Nữ sinh bán mỹ phẩm giả trên mạng thú nhận mánh khóe

(Phunutoday) – “Có rất nhiều cách để nhập mỹ phẩm giả về bán trên mạng, nhưng dễ dàng và thuận tiện nhất là cứ ra chợ Đồng Xuân mua, vì ở đó có đủ loại, đủ hãng mà giá thì cực kỳ rẻ. Nhưng hàng nhập ở đấy có nhược điểm là rất dễ bị phát hiện ra hàng giả, nên một số người cầu kỳ hơn là đặt hàng The Face từ trong Tp. HCM ra để bán. Loại này thì giống y hàng thật, từ kiểu dáng, màu sắc, code, HSD, còn về chất lượng thì tất nhiên thua kém rất nhiều. Hàng face đắt hơn một chút nhưng bù lại sẽ khó bị phát hiện hơn…”

TIN LIÊN QUAN
Mỹ phẩm giả tràn lan, chạy trời không khỏi nắng... DMC sa thải nhân viên lợi dụng danh nghĩa công ty bán hàng giả cho khách hàng Tôi nhập viện vì dùng nhầm mỹ phẩm giả… Mỹ phẩm rởm: Bé 6 tuổi nhập viện, cụ già 60 suýt lột da đầu Đau đầu với mỹ phẩm thật, giả

Trong thời đại hiện nay, mọi người không còn quá xa lạ với các hình thức kinh doanh, bán hàng trên mạng Internet, và cũng không quá khó khăn để bắt gặp những trường hợp lừa đảo, bán hàng giả. Mỹ phẩm cũng là một trong những mặt hàng nằm trong số đó. Mỹ phẩm giả không chỉ xuất hiện tràn lan tại các chợ đêm, cửa hiệu mà ngay cả các diễn đàn, các trang web bán hàng trên mạng cũng có không ít hàng giả và người bán hàng giả. Qua bạn bè giới thiệu, PV tình cờ biết được Nga, một sinh viên trường Đại học Kinh tế cũng từng bán mỹ phẩm giả trên mạng nhưng hiện giờ đã “bỏ nghề”.

Khi PV đề cập chuyện muốn gặp gỡ và phỏng vấn Nga về những chiêu thức lừa bán mỹ phẩm giả trên mạng, Nga tỏ ra lo lắng và e dè. Cô hết lời thanh minh là mình đã từ bỏ nghề này lâu lắm rồi và hồi trước không hiểu biết, bị dụ dỗ nên mới làm như vậy, cô không muốn nhắc lại những ngày mình đã đi sai đường nữa… Phải mất 3 ngày liên tục gọi điện, thuyết phục thì Nga mới cho PV Phunutoday một cái hẹn để được phỏng vấn cô.

Xuất hiện tại quán cafe nằm trên đường Trần Đại Nghĩa trong trang phục màu trắng, tóc dài xõa ngang vai và chiếc mũ len khá đáng yêu, trông Nga vô cùng xinh xắn, dịu dàng. Thấy tôi, Nga mỉm cười, gật đầu chào tôi một cách lịch sự rồi dè dặt ngồi xuống. Sau một vài câu hỏi han về tình hình học tập, trường lớp và tạo không khí thân thiện, Nga tỏ ra cởi mở với tôi hơn. Tôi hỏi Nga cách phân biệt các loại mỹ phẩm thật giả, nói chuyện về các loại mỹ phẩm bán tại cửa hàng… Nga dần dần kể cho tôi nghe về “cơ duyên” đi bán mỹ phẩm giả trên mạng và lý do khiến cô từ bỏ nghề này.

Cơ duyên đi bán mỹ phẩm giả trên mạng

“Chuyện bán mỹ phẩm giả trên mạng cũng không phải là mới đâu, cách đây khoảng 1 năm khi em còn bán cũng đã rầm rộ rồi. Ngay từ hồi còn bé em đã có tình cảm đặc biệt với các loại mỹ phẩm, vì mẹ em là diễn viên nên hay sử dụng lắm. Mỗi khi nhìn thấy mẹ trang điểm và xinh đẹp hẳn lên em rất thích, em đã lấy những đồ dùng của mẹ để tự tô vẽ cho mình. Khi đấy em từng nghĩ rằng khi lớn lên mình sẽ mở hẳn một cửa hàng to để bán son phấn…” – Nga tâm sự.

