Mzung Nguyễn: nữ đạo diễn thích làm phim độc lập vì không muốn thay đổi để làm vừa lòng aiĐạo diễn phim 'Trời sáng rồi, ta ngủ đi thôi': không ép ai cứu phim của mìnhKhu vườn kỳ ảo của Dior qua lăng kính nghệ thuật của Victoire de CastellaneMãn nhãn với s
Mzung chọn con đường trở thành một đạo diễn độc lập với dòng phim thể nghiệm xuất phát từ chính tính cách có phần cực đoan của mình: không thay đổi để làm vừa lòng bất kỳ ai, dẫu cô vẫn biết rằng việc một người phụ nữ quá độc lập trong cả công việc lẫn đời sống đôi khi sẽ dẫn đến thiệt thòi, chẳng hạn, về kinh tế. Khi mới chỉ là một bé gái, Victoire de Castellane đã trót đem lòng yêu thích những món trang sức đầy phô trương của bà ngoại mình – nữ công tước danh giá Silvia Hennessy. Cô bé luôn mê mẩn nhìn bà của mình thay đổi trang sức nhiều lần mỗi ngày như một nghi lễ, để đảm bảo chúng luôn tôn lên bộ trang phục bà đang khoác trên người.Bên cạnh những chiếc cardigan, sweater quen thuộc với thời tiết se lạnh, loạt váy đầm, áo phông mang đậm dấu ấn ngày hè vẫn được dàn mỹ nhân Việt trưng dụng khi mix đồ, tôn phong cách ấn tượngĐể tận hưởng trọn vẹn những ngày ngọt ngào và lãng mạn của mùa thu, Thúy Diễm gợi ý cho các cô gái thành thị 4 bộ trang phục đầy cuốn hút khi bước chân xuống phố.Cùng xuất hiện tại sự kiện Ngoisao Beauty Expo 2019, các mỹ nhân Việt 'không hẹn mà đụng' với những bộ trang phục monotone nổi bật trên thảm đỏ, trở thành tâm điểm của máy ảnh và máy quay.
Trong tất cả những danh xưng mà nhiều người đang gọi chị như nhà làm phim độc lập, tình nguyện viên, nhà giám tuyển, giảng viên thỉnh giảng, chủ một không gian nghệ thuật kiêm quán trà với những đồ dùng tái chế, chị thích được gọi thế nào?
Tôi thích được gọi là nhà làm phim về môi trường vì tất cả những việc tôi làm đều chỉ hướng về hai hoạt động chính: làm phim và bảo vệ môi trường.
Dòng phim thể nghiệm khá kén người xem, vì chủ yếu những điều tác giả muốn truyền tải chỉ nằm ở hình ảnh. Làm sao chị tự tin rằng khán giả Việt sẽ hiểu phim của mình?
Tôi không hề tự tin. Mục đích đầu tiên khiến tôi làm phim là để thỏa mãn bản thân. Tôi có một câu chuyện, tôi tự tạo ra cấu trúc, rồi khi bản thân ưng ý với sản phẩm, tôi đi tìm khán giả để kể lại câu chuyện đó. Những buổi chiếu “Ngủ trong thành phố”, “Ánh sáng sau sự sống”… tôi đều không quảng bá rộng rãi, khách mời cũng chỉ là những người bạn có tư duy giống tôi cùng xem với nhau. Tôi không ngờ rằng khán giả tới đông quá, tôi phải chiếu thêm nhiều suất.
MZUNG NGUYỄN
• Sinh năm 1982
• Nhà làm phim độc lập, tác giả của nhiều bộ phim tài liệu và phim thể nghiệm về môi trường
• Đồng sáng lập không gian nghệ thuật, triển lãm Mzung Space
• Sáng lập, điều hành CLB “Xine tập sự” tại Đà Nẵng và dự án “Cinema land”
• Đồng sáng lập chương trình “Gặp gỡ mùa thu”
Khi làm phim thể nghiệm, chị có nghĩ rằng mình đang đặt ra bài toán để khán giả đi tìm lời giải?
