Nước Vạn Xuân (Kỳ 9)

Trân trọng giới thiệu tiếp tác phẩm của PGS TS Cao Văn Liên về chương IV 'NƯỚC VẠN XUÂN'- Tập I Tiểu thuyết Lịch sử 'Nghìn năm bất khuất' trong 'Việt Nam Diễn Nghĩa' của NXB Hồng Đức-HN-2019.

Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

KỲ 9

VI
Trương Hống, Trương Hát đem 3 vạn quân ra vùng Câu Lậu chặn quân Lý Phật Tử.Hai bên dàn trận. Lý Phật Tử ngồi trên ngựa quát:

-Nước Vạn xuân là do tiên đế Lý Nam Đế của ta khởi nghiệp dựng nên, ngôi báu là của họ Lý ta, cớ sao Triệu Việt Vương lại dành lấy. Nay ta đem quân hỏi tội và buộc Triệu Việt Vương phải trả lại ngai vàng cho ta.

Trương Hống nói :

-Lúc Lý Nam Đế rút khỏi thành Gia Ninh, trong cơn thế nước nguy cấp đã trao binh quyền cho Triệu Việt Vương để lãnh đạo kháng chiến cứu nước. Sao ông không ở lại nhận chiếu kế vị quyền lực, lãnh đạo kháng chiến mà hèn nhát bỏ trốn tận Ai Lao. Nay đất nước thanh bình lại về đòi ngai vàng. Ta bảo cho mà biết, quyền thừa kế của ông không còn, vì chính Lý Nam Đế truyền di mệnh kế thừa cho Triệu Quang Phục. Nay ngươi biết điều thì quy thuận triều đình, lương cao lộc hậu, vinh hoa phú quý dù ngươi chẳng có công cán gì khi đất nước nguy nan.

Lý Phật Tử đáp:

-Ta cần ngai vàng của ông bác ta chứ không thèm của bố thí. Ai ra bắt thằng giặc này cho ta.

Một tướng trong hàng quân của Lý Phật Tử phi ngựa múa giáo xông ra:

-Có mạt tướng đây.

Mọi người nhìn ra thì đó là biệt súy Lý Phổ Đỉnh. Đỉnh cưỡi ngựa đen, sử dụng ngọn giáo dài. Trương Hát múa đại đao xông ra. Chỉ 10 hiệp, Lý Phổ Đỉnh không địch nổi Trương Hát quay ngựa chạy. Quân của Trương Hát xông lên chém giết. Quân Lý Phật Tử đại bại tháo chạy. Nhớ lời dặn của Triệu Việt Vương, lính Lý Phật Tử cũng là lính của Vạn Xuân, cũng là người Việt, chỉ cần đánh cho thua mà không cần đuổi cùng diệt tận, nghĩ như vậy nên Trương Hát khua trống thu quân.

Cứ như vậy 5 lần, lần nào dàn trận giao chiến, quân Lý Phật Tử cũng thất bại tháo chạy. Quân của Trương Hống, Trương Hát đuổi theo không truy sát rồi lại gõ trống thu quân. Nếu quân Triệu Việt Vương truy đến cùng thì Lý Phật Tử chắc chắn bị tiêu diệt.

Sau năm lần thất bại, Lý Phật Tử biết không thể thắng Triệu Việt Vương bằng sức mạnh. Lý Phật Tử lấy làm lạ là cả 5 lần quân Triệu Việt Vương không quyết chiến mà tiêu diệt hắn, nếu như vậy thì hắn đã không còn trên đời nữa. Và Lý Phật Tử hiểu lòng nhân từ của Triệu Việt Vương, không nỡ ra tay với hậu duệ của Lý Nam Đế để mong hắn thay đổi mà quy thuận triều đình. Qua đó, tên hèn nhát nhưng gian ngoan như Lý Phật Tử hiểu rằng hắn chỉ có thể lấy lại ngai vàng bằng mưu kế, bằng lợi dụng chính ngay lòng nhân từ của Triệu Việt Vương.

Một buổi sáng, Triệu Việt Vương đang ngồi trong cung ở thành Long Biên thì có thám mã vào báo:

-Bẩm bệ hạ có người của Lý Phật Tử xin vào yết kiến.

Triệu Việt vương nói:

-Cho vào!

Lý Đạo Quyền, người của Lý Phật Tử bước vào khấu đầu làm lễ:

-Triệu Việt Vương vạn tuế, vạn tuế, mạt tướng xin dâng lên Triệu Việt Vương bức thư của Lý Phật Tử chúa công.