Bán mỹ phẩm trên mạng không còn là việc quá xa lạ trong thời buổi hiện nay

Rồi ước mơ trẻ con ấy theo Nga mãi những năm tháng học trò. Nga muốn trở thành một chuyên gia trang điểm nhưng nghề này đòi hỏi phải khéo léo, cần được đào tạo riêng và phải kiên trì. Hơn hết, mẹ của Nga không muốn con làm nghề “thấp kém” như vậy nên một hai bắt Nga theo học ngành kinh tế.

“Lúc chuẩn bị đăng ký thi đại học em đã rất buồn, vì em muốn trở thành một chuyên gia trang điểm trong khi mẹ cứ bắt em phải thi vào trường Kinh tế. Nhưng sau đó suy nghĩ kỹ lưỡng hơn thì em thấy học kinh tế cũng có thể theo đuổi ước mơ của mình. Không làm chuyên gia trang điểm thì em sẽ kinh doanh mỹ phẩm, sẽ mở cửa hàng, mở một công ty thật to để phục vụ nhu cầu làm đẹp của mọi người. Chính vì thế em đã cố gắng học tập hơn và thi đỗ vào trường Kinh tế.”

Môi trường đại học năng động và có nhiều kiến thức mới mẻ đã thôi thúc Nga thực hành những gì mình đã học, đồng thời theo đuổi ước mơ của mình. Vì vẫn còn đang đi học, số tiền tiết kiệm được khá ít ỏi nên Nga đã lựa chọn một phương thức kinh doanh mới mẻ, hiệu quả và cần ít vốn, đó là kinh doanh qua mạng. Tất nhiên là mặt hàng Nga kinh doanh không gì khác là mỹ phẩm.

"Hộp phấn mà khách đã đặt mua em nhập vào có 60.000 đồng. Nghĩ đến khoản lãi 240.000 đồng em thực sự rất vui và càng thích công việc này"

“Khi ấy, mặc dù rất thích mỹ phẩm nhưng em lại không có những hiểu biết chính xác về cái mà mình đang thích. Em chỉ đơn thuần nhìn vào là thích, chứ không biết mỹ phẩm có rất nhiều loại, và có cả hàng thật, hàng giả. Em lên mạng tìm hiểu và biết tên một số những loại mỹ phẩm lớn, có thương hiệu, uy tín, được mọi người yêu thích. Tìm thêm nữa thì biết được ở chợ Đồng Xuân có bán buôn rất nhiều. Em hăm hở bắt tay vào công việc mà không chịu tìm hiểu kỹ hơn.

Đầu tiên là lập một cái nick trên diễn đàn Én bạc, sau đó xem người ta bán những loại mỹ phẩm gì rồi mình bán theo. Cách thức giao hàng, bán hàng em đều bắt chước những topic khác được lập trên mạng, và khách hàng cũng tới. Người đầu tiên mua hàng của em là một chị ở Đê La Thành, chị ấy đặt mua một hộp phấn của M.A.C có giá bán lẻ là 300.000 đồng. Nhận được đơn hàng, em vội vã rủ thêm một đứa bạn nữa ra chợ Đồng Xuân mua. Người ta không chịu bán cho em 1 hộp phấn nên hôm đó em đã phải mua khá nhiều. Nào là nước hoa, phấn, son, kem dưỡng da… tất cả hết hơn 1 triệu. Hộp phấn mà khách đã đặt mua em nhập vào có 60.000 đồng. Nghĩ đến khoản lãi 240.000 đồng em thực sự rất vui và càng thích công việc này…”

Những loại mỹ phẩm kém chất lượng như thế này có thể dễ dàng mua được ở chợ Đồng Xuân

Ngày hôm sau, Nga đến giao hàng ở Đê La Thành theo đúng hẹn. Người mua hàng cũng là một phụ nữ khá dễ tính, chỉ kiểm tra qua rồi đưa tiền. Cầm số tiền do mình làm ra Nga vô cùng hạnh phúc. Một tuần sau đó, công việc bán hàng trên mạng của Nga khá suôn sẻ và hầu như ngày nào cũng có người đặt mua hàng.