Những phim tài liệu tôi làm thường không thách thức khán giả, chúng rất gần gũi và dễ xem. Còn phim thể nghiệm thì đúng là thách đố. Nhưng tôi lại thấy khán giả hiểu hết những điều tôi muốn truyền tải, họ còn đặt được nhiều câu hỏi hay, thậm chí có những câu hỏi đến giờ tôi vẫn không trả lời được.
Ví dụ như?
Như câu hỏi “trách nhiệm của một người nghệ sĩ nên dừng lại ở đâu?”. Tôi không biết. Tôi không biết mình chỉ nên dừng lại ở việc làm ra tác phẩm hay còn phải hành động thực tiễn. Dẫu bây giờ tôi vẫn hành động, nhưng liệu những hành động ấy đã đủ hay chưa?
Dường như chính những vấn đề chị đặt ra trong phim đã quay sang thách thức chị?
Đúng, và bản thân thể loại này cũng thử thách tôi nhiều. Tôi phải tự tạo ra cấu trúc, tự trả lời tất cả những câu hỏi, dù nhiều câu thật sự rất thiển cận. Nhưng tôi không hề ghét bỏ chúng, kể cả những ý kiến trái chiều với tôi. Bởi nếu chỉ toàn những lời khen thì các buổi chiếu phim sẽ không còn là sự kiện thể nghiệm nữa mà trở thành sự kiện tự vinh danh mất rồi. Sau những suất chiếu, tôi rất thích khi chứng kiến không gian thể nghiệm trở thành buổi đối thoại không khoan nhượng.
Chị đối phó ra sao với những góc nhìn hạn hẹp hoặc trái chiều?
Tôi tôn trọng sự khác biệt và luôn chào đón tất cả những câu hỏi, dù chúng có hàm chứa sự khiêu khích hay hoài nghi. Chẳng hạn như khi tôi khởi xướng phong trào nhặt rác, nhiều người hỏi đến khi nào tôi mới nhặt hết rác, liệu tôi có thể lượm hết rác trên thế giới này không.
Mỗi khi phát ngôn về các đề tài thời sự, tôi chấp nhận sự rủi ro. Sai cũng được, nhưng ít ra là mình chịu nói và chịu làm, tôi không ngại. Nếu mình sai thông tin, có người sẽ sửa cho mình; nếu sai về quan điểm, coi như mình đang học hỏi từ người khác.
Cuộc đời chị có bị ảnh hưởng bởi những con số trong tài khoản?
Cũng có chứ. Việc mở cửa và duy trì Mzung Space, tôi luôn biết sẽ là một hành trình dài và khó khăn. Không ai thấy được mối lợi nào từ nơi chỉ toàn đồ dùng tái chế và hoạt động miễn phí. Tôi biết nếu cố gắng thương thuyết thêm một chút nữa, tôi có thể nhận được đầu tư cho các dự án của mình, nhưng tôi không muốn bị bão hòa giữa các mô hình khác, không muốn phải làm theo yêu cầu của bất kỳ ai. Tôi chỉ muốn đứng độc lập, thành bại ra sao cũng là kết quả của sự cố gắng của chính mình.
Chị là người phụ nữ có thể tự giải quyết mọi vấn đề?
Tôi tự tin như vậy. Tôi chưa từng làm điều gì vì ai khác. Tôi không cần thành công. Mọi việc tôi làm đều chỉ để thỏa mãn những thôi thúc, dự định của mình trước tiên.
Trong một thế giới đầy phe cánh, tôi không có nhu cầu đứng chung với ai. Nhưng làm việc độc lập không có nghĩa là ở một nơi chốn riêng, nói một thứ tiếng riêng, vị kỷ, nếu cần ngồi lại giải quyết một vấn đề chung, tôi vẫn rất sẵn lòng.
Bất lợi của việc quá độc lập là gì?
