Sự tình cờ chết người

Chưa đầy năm phút sau, Benny trở lại chỗ cái ghế đá ấy với số báo mới nhất của tờ Bijou. Và rồi ngay tức thì, anh ta bị hút vào tựa đề một bài báo đầy giật gân: 'Cái xác không bụng thứ hai được tìm thấy trong nhà kho'. Dưới cái tít đó là một dòng chữ nhỏ nhưng không kém phần đáng sợ với Benny: 'Nạn nhân là Teresa Famette, nhân viên công ty Acme'.

Teresa, hay Tessie như mọi người vẫn gọi, từng làm việc chung với Benny cùng một nhà máy. Báo chí suy đoán rằng kẻ giết người là một gã tâm thần hay quanh quẩn bên khu phố mà Tessie sống. Bỏ tờ báo xuống, Benny bất ngờ thấy một cái gói bọc giấy báo nằm dưới chân ghế đá gần đó. Người đàn ông vừa đứng lên từ cái ghế đó đang vẫy tay gọi taxi. Benny hét gọi, nhưng ông ta đã lên xe đi mất.

Benny bèn tò mò nhặt cái gói lên. Nó khá là nặng và được gói lại thật chặt. Chắc hẳn là bên trong có gì quý lắm. Benny mở cái gói ra, để lộ một mẩu thịt đã bắt đầu xám lại nhưng vẫn còn hơi ấm. Tưởng như Benny lúc đó có thể ngất tại chỗ. Anh phải cố lắm mới có thể đứng thẳng được, tuy vậy, việc ngộ ra rằng mình đang cầm trên tay “chiến tích” của kẻ sát nhân trên báo kia vẫn như một cái búa tạ đập thẳng xuống đầu Benny.

Benny chầm chậm để cái gói về chỗ cũ của nó, rồi tìm cách lẩn đi. Nhưng anh ta chưa đi được quá mười bước thì nghe thấy tiếng của viên cảnh sát Matt Hurley: “Benny! Anh quên mất cái gói này! - Vừa nói viên cảnh sát vừa dúi cái gói vào tay Benny - Anh phải cẩn thận chứ. Đúng là bây giờ chẳng biết thế nào mới là an toàn nữa. Tôi dám cá rằng gã điên giết người đó đang sống ở khu này. Mà này, anh không khỏe à, Benny?”. “À, ừ, chỉ là… có lẽ tôi bị trúng gió!”. “Thế thì anh nên đến chỗ bác sỹ Kunz mà khám đi. Thôi, chào nhé, tôi phải đi tuần tiếp đây!”.

Benny gắng gượng leo lên từng bậc thang của khu chung cư. Anh đi như chạy, nhưng cơn hoảng sợ và sự kiệt sức khiến cho anh chỉ mới leo lên tầng ba đã thở hồng hộc. Benny ngả người vào bức tường để tạm nghỉ.

Đúng lúc đó thì người đàn ông lạ mặt khi nãy xuất hiện trước mặt Benny. Anh chưa kịp hét lên thì bàn tay xương xẩu của ông ta quấn chặt quanh cổ anh cùng tiếng rít: “Im! Muốn có tiền thì im!”.

Minh họa: Đỗ Dũng.

Minh họa: Đỗ Dũng.

Benny có cơ hội được nhìn thẳng vào mặt kẻ lạ mặt. Chỉ riêng đôi mắt đen tuyền đang bốc cháy giống như viên than bắt lửa của ông ta cũng đã đủ khiến anh hoảng sợ rồi. Benny yếu ớt gật đầu, rồi giơ cái gói về phía ông ta.

Nhưng trước khi người đàn ông kịp cầm lấy cái gói, tiếng chân người vang lên trên bậc cầu thang. Ông ta vội vàng đẩy bàn tay cầm cái gói ra sau người Benny, rồi thì thầm vào tai anh với giọng “khủng bố”: “Cầm cái gói đem cho tao vào lúc chín giờ đêm nay tại công viên. Tao sẽ cho mày 50.000 USD. Nếu mày báo cảnh sát thì sẽ chết!”. Benny chỉ kịp ú ớ kêu lên một từ “Vâng” thì người đàn ông đã thả anh ra rồi đi xuống cầu thang. Chưa đầy một phút sau, bác sỹ Kunz đi lên và gặp Benny đang thở hồng hộc. Ông ta tò mò hỏi Benny: “Này Benny, sao anh mời được ông ta thế?”. “Ông ta là ai?”. “Sao, anh không biết bác sỹ tâm lý Haswell Falik nổi tiếng à?”. Trời đất bỗng tối sầm trước mắt Benny, anh ngã ngửa về phía sau.

