Người lái xe tăng húc đổ cổng Dinh Độc Lập: Lá thư báo tin vui và chuyện tình khi về phép

Sau 45 năm, thời khắc chiếc xe tăng 390 húc đổ cổng Dinh Độc Lập vào trưa 30/4/1975 như vẫn hiện hữu đâu đây và người lái chiếc xe huyền thoại năm đó giờ đã chuẩn bị bước sang tuổi 'thất thập cổ lai hy' nhưng ký ức, câu chuyện về người lính già ấy vẫn còn nguyên giá trị...

Ông Nguyễn Văn Tập và người vợ tần tảo Nguyễn Thị Tiến. Ảnh: Đức Tùy

Ông Nguyễn Văn Tập và người vợ tần tảo Nguyễn Thị Tiến. Ảnh: Đức Tùy

Lá thư báo công cho bố

Một ngày tháng 4/2020, chúng tôi đến thăm gia đình cựu chiến binh Nguyễn Văn Tập (SN 1951, trú tại thôn Đại Lương, xã Hoàng Diệu, huyện Gia Lộc, Hải Dương). Trong cái rét nàng Bân, người lính lái chiếc xe tăng 390 ngày nào như được sống lại với ký ức của 45 năm về trước, khi ông cùng các đồng đội húc đổ cổng Dinh Độc Lập trưa 30/4/1975.

Ông Tập kể, thực chất ông không thuộc diện đi bộ đội vì trên ông có 2 anh ruột thời điểm đó đang tham gia kháng chiến chống Mỹ (ông là con thứ 4 trong gia đình có 5 anh em). Học hết lớp 7, ông được tuyển vào Trường Cơ khí 2 (Bộ Cộng nghiệp nặng) tại Vĩnh Phúc. Năm 1970, cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước diễn ra ác liệt, đặc biệt ở chiến trường miền Nam. Ông viết tâm thư gửi lãnh đạo nhà trường với mong muốn được lên đường nhập ngũ và sau 2 lần viết tâm thư, cuối cùng ông được nhà trường đồng ý.

Thời gian mới nhập ngũ, ông được huấn luyện 4 tháng tại Triệu Sơn (Thanh Hóa). Sau đó, ông về Tiểu đoàn 512, Trung đoàn 203 tăng thiết giáp. Kết thúc thời gian huấn luyện ở đơn vị, ông bắt đầu nhận nhiệm vụ đi chiến đấu vào năm 1971. Ông Tập cho biết: "Về đơn vị, tôi được nhận xe tăng loại mới T54B. Đến cuối năm 1972, do nhiệm vụ nên cấp trên bàn giao chiếc xe này cho đơn vị khác và tôi nhận loại xe tăng T59 (xe 390). Đây là xe tăng của Trung Quốc đã qua sử dụng và nó gắn bó với tôi đến lúc phục viên. Cuối năm 1974, trong lần về phép, tôi kết hôn với bà Nguyễn Thị Tiến (SN 1957, người cùng thôn-PV)".

Người lính lái xe tăng 390 huyền thoại ngày nào giờ đã gần 70 tuổi.

Ông Tập nhớ lại, thời điểm đầu tiên, kíp xe 390 có 4 người, gồm ông (lái xe) và 3 người là: Quảng Đức Đán (ở Vĩnh Phúc) - Chính trị viên Đại đội kiêm chỉ huy xe; Lê Tiến Hùng (ở Phú Thọ) - Pháo thủ số 1; Nguyễn Văn Tráng (ở Thanh Hóa) - Pháo thủ số 2. Năm 1973, do nhiệm vụ công tác nên kíp xe nhiều thay đổi vị trí. Đến ngày 28/4/1975, khi chuẩn bị đánh vào Dinh Độc Lập thì kíp xe tăng 390 gồm các chiến sĩ Đại đội tăng 4, Tiểu đoàn tăng 1, Lữ đoàn 203 (Quân đoàn 2): Chính trị viên Đại đội kiêm chỉ huy xe Vũ Đăng Toàn, pháo thủ số 1 Ngô Sỹ Nguyên, Đại đội phó kỹ thuật kiêm pháo thủ số 2 Lê Văn Phượng và ông Nguyễn Văn Tập là lái xe.