Lý Đạo Quyền đưa thư cho cận thần, cận thần nhận thư và chuyển cho Triệu Việt Vương. Triệu Việt Vương bóc thư. Thư viết: “ Hậu duệ của Lý Nam Đế là Lý Phật Tử khấu đầu trước Triệu Việt Vương. Sau khi Lý Nam Đế qua đời, sự nghiệp giải phóng nước Vạn Xuân là do tài năng và công lao của bệ hạ. Lý Phật Tử xa Hoàng Châu lâu ngày không rõ tình hình nên đã vô cớ động binh, thật là mạo phạm. Nay Lý Phật Tử hối hận và xin giảng hòa. Từ nay không động binh đao cho bách tính thanh bình,Vạn Xuân hưng thịnh. Nay xin thề nếu Phật Tử hai lòng sẽ bị trời chu đất diệt. Kính thư-Lý Phật Tử”.

Triệu Việt Vương đem việc xin giảng hòa của Lý phật Tử nói với các tướng tâm phúc:

-Lý Phật Tử có nói không hiểu tình hình nên gây hấn binh đao, nay hắn thua trận và xin giảng hòa. Các khanh thấy thế nào?

Đại tướng Trương Hát nói:

-Lý Phật Tử là hậu duệ của Lý Nam Đế, khi chúng ta thắng lợi, nước nhà được giải phóng, hắn phải mừng rỡ về triều chúc mừng và hưởng vinh hoa phú quý, lại gây ra chuyện binh đao là do tham vọng muốn dành ngai vàng, muốn thống trị toàn bộ nước Vạn Xuân. Khi thất bại về quân sự mới xin giảng hòa. Thần cho rằng đây là kế sách của hắn mà thôi, qua hành động của hắn thì Lý Phật Tử là một người hẹp hòi tham lam và nham hiểm. Mong bệ hạ hãy đừng trúng kế của hắn.

Triệu Việt Vương nói:

-Lý Phật Tử dẫu sao cũng là hậu duệ của Lý Nam Đế. Nay nếu diệt trừ hắn tận gốc sẽ bị thiên hạ chê cười. Vả lại hắn đã thề với thiên địa thần linh. Nay ta định đem một phần đất nước trao cho hắn để trả cái công ơn của Lý Nam Đế, tỏ cho thiên hạ biết ta là kẻ uống nước nhớ nguồn.

Đại tướng Trương Hát nói:

-Trả ơn cho Lý Nam Đế thì bệ hạ phong cho hắn quan cao chức trọng là được, còn nước là của dân, không thể mang cái của dân đi tặng được, vả lại nước là phải thống nhất, một nước không thể có hai vua được. Bệ hạ không thể đem vận mệnh quốc gia mà trao vào một kẻ gian tham như vậy.Lời hứa của kẻ hẹp hòi gian xảo như vậy có ý nghĩa gì. Xin bệ hạ anh minh.

Triệu Việt Vương nói:

-Ý ta đã quyết, hai Đại tướng quân chớ nhiều lời khiến ta bị thiên hạ chê cười là bất nghĩa. Cai trị thiên hạ mà bị coi là bất nghĩa thì còn gì để nói đây.

Rồi Triệu Việt Vương viết thư trả lời, cho sứ giả đưa đến doanh trại của Lý Phật Tử.Lý Phật Tử bóc thư đọc. Thư viết: “ Về việc vô cớ động binh đao ta có thể hiểu được tâm trạng của các hạ. Nay các hạ đã nhận ra điều đó là không nên làm là tốt. Về quyền lợi của hậu duệ Lý Nam Đế, ta vẫn ghi nhớ công lao của Lý Nam Đế là người khai sáng ra nước Vạn Xuân. Nay đối với quận Hoàng Châu, ta lấy bãi Quần Thần làm ranh giới, phía Nam là của ta, phía Tây thuộc các hạ cai quản. Các hạ nên giữ lời thề trước thiên địa thần linh của mình, nếu không sẽ gây họa lớn cho đất nước và cho bản thân mình. Nay Kính thư. Triệu Việt Vương”.

Lý phật Tử đọc thư cười ha hả, hồ hởi nói với sứ giả:

-Ngươi về nói với Triệu Việt Vương, ta sẽ suốt đời thực hiện lời thề hòa hiếu hai bên.