Không vừa lòng nhiều người, không đủ tiềm lực để mở rộng dự án. Thi thoảng tôi có cảm giác mình bỏ lỡ một vài thông tin. Bây giờ tôi phải đi kiếm tiền, nuôi sống mình trước đã, sau đó sẽ quay lại với các dự án và phát triển chúng.
Hoài bão lớn nhất trong cuộc đời chị là gì?
Đã lâu lắm rồi không ai hỏi tôi câu này. Thời còn trẻ tôi cũng có hoài bão như bao người khác, muốn đi chu du khắp thế giới, trở thành người có sức ảnh hưởng, trở thành một nhà báo “xịn sò”. Bây giờ thì không thế nữa rồi. Mỗi ngày, tôi chỉ suy nghĩ làm sao thực hiện hết các kế hoạch đang ấp ủ trong đầu.
10s Q&A
Món đồ tái chế chị thích nhất?
Hai chiếc ghế sofa trị giá 0 đồng, chúng được đóng từ 100% đồ tái chế mà chúng tôi nhặt được.
Người ảnh hưởng nhất tới tính cách của chị?
Tính cực đoan, nóng nảy, duy ý chí tôi thừa hưởng từ ba tôi. Phần còn lại thì tôi chẳng giống ai.
Ý nghĩa những hình xăm trên tay chị?
Hình xăm tọa độ Đà Lạt: tôi muốn mình được chôn ở đây lúc cuối đời.
Hình xăm “Do no harm”: tất cả những việc tôi làm sẽ không gây đau đớn cho thú vật hay con người.
Còn lại là hình xăm những con vật tôi yêu thích hoặc tôi từng tham gia bảo tồn, giải cứu.
Sản xuất: Hạnh Nguyên
Nhiếp ảnh: Samson Nguyễn
Bài: April
Đạo diễn phim “Trời sáng rồi, ta ngủ đi thôi”: không ép ai cứu phim của mình
Bài viết nổi bật
Chia sẻ
Lời kêu cứu của đạo diễn Chung Chí Công vô tình đẩy “Trời sáng rồi, ta ngủ đi thôi” trở thành đề tài tranh cãi của dư luận. Dù thật lòng, với anh, mong muốn khán giả ra rạp chỉ là “mơ ước bình thường và rất đỗi tự nhiên của bất cứ ai dốc lòng làm ra một sản phẩm”.
Từng được biết đến là nhà sản xuất, biên kịch và giám đốc mỹ thuật của “Nhắm mắt mùa hè” nhưng “Trời sáng rồi, ta ngủ đi thôi” như một cú liều của Chung Chí Công. Bởi đây là lần đầu tiên anh ngồi ghế đạo diễn, sớm hơn 10 năm so với dự tính.
Phim có kinh phí thấp, vắng bóng ngôi sao hạng A cũng chẳng PR rầm rộ trước khi ra rạp, nội dung phim được đánh giá là giản đơn, nhẹ nhàng. Đúng tiêu chí của phim độc lập, yên phận mình giữa màn bạc đầy ắp kỹ xảo, kịch tích. Vậy mà, “Trời sáng rồi, ta ngủ đi thôi” lại khơi lên những ồn ào, điều mà đạo diễn Chung Chí Công chưa từng muốn có. Đẹp đã có buổi trò chuyện thẳng thắn cùng anh xoay quanh những vấn đề này.
“Nếu yêu phim thì hãy yêu phim bây giờ”
– Sau lời kêu gọi cần 1.500 bạn trẻ cứu phim, anh nhận thấy số lượng khán giả có tăng lên đáng kể?
Sau lời chia sẻ đó trên trang cá nhân, lượng khán giả yêu mến phim quyết định ra rạp sớm đã tăng gấp đôi so với hôm trước. Vừa là tín hiệu vui cho bộ phim, cũng là áp lực cho cả ekip tiếp tục cố gắng làm việc để không phụ lòng tin yêu của mọi người.
