Nghệ thuật tranh vẽ Phật giáo ở Tây Tạng - dấu ấn những công trình
Đền thờ là nơi khởi nguồn của lịch sử và văn hóa Tây Tạng, trong đó nghệ thuật vẽ tranh đóng vai trò chủ đạo trong lịch sử hình thành những công trình.
Kể từ khi Phật giáo phổ biến ở Tây Tạng, các bức tranh tôn giáo dần trở thành loại hình nghệ thuật đặc trưng. Trong đó tranh vẽ tường ở đền chiếm một vị trí quan trọng, với sự kế thừa và tích hợp truyền thống nghệ thuật thời tiền sử lẫn đương thời.
Trước khi Phật giáo được truyền đến Tây Tạng, nghệ thuật bản địa ở đây đã có nền tảng phát triển lâu đời. Đến thế kỷ thứ V, khi Phật giáo được phổ biến rộng rãi, nghệ thuật tranh tôn giáo đã có sự giao thoa kết hợp giữa bản sắc văn hóa, để hình thành đặc trưng mang dấu ấn công trình của riêng Tây Tạng.
Những bức tranh tường phổ biến trong các chủ đề tôn giáo bao gồm các câu chuyện về Phật giáo, tiểu sử cao và chân dung của Phật giáo, kiến trúc tôn giáo và các hoạt động tôn giáo, kinh điển Phật giáo, v.v...
Tranh tường của Tây Tạng không chỉ có lịch sử phát triển và hình thành lâu dài, mà còn là sự kết tinh của nghệ thuật dân tộc với nghệ thuật bên ngoài. Tuy chịu ảnh hưởng bởi phong cách nghệ thuật của Ấn Độ, Nepal, và Trung Trung Quốc thời nhà Hán… nhưng vẫn mang một nét Tây Tạng rất riêng.
Chiêm ngưỡng nghệ thuật cắt giấy tuyệt đẹp