Lý Phật Tử như nằm trong giấc mơ, không khó nhọc gì, không mất một mũi tên hòn đạn, một tên lính, bỗng nhiên được một phần đất rộng lớn của Hoàng Châu. Với phần đất rộng lớn này, hắn trù tính sẽ xây dựng phát triển lực lượng để thâu tóm toàn bộ nước Vạn Xuân, giành lại ngai vàng, quyền lực. Lý Phật Tử dời trấn trị về thành Ô Diên, Tây Mê Linh.Nhưng rồi càng ngày hắn càng hiểu ra không thể dùng chiến tranh với Triệu Việt Vương mà đạt được tham vọng. Hắn chỉ có thể đạt được tham vọng bằng âm mưu quỷ kế, nhất là đối với một người nhân từ như Triệu Việt Vương. Thành công bước đầu đã cho hắn kinh nghiệm đó. Cho nên, trong cung điện Ô Diên, ngày đêm hắn nung nấu những kế hoạch, những âm mưu để lấy nước Vạn xuân, chiếm đoạt ngai vàng.

Nhã Lang, con trai lớn của Lý phật Tử thấy bố suốt ngày đăm chiêu suy nghĩ mưu kế để tiêu diệt Triệu Việt Vương, liền nói với Lý Phật Tử:

-Chúng ta không thể thắng Triệu Việt Vương bằng sức mạnh quân sự, qua 5 trận chiến ta đã thua cả 5. Lực lượng quân sự của Triệu Việt Vương qua kháng chiến chống Lương trở nên hùng mạnh. Lại thêm tài quân sự của ông ta rất lỗi lạc,lại được những đại tướng giỏi như anh em Trương Hống, Trương Hát, Chiêu Công phò tá. Cho nên chúng ta chỉ có thể thắng Triệu Việt Vương bằng mưu kế.

Lý Phật Tử hỏi:

-Nhã nhi có mưu kế gì hay?

-Đó là mưu kế của Triệu Đà dùng để đánh An Dương Vương, chiếm nước Âu Lạc.

Ta không hiểu Lịch sử lắm, nói rõ hơn xem nào?

Nhã Lang đáp:

-Phụ thân biết rồi đấy, hài nhi đã lớn rồi mà chưa có thế thiếp, nương tử. Bên Triệu Việt Vương thì có công chúa lớn là Cảo Nương rất xinh đẹp, đoan trang, thùy mị nhưng nghe nói chưa có chồng. Phụ thân sang hỏi công chúa Cảo Nương cho con. Còn nói với Triệu Việt Vương cho con ở gửi rể ở thành Long Biên. Con sẽ dò la cách bố phòng, bí mật quân sự, gây dựng lực lượng, khi có thời cơ con sẽ làm nội ứng, mở cổng thành cho quân ta tấn công. Triệu Việt Vương bị bất ngờ chắc chắn là thất bại. Phụ thân có thể ngồi lên ngai vàng và cai trị toàn bộ nước Vạn Xuân.

Lý Phật Tử mừng rỡ nói:

-Quả là kế hay, con giỏi lắm.

Rồi Lý phật Tử viết một bức thư, sai Lý Đạo Quyền đưa về kinh thành Long Biên cho Triệu Việt Vương. Triệu Việt Vương mở thư đọc. Thư viết: “ Thần Lý Phật Tử khấu đầu trước Triệu Việt Vương bệ hạ. Muôn tâu, lo cho con cái là bổn phận của cha mẹ. Thần nay sống ở thành Ô Diên, trấn trị trên mảnh đất mà bệ hạ đã ban tặng, thật là đội ơn đức của bệ hạ. Nhưng thần còn một việc cầu xin. Nay thần có một con trai lớn là Nhã Lang, cũng có chút tài văn chương và võ nghệ, dung mạo tuấn tú, đã lớn rồi mà chưa có thê thiếp.Nghe nói bệ hạ có công chúa Cảo Nương bằng tuổi Nhã Lang mà còn kén chọn hôn nhân. Thần mạo muội ngỏ lời muốn kết thông gia với bệ hạ vì hạnh phúc của Nhã Lang và công chúa Cảo Nương và tình nghĩa của hai nhà Triệu-Lý càng thêm bền chặt, thắm thiết. Nếu hai trẻ đã thành phu thê, thần cũng xin bệ hạ cho thần gửi Nhã Lang ở Long Biên để bệ hạ dạy dỗ Nhã Lang nên người. Đội ơn bệ hạ.Lý Phật Tử kính thư”.

CVL

PGS TS Cao Văn Liên

Nguồn Văn Hiến: http://vanhien.vn/news/nuoc-van-xuan-ky-9-74226