– Nhưng lời kêu gọi ấy cũng gây phản ứng trái chiều. Có một câu hỏi được đặt ra “Tại sao phải cứu một sản phẩm khi bản thân nó chưa tốt?”. Lời đáp của anh là gì?
Trong phần chia sẻ đó, tôi có viết rất rõ là mình thật sự cần trước hết là những ai có quan tâm đến bộ phim, biết tới nó và có ý định xem nhưng chưa ra rạp thì hãy dành thời gian cho phim vì biết đâu ngay ngày mai nó sẽ không còn ở đó nữa. Tôi thật sự cần mọi người “nếu có yêu phim thì hãy yêu phim bây giờ”, chứ không “muốn” mọi người phải làm như vậy, hay bắt ép mọi người bỏ tiền ra cho một sản phẩm không tốt để cứu nó.
– Vẻ như nhiều người đã hiểu sai ý anh?
Tôi cần mọi người nếu đã tin và yêu bộ phim thì hãy hành động bằng cách chia sẻ về phim đến bạn bè mình, đến những cộng đồng yêu phim Việt. Bản thân bộ phim vào ngày ra rạp đã là của khán giả chứ không còn là của tôi và ekip nữa. Nếu phim may mắn được ai đó thương thì những người làm cha làm mẹ này cũng mong nó được khôn lớn đủ đầy.
Tôi nghĩ đó là một mơ ước bình thường và rất đỗi tự nhiên của bất cứ ai dốc lòng làm ra một sản phẩm và mong đứa con của mình đến được với công chúng. Bản thân tác phẩm phải sống được thì nhà làm phim mới sống được và có thể tiếp tục hành trình làm nghề của mình. Niềm tin vào những điều tốt đẹp là quan trọng, sự ghi nhận những nỗ lực là quan trọng nhưng cơm áo gạo tiền cũng không đùa với khách thơ.
Từ chuyện yêu cho đến chuyện làm phim: quan trọng là phù hợp!
– Tại sao lại là “Trời sáng rồi, ta ngủ đi thôi”?
Có bao giờ bạn trằn trọc cả đêm vì vài chuyện cần phải suy nghĩ. Đến khi mặt trời mọc, nghĩ thông được mọi việc thì bản thân thở phào nói: “OK trời sáng rồi, ta ngủ đi thôi!”. Tựa phim bắt đầu đơn giản như vậy.
– Hẳn anh quá rõ công thức làm phim ở xứ mình, chí ít cũng phải có người nổi tiếng hay một cái tên hút phòng vé nào đó?
Nói thật, khi bắt đầu làm phim này, tôi luôn mang một nỗi tự ti. Dù từng sản xuất “Nhắm mắt thấy mùa hè” nhưng ở vị trí đạo diễn, tôi chỉ là con số 0. Nếu như mời Hoàng Thùy Linh, Tóc Tiên cho đúng chuẩn phim âm nhạc có ca sĩ hát hay thì chắc gì mấy cổ chịu đến. Mà nếu đến cast thật thì chắc cũng vì lịch sự thôi.
– Vậy bằng cách nào anh tìm ra Thúy Vy và Quốc Hoàng?
Bằng 2 post trên facebook “Em ơi, em ở đâu?” và “Anh ơi, em ở đâu?”. Vy là nhân viên cũ của tôi cách đây 5,6 năm lúc còn mở quán ăn. Còn Hoàng là một ca khác. Khi đó, tôi có yêu cầu nam chính từ 22-26 tuổi. Một người bạn của tôi hỏi “18 tuổi mà mặt già được không?” và giới thiệu Hoàng cho tôi.