*

Khi Benny tỉnh dậy trên cái giường trong phòng khám của bác sỹ Kunz, anh nhìn thấy khuôn mặt trắng bệch nhưng cũng đầy sắt đá của ông ta. Bác sỹ Kunz từ tốn hỏi anh xem chuyện gì đã xảy ra, và dưới tác động của morphine, Benny ngoan ngoãn tường thuật lại mọi việc kể từ khi anh nhìn thấy cái gói bỏ quên trên ghế đá trước đó. “Falik, Falik, ông ta điên rồi…”. “Bác sỹ đang nói gì vậy?”. “Nghe này, Benny, tôi hiểu hết rồi. Anh với tôi, chúng ta phải tìm cách đưa Falik ra trước vành móng ngựa... Đây, anh xem đi!” - Kunz dúi vào tay Benny một tờ báo.

“Ông bà Devers đã báo con gái của họ, cô Jennifer, đã mất tích hai ngày nay. Người cuối cùng tiếp xúc với cô Jennifer là bác sỹ Haswell Falik, trình báo với cảnh sát rằng cô Jennifer không có biểu hiện gì lạ trước khi rời phòng khám của ông hai ngày trước. Bất kỳ ai có thông tin…”. “Chẳng lẽ… cái cánh tay đó là…”. “Là tay của Jennifer Denvers! - Kunz đế lời Benny - Chúng ta phải chặn Falik lại trước khi hắn giết thêm người. Tối nay anh sẽ đi đến công viên để gặp Falik”.

“Không! Không! Ông ta giết tôi mất!”. “Không sao đâu! Tôi sẽ báo với Matt Hurley, rồi hai chúng tôi sẽ theo dõi cuộc gặp. Anh chỉ cần làm sao dụ được Falik dẫn anh đến chỗ cái xác của Jennifer để chúng tôi bắt hắn tại trận!”. “Nhưng…!”. “Anh phải làm thế này mới không bị cảnh sát buộc tội bao che cho tội phạm, nghe chưa!”. Cuối cùng thì Benny cũng đành gật đầu.

*

Đúng chín giờ tối, Benny bồn chồn đứng chờ ở công viên. Anh luôn liếc nhìn vào chỗ bụi rậm gần đó, nơi mà Benny đinh ninh rằng Kunz và Hurley đang nằm phục kích. Giá mà họ làm bất kỳ một động tĩnh nào để Benny được yên lòng thì tốt biết mấy. “Có cầm theo cái gói không?” - Giọng nói lạnh lùng suýt nữa làm Benny nhảy dựng lên.

Haswell Falik bước ra từ trong bóng tối với chiếc áo khoác che kín cổ và chiếc mũ rộng vành. Tuy vậy, Benny vẫn có thể liếc thấy đôi mắt như có lửa cháy của ông ta. Benny lắp bắp: “C…ó ...C…ó”. “Chờ năm phút nữa, rồi cầm cái gói qua đường mà đi vào nhà nghỉ Grayson. Tao sẽ chờ ở phòng 317. Nhanh lên!”.

Benny nhìn chằm chằm vào đồng hồ đeo tay, rồi đúng năm phút sau thì bắt đầu làm theo lời căn dặn của kẻ sát nhân. Anh liếc nhìn bụi cây và tiếc rằng mình không có cách nào để báo với họ cả. Thế nhưng chắc hẳn Kunz và Hurley đã nghe được cuộc nói chuyện giữa Benny và Falik. Benny lẳng lặng đi vào nhà nghỉ Grayson và leo lên tầng ba.

Anh ngạc nhiên khi thấy cửa phòng 317 không hề được khóa. Điều đầu tiên mà Benny nhìn thấy là Falik ngồi trên một cái ghế đặt giữa phòng, đôi mắt nảy lửa chăm chăm nhìn anh. Benny chết đứng ở ngưỡng cửa, miệng cứng lại không thể thốt nên lời. Anh cứ đứng im đấy để Falik chăm chăm nhìn mình. Thế nhưng, bất ngờ sao, kẻ sát nhân bỗng quay mặt đi. “Sẵn sàng chưa, Falik!”. Nghe thấy tiếng của bác sỹ Kunz, Benny quay ngoắt lại.