“Trong một tuần đầu tiên em lãi được khoảng hơn 1 triệu. Em vui mừng khoe với mẹ và nói rằng từ bây giờ mẹ không cần phải gửi tiền ăn hàng tháng cho em. Mẹ em cũng vui nhưng lo lắng nhiều cho em, vì sợ em làm thêm sẽ ảnh hưởng đến công việc học hành. Em tìm cách trấn an mẹ sau đó vẫn lao vào bán hàng trên mạng.”

Sau đúng một tuần thì sự cố đã xảy ra. Người phụ nữ mua hộp phấn M.A.C của Nga gọi điện lại và chửi bới cô thậm tệ.

“Chị ấy bảo là em lừa đảo, bán hàng giả cho chị ấy nên bây giờ mặt chị ấy bị dị ứng, nổi đầy mụn. Chị ấy bắt em bồi thường và dọa dẫm em. Em sợ quá chỉ biết khóc và tắt máy, đồng thời vứt luôn chiếc sim điện thoại đó, sợ chị ấy tìm ra mình. Suốt cả ngày hôm đó em chỉ nằm ở trong phòng khóc và sợ hãi. Sau đó, em lên mạng tìm hiểu thêm thì mới biết ở chợ Đồng Xuân toàn bán hàng giả, hàng Trung Quốc, kém chất lượng, và tìm thêm nữa mới biết là hàng thật của M.A.C có giá những hơn 1 triệu đồng.

"không phải mình lừa khách, mà bởi vì khách chỉ muốn bỏ ra ít tiền để mua hàng, nên sản phẩm ấy phù hợp với số tiền mà khách bỏ ra, chứ mình không phải lừa họ"

Khi biết được sự thật là mình đã vô tình bán hàng giả cho khách, em vô cùng áy náy và lo sợ. Em xóa luôn cái topic mình đã lập ra, và lập thêm một nick mới, đồng thời lập một topic mới để bán hàng. Em tìm kiếm trên mạng nơi bán hàng chính hãng, nhưng không có chỗ nào chịu bán buôn có 1 – 2 sản phẩm. Em thất vọng vì mình chỉ có hơn 2 triệu trong tay, chỉ đủ mua cùng lắm là 2 – 3 sản phẩm hàng thật. Em hụt hẫng vì nghĩ chắc phải gác lại công việc kinh doanh của mình…”

Đang buồn phiền vì công việc đầu tiên thất bại, Nga tình cờ quen được một chị tên Trinh, cũng là dân bán mỹ phẩm trên mạng đã kỳ cựu. Chị Trinh cũng là người bán mỹ phẩm giả và đã dạy cho Nga rất nhiều chiêu thức để đối phó với khách hàng khi bị phát hiện ra bán hàng giả.

“Chị Trinh động viên em rất nhiều, chị ấy bảo là không phải mình lừa khách, mà bởi vì khách chỉ muốn bỏ ra ít tiền để mua hàng, nên sản phẩm ấy phù hợp với số tiền mà khách bỏ ra, chứ mình không phải lừa họ. Còn họ muốn dùng hàng xịn thì phải chịu chi ra số tiền lớn".