– Tôi thấy anh quá liều khi anh chọn hai cái tên mới toanh chưa từng diễn xuất cho bộ phim đầu tay của mình. Quá nhiều rủi ro…
– Tôi thích gương mặt của Hoàng, nó lạ so với mặt bằng chung diễn viên hiện nay. Hôm casting, tôi cũng không đặt máy quay hay yêu cầu các bạn diễn thử gì cả. Chúng tôi cứ thoải mái ngồi nói chuyện với nhau và đàn hát vài ca khúc. Tôi chọn Vy và Hoàng không phải vì hai bạn hát hay nhất, ngoại hình sáng nhất hay dựa vào tiêu chí facebook có nhiều người theo dõi trong danh sách ứng cử viên. Lý do chỉ vì Vy và Hoàng hợp với nhau nhất và hợp với câu chuyện mà tôi muốn kể. Đối với tôi, phù hợp thì ưu tiên hơn là tốt nhất.
– Nhạc Indie (độc lập), bản thân nó đã là thể loại khá kén người nghe, vì sao anh lại chọn làm chất liệu chính của phim?
Tôi tự hỏi, nhạc gì hợp với phim Indie, trong đầu nảy ra ngay lập tức: “nhạc Indie”. Cả hai vốn dĩ sinh ra là cho nhau. Dù trước đây, tôi chưa thấy ai làm.
– “Hợp” thì quan trọng hơn cả chuyện “hút khách”, đúng không?
Khi xem đến cuối phim, khán giả sẽ thấy một câu hỏi hiện lên: “Làm sao để tìm được đúng người?”. Mỗi người hẳn sẽ có cho mình một lời đáp riêng. Còn đối với tôi chỉ có một câu trả lời, đó là hợp với nhau. Nam chính hợp nữ chính. Nhạc hợp với thể loại phim. Dù “Trời sáng rồi, ta ngủ đi thôi” sẽ hơi kén khán giả, nhưng tôi tin vẫn có nhiều người nhìn thấy chính mình trong phim.
“Bản thân tôi cũng đã từng muốn kết thúc cuộc sống của mình”
– Điểm nào trong phim mà anh sẽ giữ trong những phim “cộp mác” Chung Chí Công?
Trong phim có khá nhiều cú máy dài khoảng 3-4 phút, quay liên tục không cắt máy. Tôi quan điểm, nếu mình cắt máy, chuyển sang cảnh gần hơn, giống như ép khán giả thấy cái mà đạo diễn sắp đặt ví dụ như vài giọt nước mắt đang rớt xuống chẳng hạn. Trong các phim của mình, tôi muốn giữ những gì chân thật và tự nhiên nhất có thể.
– Anh tin điều gì ở “Trời sáng rồi, ta ngủ đi thôi” sẽ chạm đến khán giả?
Bên cạnh âm nhạc, tôi mong câu chuyện của phim sẽ khiến khán giả cảm thấy gần gũi. Tôi tin sau khi rời khỏi rạp, mọi người sẽ cảm thấy thoải mái, nhẹ nhàng như thể bình yên sau cơn giông bão. Trên thế giới, có hẳn dòng phim như vậy được gọi là “feeling good”.
– Anh từng chia sẻ mỗi lần làm phim là một cơ hội chắt chiu. Vậy đối với dự án này, sau áp lực kinh phí, sự đón nhận của khán giả còn điều gì khiến anh phải nặng lòng?
Mấy anh em có bàn với nhau nếu may mắn phim có lời một chút sẽ lập một cái quỹ dành cho những người bị trầm cảm. Đây cũng là chủ đề thực sự của phim. Bản thân tôi cũng đã từng trải qua những ngày muốn kết thúc cuộc đời của mình. Tôi biết, ở ngoài kia, cũng có nhiều người như vậy. Trầm cảm như một cơn sóng ngầm. Có những người bạn của tôi không bao giờ đi hết hành trình tuổi trẻ, họ dừng lại ở tuổi 19, 20. Tôi luôn đau đáu về những cái chết như vậy…
– Cám ơn những chia sẻ của anh!
HÀ QUỐC HOÀNG – TRẦN LÊ THÚY VY: KHI HAI MẢNH GHÉP ĐẶT CẠNH NHAU
Điều thú vị là thời gian đầu khi quay phim cùng nhau, Hoàng và Vy đều không biết tên hay tuổi thật của đối phương. Cả hai gọi nhau bằng tên nhân vật trong phim. Đây là cách đạo diễn Chung Chí Công giúp hai diễn viên tay ngang hòa nhịp với mạch phim tốt nhất.