Ngay lập tức anh bị bàn tay xương xẩu của Falik bám lấy từ đằng sau kéo lại. Thế rồi, cùng với Kunz, kẻ sát nhân lôi Benny về phía cái giường. Benny vừa giãy dụa, vừa điên cuồng tìm một lời giải thích cho những gì đang xảy ra. Điều duy nhất mà anh có thể nghĩ ra rằng Kunz và Falik là đồng phạm của nhau. Tất cả những gì mà Kunz bảo anh làm là nhằm đưa anh vào cái bẫy của họ.

Benny bị ném lên giường. Trước khi anh kịp nhỏm dậy, Kunz lấy chân đè lên người anh, rồi gí vào miệng Benny một cái lọ gì đó. Benny có thể cảm nhận được cái vị đắng của thứ chất lỏng nào đó chảy vào họng mình. Anh đoán nó là thuốc độc. Những cái vùng vẫy của Benny cứ yếu dần rồi chấm dứt hẳn. Anh nằm trên giường trong trạng thái nửa tỉnh nửa mơ. Anh lờ mờ nhìn thấy Falik mở tủ quần áo mà lấy ra từng cái gói bọc giấy báo. “Anh không cần phải lấy chúng ra. Thể nào cảnh sát cũng khám nghiệm chỗ này!” - Kunz nói.

“Anh nghĩ rằng cảnh sát sẽ kết luận rằng đây là một vụ giết người?”. “Không thế thì họ còn nói gì được nữa? - Kunz cười nắc nẻ - Tôi vừa mới nói chuyện với tay cảnh sát Hurley cách đây mười phút. Gã ta đang đi tìm Benny đây để hỏi thăm thì gặp tôi. Tôi đã bí mật gợi ý cho gã rằng Benny bị điên!”. Càng lúc Benny càng gặp khó khăn trong việc giữ cho mình tỉnh táo. Mi mắt của anh cứ nặng dần cho đến lúc anh đành để chúng đóng sập lại. Đến cả tiếng thét của Falik cũng không ngăn nổi giấc ngủ của Benny: “Đồ ngu! Mày nghĩ là tao sẽ để mày sống sao?!”. Sau đó là hai tiếng súng nối tiếp vang lên. Nhưng lúc đó Benny đã hoàn toàn mất nhận thức rồi.

*

“Benny à, dậy đi! Anh ngủ nhiều quá rồi đấy!”. Benny tỉnh dậy trước cái lay mình của viên cảnh sát Hurley. Trước khi anh kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, Hurley đã gí vào tay anh một cốc nước lọc, rồi nói: “Anh may thật đấy. Tôi nhìn thấy anh đang lúc đêm hôm đi đến công viên, còn bác sỹ Kunz thì lại theo sau nên mới sinh nghi. Rồi tôi bám theo anh đến nhà nghỉ. Tôi nghe được Kunz và Falik nói chuyện với nhau, và khi Falik rút súng ra bắn Kunz thì tôi nhảy vào!”.

“V…ậ…y…tiếng súng thứ hai là của…”. “Đó là của tôi! Falik bắn chết Kunz, nhưng tôi chỉ bắn Falik bị thương thôi. Hắn đang chờ ngày hầu tòa, nhưng anh không phải lo bị trả thù đâu. Với từng đó tội thì hắn chỉ có nước nhận tử hình thôi!”. “T…hế…còn tôi…”. “Anh hoàn toàn không có tội gì cả. Cảnh sát đã điều tra ra rằng, Rosa Scalise là bệnh nhân của Kunz, và ông ta đã giết chết cô ấy bằng thuốc giả. Kunz bèn cắt cái xác chết thành từng mảnh để làm ra bộ Teresa bị ngộ sát chứ không phải ngộ độc thuốc!

Jennifer cũng chết vì lý do tương tự dưới tay Falik. Ông ta cắt xác chết của cô ấy ra để gán tội giết người cho Kunz. Thế nhưng anh lại cầm lấy cái gói, và thế là Kunz biết Falik là kẻ giết người. Cả hai tên đó cộng tác với nhau nhằm đổ tội giết người cho anh, Benny à. Thật may rằng chúng chưa kịp làm thế thì đã bị chặn lại".
Wilhlm Roux (Đức)- Lê Công Vũ (dịch)

Nguồn VNCA: http://vnca.cand.com.vn/truyen/su-tinh-co-chet-nguoi-565053/