Em thấy chị ấy phân tích cũng có lý, cộng với số tiền lãi từ việc bán mỹ phẩm giả mang lại khiến khi ấy em bị mờ mắt và đi theo con đường lừa đảo. Chị Trinh dạy cho em một vài cách để đối phó với khách hàng khi đi giao hàng mà người ta phát hiện ra hàng giả, không chịu mua, hay là khi người ta mua rồi gọi điện trách cứ, đòi lấy lại tiền… Chị ấy bảo với những người như thế đầu tiên phải cứng rắn cãi lại, dọa nạt lại, sau đó nếu họ không sợ thì phải đổi giọng, kể nghèo khổ để họ thương và bỏ qua…”

Với suy nghĩ non nớt của một cô bé mới vào đại học, Nga làm theo lời chị Trinh và tiếp tục hành nghề. Tất cả những gì mà Nga gặp phải đều theo đúng như “tiên đoán” của chị Trinh và cô chỉ phải “áp dụng” đúng những bài đã học…

Chiêu thức lừa đảo và bài học kinh nghiệm xương máu

“Tất cả những gì chị Trinh chỉ cho em khi ấy đều vô cùng đúng và kinh nghiệm. Nhờ làm theo những gì chị Trinh chỉ bảo mà em đã có một số tiền lớn từ công việc kinh doanh mỹ phẩm giả trên mạng. Mọi khách hàng phàn nàn đều bị em dẹp bỏ và em trở thành một kẻ lừa đảo thực sự…” – Nga tâm sự rồi chợt khóc, điều này khiến tôi thấy ngạc nhiên và bối rối.

Tất cả mọi việc chỉ dừng lại cho đến khi Nga tình cờ đọc được một bài báo trên mạng.

“Em không còn nhớ tên bài báo đó và cũng không nhớ là ở trang nào. Chỉ biết là bài báo nói về một chị công nhân rất nghèo, ham rẻ mà mua phải mỹ phẩm giả về dùng rồi sau đó bị dị ứng, đưa đi cấp cứu trong bệnh viện nhưng không qua khỏi rồi sau đó qua đời… Đọc xong bài báo đó tự nhiên người em lạnh toát. Em nghĩ rằng có khi nào một ai đó mua phải mỹ phẩm mà em đang bán cũng bị dị ứng và chết không? Cảm giác sợ hãi, tội lỗi xâm chiếm tâm hồn em, làm em không thể ăn ngủ. Mỗi khi ngủ là em đều nằm mơ thấy nó. Lên mạng, thấy những lời phản hồi mắng chửi, bực tức, nguyền rủa những đứa lừa đảo, bán mỹ phẩm giả như em càng làm em thấy sợ hãi. Em nhớ về những ngày bé và mơ ước hồn nhiên của mình. Khi đó em đã nhận ra con đường mình đang đi vô cùng sai trái và tội lỗi nên đã từ bỏ công việc kinh doanh lừa đảo đó…

Nếu bảo tất cả những người bán mỹ phẩm qua mạng đều bán hàng giả thì không phải, nhưng em nghĩ phải có khoảng 50% số đấy là bán hàng giả, hàng kém chất lượng. Bởi vì những người kinh doanh trên mạng là những người ít vốn, khách hàng không ổn định và lãi không nhiều. Hàng thật, hàng chính hãng sẽ rất đắt, khó nhập và kén khách mua, chưa kể đến là nhập về còn bị tồn do không bán được. Trái lại, hàng giả bán tràn lan, giá rẻ, nhìn giống như thật, có thể đến chợ Đồng Xuân mua đủ loại, đủ hãng và quan trọng là lãi cực nhiều. Bán trên hàng trên mạng cũng rất khó phân biệt được thật giả, phần lớn là sau khi khách hàng mua rồi mới phát hiện ra, có tìm người bán để bắt đền, lấy lại tiền cũng rất khó. Đấy cũng chính là lý do mà hồi đó em lao vào con đường bán mỹ phẩm giả.

Một trong những sản phẩm giả mà khách hàng từng mua phải trên mạng

Thông thường, những loại mỹ phẩm giả bán trên mạng đều không có HSD và mã của nhà sản xuất. Một số người am hiểu, sau khi mua về sẽ tự đóng HSD vào sản phẩm và đem đi bán bình thường, sẽ khó mà bị phát hiện. Nhưng cũng có một số người bán hàng qua mạng vô cùng “thông minh” là họ bán hàng thật giả lẫn lộn và không ai có thể biết hay bắt bẻ họ. Thậm chí họ còn xây dựng được hẳn thương hiệu cho mình và khoản tiền lãi thì hơn gấp nhiều lần so với những người bán hàng thật.