Nhớ lại những ngày lịch sử 45 năm về trước, người lính già lái xe tăng 390 kể: "Khoảng 7h sáng 30/4/1975, Đại đội 4 của tôi đã chiếm lĩnh được đầu cầu Sài Gòn. Khi đến gần Dinh Độc Lập, xe chúng tôi phát hiện ra xe tăng 843 của anh Bùi Quang Thận đang tiến về hướng cổng chính Dinh Độc Lập nhưng không hiểu sao sau đó lại rẽ sang cổng phụ bên trái và dừng lại. Thấy vậy tôi quay ra hỏi anh Toàn và anh nói: "Cứ tông thẳng vào". Nghe hiệu lệnh của chỉ huy xe, tôi lập tức lái xe nhấn ga, húc tung cánh cổng chính của Dinh Độc Lập lao vào trong sân".

Sau khi húc đổ cổng chính của Dinh Độc Lập, đến 13h30 chiều cùng ngày, các chiến sĩ xe 390 nhận được lệnh rút khỏi Dinh, ra bảo vệ tân cảng Sài Gòn và khoảng 1 tuần sau khi tình hình ổn định, đơn vị ông được lệnh rút về Long Bình (Đồng Nai) đóng quân. Về đến địa điểm mới, ông Tập cùng đơn vị xây dựng lán trại, phân công nhiệm vụ và lúc này, ông mới có thời gian viết thư về cho bố và người thân ở quê nhà.

"Nếu tính từ 30/4/1975 đến lúc tôi viết thư cho bố là khoảng 10 ngày. Trong thư, ngoài hỏi thăm sức khỏe bố, vợ, người thân, tôi kể nhiều chuyện và báo công: Con đã hoàn thành nhiệm vụ và xe tăng 390 do con lái húc đổ cổng Dinh Độc Lập đầu tiên… Nhận được thư và biết được chiếc xe tăng của tôi húc đổ cổng Dinh Độc Lập, bố tôi cùng người thân vui lắm, đi kể với mọi người trong làng, ngoài xã…", ông Tập chia sẻ.

"Bố là người tìm vợ cho tôi"

Niềm vui tuổi già của người lính xe tăng 390 năm xưa.

Bên ấm nước chè của những ngày cuối tháng 4 này, bao kỷ niệm của thời khắc 45 năm trước lại ùa về với người lính già lái xe tăng 390 huyền thoại. Giọng nói của ông Tập đôi lúc nghẹn lại bởi những đồng đội người mất người còn và bây giờ ai cũng có tuổi, sức khỏe yếu. Thậm chí, 4 người trên xe tăng của ông cũng không còn đầy đủ bởi pháo thủ số 2 Lê Văn Phượng đã qua đời.

Nhắc lại chuyện cưới vợ của mình, ông Tập cười vui vẻ, cho biết cuối năm 1974, ông được đơn vị cho về phép. Khi về quê, bố ông cùng người thân giục lấy vợ để ông yên tâm chiến đấu, trong khi 2 anh lớn đã có gia đình (thời điểm này mẹ ông đã mất). Thấy bố nói như vậy, ông băn khoăn bởi trước khi đi bộ đội, ông chưa có bạn gái. Nhưng rồi bố ông bảo: "Cái đó để bố lo...". Sau đó, bố ông nhờ người trong họ đi dò hỏi tìm vợ cho con.

