Phải chăng người thân không cần 'khách sáo'?

Đêm muộn, vậy là đã kết thúc ngày lễ khá quan trọng với Hạ Vy. Hôm nay, cô chính thức nhận bằng thạc sĩ sau chuỗi ngày căng mình vừa đảm bảo công việc cơ quan, vừa đi học. Cô nhận được rất nhiều lời chúc mừng, quà tặng từ những người bạn ngoài đời thực cũng như trên mạng xã hội. Vậy nhưng... cô cứ chờ đợi... mà không nhận được một lời chúc từ anh. Và cô cũng tự biết không nên nhắc nhở vì sẽ nhận được câu trả lời muôn thuở: 'Vẽ chuyện...'.

Ngày mới yêu nhau, anh tìm hiểu và biết cô rất yêu hoa hồng. Cứ mỗi ngày cuối tuần, anh luôn xuất hiện với những đóa hồng trên tay. Anh khá cầu kỳ khi đặt mua loại hoa hồng nhập ngoại với bông to, màu sắc lạ mắt để làm cô vui lòng. Hạ Vy nhanh chóng “đổ gục” vì sự lãng mạn ngọt ngào của anh. Cô nhận lời cầu hôn từ anh sau vài tháng quen biết.

Sau khi kết hôn ít lâu, con đầu lòng ra đời, cuộc sống cuốn hai người vào vòng xoáy mưu sinh với nỗi lo “cơm áo gạo tiền”. Hạ Vy chấp nhận lùi lại phía sau làm hậu phương để chồng cô phấn đấu sự nghiệp. Cô xoay như chong chóng trong guồng quay công việc cơ quan, những đêm thức trắng chăm con nhỏ, đưa đón con đi học, chợ búa, cơm nước... Còn anh, rảnh rang đi làm, đi học, số lần đón con “hộ vợ” chỉ đếm trên đầu ngón tay. Anh luôn bận rộn với công việc và những cuộc tiếp khách triền miên, đặc biệt trong những ngày lễ, Tết.

Ảnh tư liệu

Ảnh tư liệu

Có những ngày lễ, Hạ Vy ôm con chờ đợi mà không nhận được một lời chúc mừng từ chồng chứ đừng nói đến hoa và quà tặng. Cô giật mình nhận ra, đã lâu lắm hai người không đi xem phim, uống cà phê, ăn sáng cùng nhau. Đã đôi lần, cô góp ý về chuyện đó, nhưng anh gạt đi: “Vẽ chuyện, đã là người nhà sao phải khách sáo? Anh phải đi đối ngoại đã mệt lắm rồi, em đừng có đòi hỏi ỉ ôi. Mệt đầu”.

Hạ Vy chạnh buồn vì cách suy nghĩ của anh. Nói cho công bằng, có những khi không nhân dịp gì cả, anh bỗng tặng cô món quà giá trị khá lớn. Nhưng vào những ngày lễ, sinh nhật, ngày kỷ niệm... thì anh lại “cho qua”. Bạn bè cô có người cũng cho rằng: “Ôi dào, miễn là thi thoảng có quà là được rồi. Cần quái gì chúc với chả tụng”. Nhưng dường như mọi người không hiểu, Hạ Vy là người sống khá nặng tình. Dù có bao nhiêu lời chúc, cô vẫn chờ đợi sự chia vui từ anh, người quan trọng trong cuộc đời cô.

Lâu dần, Hạ Vy tự ru mình trong ý nghĩ, thôi đành chấp nhận sống cùng một người “vô tâm” như anh. Nhưng đôi khi cô tự hỏi, tại sao anh có thời gian dành cho người ngoài, bạn xã hội, bạn cơ quan, bạn học mà không phải là cho gia đình? Ngày lễ, Tết, anh thường về rất muộn trong tình trạng say ngất ngây. Thậm chí, có một năm, vào dịp lễ Nô-en, anh hứa sẽ về đưa các con đi chơi nhưng lại lỡ hẹn, cũng không hề gọi điện về xin lỗi. Đêm muộn, khi cô gọi điện thoại, người khác nhận cuộc gọi và cô nghe thấy anh đang say sưa hát hò trong không khí ồn ào náo nhiệt. Từ đó, không bao giờ Hạ Vy mong chờ anh nữa. Những ngày quan trọng, mấy mẹ con tự tổ chức cuộc vui đầm ấm với nhau. Anh đã tự trở thành “khách” trong ngôi nhà của mình.

Và bây giờ, Hạ Vy vẫn băn khoăn với suy nghĩ: “Phải chăng, người thân không cần khách sáo?”.

Vy Anh

Nguồn PL&XH: https://phapluatxahoi.vn/phai-chang-nguoi-than-khong-can-khach-sao-199074.html