"Họ nhập hàng thật, hàng chính hãng về, sau đó bỏ ra một nửa sản phẩm và đánh tráo vào một nửa hàng kém chất lượng. Ví dụ như họ nhập kem dưỡng da chính hãng là L’oreal về, sau đó vẫn để nguyên hộp kem đó, nhưng lấy một nửa kem hoặc 2/3 ra, cho một nửa kem L’oreal hàng giả (hoặc bất kỳ một loại kem dưỡng da nào khác có cùng màu) vào trong đó. Phần kem dưỡng thật họ sẽ để ở bên trên, và kem giả họ sẽ để ở bên dưới. Sau đó lại đóng gói bao bì lại như mới"

Đó là họ nhập hàng thật, hàng chính hãng về, sau đó bỏ ra một nửa sản phẩm và đánh tráo vào một nửa hàng kém chất lượng. Ví dụ như họ nhập kem dưỡng da chính hãng là L’oreal về, sau đó vẫn để nguyên hộp kem đó, nhưng lấy một nửa kem hoặc 2/3 ra, cho một nửa kem L’oreal hàng giả (hoặc bất kỳ một loại kem dưỡng da nào khác có cùng màu) vào trong đó. Phần kem dưỡng thật họ sẽ để ở bên trên, và kem giả họ sẽ để ở bên dưới. Sau đó lại đóng gói bao bì lại như mới.

Khách hàng mua sẽ phải trả số tiền bằng với hàng chính hãng, và khi đem về dùng, là lớp kem đầu tiên nên đảm bảo chất lượng. Nhưng khi dùng hết lớp kem thật sẽ tới lớp kem giả, và nếu có điều gì xảy ra thì không thể trách người bán hàng giả được, sẽ chỉ biết đổ lỗi cho cơ địa của mình vào thời điểm đó không tốt nên bị dị ứng thôi, bởi trước giờ dùng đâu có gì xảy ra. Tuy nhiên, cách này chỉ có thể áp dụng được với kem dưỡng da hoặc nước hoa thôi, còn phấn trang điểm, son hay các loại khác thì đánh tráo rất khó vì nó đã được cô đặc lại rồi.” – Nga cho biết.

“Còn về mỹ phẩm giả thì có rất nhiều cách để nhập mỹ phẩm giả về bán trên mạng, nhưng dễ dàng và thuận tiện nhất là cứ ra chợ Đồng Xuân mua, vì ở đó có đủ loại, đủ hãng mà giá thì cực kỳ rẻ. Nhưng hàng nhập ở đấy có nhược điểm là rất dễ bị phát hiện ra hàng giả, nên một số người cầu kỳ hơn là đặt hàng The Face từ trong Tp. HCM ra để bán. Loại này thì giống y hàng thật, từ kiểu dáng, màu sắc, code, HSD, còn về chất lượng thì tất nhiên thua kém rất nhiều.

Hàng face đắt hơn một chút nhưng bù lại sẽ khó bị phát hiện hơn. Ở Hà Nội cũng có rất nhiều hàng face nhưng không phải ai cũng biết chỗ nhập loại hàng này. Hàng face ở chợ Đồng Xuân cũng có nhiều, nhưng chủ yếu là face made in China, còn hàng face ở trong Tp.HCM thì made in Thai Lan, made in Singaro… dù gì thì người ta nhìn vào cũng tin tưởng hơn và chất lượng cũng được đánh giá cao hơn nhiều…”

Duyên Duyên

Nguồn ĐS&PL: http://phunutoday.vn/xahoiol/baovenguoitieudung/201112/Nu-sinh-ban-my-pham-gia-tren-mang-thu-nhan-manh-khoe-2121434/