Ông Tập kể: "Ngày ấy, bố tôi kể tên nhiều cô gái trong làng tuổi đôi mươi chưa xây dựng gia đình. Nói đến cô nào, bố tôi kể vanh vách tính cách cũng như gia cảnh cô gái đó, trong đó có vợ tôi bây giờ. Sau khi "chấm" được vợ tôi bây giờ, bố tôi nhờ người làm mối, đánh tiếng để tôi đến tìm hiểu và khi vợ tôi đồng ý thì gia đình có cơi trầu đến nói chuyện. Sau đó lễ cưới của vợ chồng tôi diễn ra đúng ngày mùng 4 Tết năm 1975. Lễ cưới ngày đó đơn giản lắm nhưng vui. Cỗ bàn có khoảng chục mâm, còn quà tặng chủ yếu là vật phẩm như: Thau, chậu... Nếu tính từ khi tôi về phép, cưới vợ xong và quay trở lại chiến trường là khoảng 1 tháng".

Nhớ lại câu chuyện hôn nhân của mình với người lính lái xe tăng 390, bà Tiến có phần ngượng ngùng. Bà kể, năm bà 16 tuổi thì bố mất trong lần bị bom Mỹ thả ngoài cánh đồng. Lúc đó, cuộc sống khó khăn trăm bề, các em còn nhỏ nên bà chưa nghĩ đến việc lấy chồng. Được mai mối với ông Tập, bà ngại ngùng, đắn đo, suy nghĩ mãi. Nhưng trước sự chất phác, thật thà của người lính ấy, bà đã xiêu lòng và đồng ý. Bà cười bảo, đến giờ bà vẫn không hiểu tại sao lại gật đầu làm vợ ông, có lẽ đó là cái duyên.

Nhắc lại chuyện nên duyên đôi lứa, vợ chồng ông Tập thấy vui lắm. Bởi theo lời ông, chính nhờ bố tìm vợ cho ông nên bây giờ vợ chồng ông mới có nhau. Ông tâm sự: "Thực tế như vậy, nhưng nó là cái duyên của vợ chồng tôi. Bởi, ngày ấy là thời chiến nên khi tìm hiểu mà được đồng ý là cưới luôn chứ không như bây giờ. Cưới nhau xong, vợ chồng tôi xa nhau hơn 1 năm. Đến tháng 7/1976, tôi được về phục viên với quân hàm Thượng sĩ và mang trên người thương tật của chiến tranh, là thương binh hạng 3/4". Hiện tại các con của ông bà đều đã trưởng thành, cuộc sống ổn định; trong đó con trai lớn cũng theo binh nghiệp tăng thiết giáp của ông ngày trước.

Sau khi rời quân ngũ, ông Tập quay trở lại Trường Cơ khí 2 với mong muốn được học tiếp. Tuy nhiên, do nhiều yếu tố khách quan khác nhau nên ông không thể tiếp tục. Là người lính từng trải qua trận mạc nên về quê, ông được chính quyền cùng người dân tin tưởng được tham gia vào công việc Hợp tác xã, có thời điểm ông làm Phó Chủ nhiệm Hợp tác xã. Tiếp đó, ông làm bưu tá cho UBND xã Hoàng Diệu. Sau khi chương trình “Huyền thoại chiếc xe tăng 390” được phát sóng trên VTV năm 2004, mến mộ những chiến sĩ trên xe tăng 390 huyền thoại, PGS.TS Nguyễn Thị Hòe - Chủ tịch HĐQT, Tổng giám đốc Công ty sơn Kova nhận ông Vũ Đăng Toàn (xã Yết Kiêu, cùng huyện Gia Lộc) và ông Tập vào làm việc. Đến Tết 2020, ông Tập xin nghỉ sau 16 năm gắn bó với công việc lái xe nâng kiêm thủ kho tại công ty này.

Đức Tùy

Nguồn GĐ&XH: http://giadinh.net.vn/xa-hoi/nguoi-lai-xe-tang-huc-do-cong-dinh-doc-lap-la-thu-bao-tin-vui-va-chuyen-tinh-khi-ve-phep-20200429161842932.htm