Podcast Tản văn: Về ngang tháng Mười

Đã cuối Thu nhưng chỉ đến khi ta nồng nàn trong thứ hương thơm rất đỗi thân quen ấy, lúc ngập ngừng, khi lại rất thiết tha, ngập tràn. Lúc ấy, ta mới thực sự cảm nhận được mình đang ở trong Thu, đang đi giữa đất trời Thu dịu ngọt, hiền hòa, đang cầm tay mùa Thu gửi vào hương hoa sữa. Một loài hoa không bao giờ lỗi hẹn với mùa.

Mùa thương sóng trắng

Ba năm sau, tôi mới quay trở lại làng An - một ngôi làng nhỏ xinh đẹp ven biển, được bờ sóng ấp iu, vỗ về.

Tháng Mười, nghĩ về mẹ…

Tháng Mười, tháng có ngày của mẹ. Nhưng phải đâu chỉ mỗi tháng Mười ta mới nghĩ về mẹ, quý thương và hàm ơn mẹ. Cái nghĩa tình thiêng liêng mà không bút mực nào tả xiết ấy theo ta từ tấm bé, dưỡng nuôi ta qua bao dâu bể cuộc đời. 'Con dù lớn vẫn là con của mẹ', để rồi một ngày tóc con đã hoa râm vẫn rưng rưng nhớ mẹ bằng sự bé bỏng của mình: 'Mẹ ơi, con đã già rồi/Con ngồi nhớ mẹ khóc như trẻ con'.

Mùa thương sóng trắng

Ba năm sau, tôi mới quay trở lại làng An - một ngôi làng nhỏ xinh đẹp ven biển, được bờ sóng ấp iu, vỗ về.

Vùng trời quê hương

Từ độ tôi đi đến nay, cố hương bỗng dưng trở thành một tiếng nói xa xôi trong tâm tưởng.

Cuộc sống luôn cần gắng gỏi và thấu cảm

Cuộc sống luôn cần gắng gỏi và thấu cảm

Cố hương

Từ độ tôi đi đến nay, cố hương bỗng dưng trở thành một tiếng nói xa xôi trong tâm tưởng. Tôi không có dịp về quê cũ, cũng chưa đến thời điểm mà tôi nghĩ đến chuyện 'bỏ phố về quê', vì những giấc mơ mà tôi đặt ra những năm hai mươi đầy nhiệt huyết vẫn còn dang dở. Thành phố bao dung, nâng niu, cưu mang và che chở tôi suốt những tháng năm dài, để rồi có lúc tôi tự nghĩ hình như mình được sinh ra từ phố. Không, tôi vốn không phải đứa con của phố! Trong sâu thẳm, tôi vẫn còn có một miền quê để tựa vào, nơi lưu giữ những ký ức ngọt lành, nơi tôi an trú, sống những ngày tháng bình yên.

Giữ 'tấm khiên xanh' giữa lòng phố biển

Đường biển Nguyễn Tất Thành không chỉ là một cung đường du lịch ở trung tâm TP Đà Nẵng, mà còn là nơi hiện hữu một 'tấm chắn xanh' với những rặng phi lao đang được người dân, chính quyền chăm sóc, gìn giữ. Ở đó, rừng xanh không chỉ âm thầm giữ bờ bãi, che chở thành phố từ phía biển mà còn cho bóng mát ấp iu những phận người.

Sương giăng miền nhớ

Có lần đứng giữa màn sương đêm ở một chân trời lạ, nhìn những ánh đèn xa xôi lấp lóa trong sương, lòng tôi như có một ngọn lửa thắp lên từ nỗi nhớ quê nhà. Tôi nhớ bóng quê thấp thoáng giữa bóng sương mờ những chiều tàn xa vắng, những sớm mai dịu đằm một mùi hương thân thuộc. Trong sương, mọi thứ hiện lên tựa giấc chiêm bao bảng lảng nao lòng, gợi về một thời quá vãng êm ả tựa lời ru ngân dài miền sương khói.

Cây thị nghìn năm trổ ra nguyên hình voi con cưỡi trên lưng voi mẹ

Xã Dị Nậu (huyện Tam Nông, tỉnh Phú Thọ) có 'đại lão thị thần' được xác định hơn 1.000 năm tuổi. Rêu bám dày đặc trên thân cây; gốc xù xì, thô ráp, 5 người trưởng thành vòng tay ôm cũng chưa hết. Cây có cành lá xum xuê, tỏa bóng rợp mát sân miếu Đức Tản Viên.

Đời đời ơn Đảng càng sâu càng nồng

95 năm trôi qua, kể từ khi ra đời, Đảng Cộng Sản Việt Nam luôn luôn gắn bó máu thịt với vận mệnh dân tộc...

Ngày Tết thương nhớ cơm Việt

Ngày Tết, mâm cơm ấm áp trở thành điểm hẹn của mỗi gia đình Việt. Bữa cơm đầu năm hay bữa cơm tất niên đều có giá trị sum vầy và bình yên. Ngày Tết trở về cố hương, chỉ mơ được nhấm nháp lại món cơm do mẹ nấu ngày xưa. Dường như trong trái tim người Việt đều có một góc nhỏ, gọi là 'cơm nhà' với gia vị tình thương không thể trộn lẫn, không thể thay thế. Ngày Tết, giữa bao nhiêu sắc màu thực phẩm, bỗng dưng nghĩ về cơm mà thấy xôn xao.

Tết là quê, quê là tết

Xuân về ăm ắp trong lá dong xanh mướt. Trong hồng phai nụ đào, trong ngồng cải vàng bừng sáng góc vườn ngọt thơm hương đất. Bao nhiêu sắc màu là bấy nhiêu dấu yêu náo nức, là nồng nàn màu tết, màu quê, màu của linh thiêng nguồn cội.

