quân hàng năm, IAF đang phải đối mặt với thách thức lớn trong việc duy trì khả năng sẵn sàng chiến đấu cao.

Những số liệu từ chính phủ Ấn Độ cho thấy, tỷ lệ máy bay chiến đấu và phi công liên tục giảm. Ngược lại, hai đối thủ của Ấn Độ là Pakistan và Trung Quốc có tỷ lệ phi công - máy bay tốt hơn nhiều.

Xu hướng các phi công của lực lượng Không quân Ấn Độ xin ra khỏi ngành và chọn làm việc trong các hãng hàng không tư nhân, đã được giải thích bởi một số lý do sau:

Thứ nhất, khối lượng công việc của các hãng hàng không tư nhân ít hơn và chế độ đãi ngộ cao hơn. Theo báo cáo, hơn 1/3 số phi công ra khỏi IAF, đang là phi công của các hãng hàng không tư nhân, nhận được số tiền lương, thưởng gấp bốn lần, so với khi công tác tại IAF.

Năm ngoái, nhật báo Hindustan Times của Ấn Độ đã đưa tin, IAF đang thực hiện các biện pháp để ngăn chặn việc phi công của họ rời bỏ lực lượng và gia nhập các hãng hàng không tư nhân có mức lương và điều kiện tốt hơn.

Mặc dù báo cáo không đề cập đến bất kỳ biện pháp cụ thể nào, nhưng nó nói rằng, chúng sẽ được thực hiện trong thời gian ngắn, và có thể liên quan đến tiền lương và thay đổi tuổi nghỉ hưu.

Thứ hai, các chuyên gia cho rằng, tỷ lệ tai nạn cao là một trở ngại lớn đối với IAF, vốn phải chi số tiền lớn, để tăng số giờ bay, cũng như truyền thụ kinh nghiệm chiến đấu cho phi công chiến đấu; và điều này có thể tác động tiêu cực đến khả năng sẵn sàng chiến đấu của IAF. Nguồn ảnh: Pinterest (Còn nữa).

Cận cảnh tiêm kích chiến đấu Su-30MKI - chiến đấu cơ xương sống của Không quân Ấn Độ tại thời điểm hiện tại. Nguồn: QPVN.

Tiến Minh

Nguồn Tri Thức & Cuộc Sống: https://kienthuc.net.vn/quan-su/tai-sao-co-ca-rafale-va-su-30mki-khong-quan-an-do-van-yeu-p1-1520044.html