Bếp lửa ấp iu nồng đượm

Bếp lửa mùa đông khói cay nồng, hoen mắt bao người con xa quê; bếp lửa khiến người ta nhớ Tết, nhớ nhà, nhớ tuổi thơ nghèo gian khó, nhớ miếng bánh thơm ngon cùng hơi ấm tình thân…

Vũ khúc cao nguyên

Tháng 11, dã quỳ xúng xính váy hoa bung xòe nơi cao nguyên đất đỏ. Dã quỳ như cô gái nhỏ vẫn chung tình thao thiết với cái hẹn nắng lộng, trời xanh.

Tản văn: Về ngang tháng Mười

Tháng Mười vấn vương những sợi tơ nhẹ nhàng như níu giữ nốt nhịp hanh hao của những ngày cuối Thu chầm chậm theo về.

Người phụ nữ làm thơ

Bà là Đỗ Thị Thanh Bình, tác giả bài thơ 'Huế - Tình yêu', khi in trong tập Giọt mưa do Hội nhà văn TPHCM và Nhà xuất bản Trẻ ấn hành cách đây hơn 20 năm, bà đã viết:'Tặng Huế thân yêu sau những ngày bão lụt'. Sau đó được nữ nhạc sĩ Trương Tuyết Mai phổ thành bản nhạc nổi tiếng: 'Huế - tình yêu của tôi'.

Bạn tôi - nhà văn Trần Thị Trường

Chúng tôi biết nhau - hay đúng hơn là nhìn thấy nhau - từ cuối những năm 80 của thế kỷ trước. Nếu tôi nhớ không nhầm thì lần đầu tiên tôi nhìn thấy chị là ở sân 51 Trần Hưng Đạo, Hà Nội. Đây là trụ sở nổi tiếng của giới tinh hoa, của những tên tuổi lớn làm văn học nghệ thuật của Hà Nội.

Gió mùa đông bắc Se lòng...

Tôi biết có người con gái vẫn nằm lòng bài hát 'Nỗi nhớ mùa đông' của nhạc sĩ Phú Quang (phổ nhạc từ bài thơ không đề gửi mùa đông của Thảo Phương). 'Dường như ai đi ngang cửa/Gió mùa đông bắc se lòng/Chút lá thu vàng đã rụng/ Chiều nay cũng bỏ ta đi… làm sao về được mùa đông/ Chiều thu cây cầu đã gãy…'.

Tình mẹ như suối nguồn chảy mãi

Thử hỏi trên đời này, có tình yêu nào thiêng liêng hơn tình mẹ, có ngọt ngào nào hơn những bế ẵm thuở nằm nôi cùng những điệu hát, lời ru dìu dặt à ơi đưa con vào giấc ngủ? Những gần gũi, giản dị ấy như mạch nguồn cứ tự nhiên mà ngấm, mà lắng đọng, mà cồn cào yêu thương…

Nồng nàn rơm rạ quê hương

Rơm rạ từ lâu đã là một trong những hình ảnh thân thương của mọi miền quê trên dải đất hình chữ S, gắn liền với người nông dân 'một nắng hai sương', 'chân lấm tay bùn'.

Cảm thụ văn học: Khám phá vẻ đẹp của ngôn ngữ hàm súc

Từ bao đời nay, thơ ca là câu chuyện riêng, là tiếng nói riêng của một cá nhân.

Giàn trầu thơm thảo ấm áp yêu thương

Mẹ tôi không nghiện trầu cau nhưng mẹ vẫn trồng một giàn trầu xanh mơn mởn. Mẹ bảo nhà có giàn trầu mới ấm áp. Nhưng tôi hiểu mẹ đã gửi gắm vào đó biết bao nhiêu ân tình và cả nỗi nhớ về ngoại khôn nguôi.

Đề học sinh giỏi Ngữ văn: Quả trứng vỡ từ bên ngoài là thức ăn, vỡ từ bên trong là sinh mệnh

Đề thi học sinh giỏi Ngữ văn đưa ra hình ảnh 'Quả trứng vỡ từ bên ngoài là thức ăn, vỡ từ bên trong là sinh mệnh' gửi gắm thông điệp sâu sắc về sức mạnh nội lực và nỗ lực để trưởng thành của con người khi không lệ thuộc vào tác động bên ngoài.

Khởi chiếu phim 'Muôn vị nhân gian' của đạo diễn Trần Anh Hùng

Phim điện ảnh 'Muôn vị nhân gian' (tên gốc: 'The Pot-au-Feu') của đạo diễn Trần Anh Hùng sẽ được khởi chiếu tại các cụm rạp ở Việt Nam từ 22/3.

Tết về trong tâm tưởng

Ngoài kia, tuyết rơi đầy, từng lớp xốp mềm buốt lạnh. Đôi tay con vẫn mải miết với guồng quay của công việc, nhưng sao trong lòng con chống chếnh, bồn chồn. Con cố nén những giọt nước mắt chực rơi, vào đúng phút giao thừa linh thiêng, khi ở quê hương đang đón chào năm mới. Bóng mẹ mỏi mòn, vò võ ngóng trông. Dòng ký ức xưa hối hả ùa về, đánh thức vào tâm can con tận cùng nỗi nhớ.

Chùm thơ Xuân của tác giả Trương Anh Sáng

Tạp chí điện tử Văn hóa và Phát triển trân trọng giới thiệu với bạn đọc chùm thơ của tác giả Trương Anh Sáng.