Trong “Trời sáng rồi, ta ngủ đi thôi”, hai diễn viên chính cùng đóng góp vào kịch bản của phim. Nói một cách khác, luôn có câu chuyện thật của Hà Quốc Hoàng và Thúy Vy được hiện lên màn ảnh. Nếu điểm giống nhau giữa Hoàng và Tâm là từng có một ban nhạc thì những mối tình dang dở không hồi kết là điều Vy phác họa lên nhân vật Thanh của mình.
Là sinh viên ngành Kinh doanh thương mại năm 2 Đại học Văn Lang, Hà Quốc Hoàng chưa từng nghĩ mình sẽ bén duyên với điện ảnh. Thậm chí, đến ngày quay đầu tiên của “Trời sáng rồi, ta ngủ đi thôi”, Hoàng vẫn đinh ninh mình đang đóng clip quảng cáo chiếu trên Youtube. Sự thật mình sắp xuất hiện trên màn ảnh rộng khiến chàng trai sinh năm 2000 ngỡ ngàng đôi chút nhưng nhanh chóng “xốc” lại tinh thần.
Trong khi đó, diễn xuất là ước mơ được Vy nuôi dưỡng từ thuở bé. Để chuẩn bị cho vai diễn, Vy xem đi xem lại khá nhiều lần series phim “Before” (“Before Sunrise”, “Before Sunset”, “Before Midnight”) cũng như đọc các bài báo phân tích phim. Vy bắt chước cả cách tập hát trong toilet để giọng vang hơn hay hát trên đường giúp khẩu hình miệng được rõ.
“Trời sáng rồi, ta ngủ đi thôi” không chỉ đánh dấu lần đầu tiên Hoàng diễn xuất mà còn là những trải nghiệm thú vị. “Đây cũng là lần đầu tiên, mình phải hát một bài hát mấy chục lần liền hay ngồi đàn trên nóc nhà dưới cái lạnh 11 độ”, Quốc Hoàng chia sẻ. Còn đối với Vy, xuất phát điểm là người sản xuất chương trình của một kênh truyền hình, Vy hiểu rõ cái vất vả phía hậu trường khiến cái áp lực phải diễn tròn vai nhân lên nhiều lần.
Sau “Trời sáng rồi, ta ngủ đi thôi”, Hà Quốc Hoàng và Thúy Vy không vụt sáng thành sao. Nhưng cú chạm ngõ này cũng đủ để giới thiệu cho điện ảnh Việt hai gương mặt mới hoặc có khi là tân binh cho làng nhạc.
Khu vườn kỳ ảo của Dior qua lăng kính nghệ thuật của Victoire de Castellane
Bài viết nổi bật
Chia sẻ
Được thôi thúc bởi niềm đam mê trang sức đặc biệt thừa hưởng từ người bà, khi chỉ mới 5 tuổi, Victoire de Castellane đã phá chiếc vòng tay may mắn của mình để biến nó thành một đôi hoa tai. Năm 12 tuổi, cô giấu mẹ nấu chảy những chiếc huy hiệu vàng để làm thành chiếc nhẫn đầu tiên trong đời. Những lúc thơ thẩn dưới bầu trời đêm, cô được vũ trụ đầy mê hoặc lung linh như những viên đá quý trên cao truyền nguồn cảm hứng đặc biệt và nuôi dưỡng giấc mơ về trang sức.
Năm 1998, nhà mốt Christian Dior ra mắt bộ phận thiết kế nữ trang cao cấp. Victoire de Castellane đã vinh dự trở thành giám đốc nghệ thuật cho phân khúc mới mẻ này của Dior khi tuổi chỉ vừa ngoài 30. Vẫn còn quá trẻ, nhưng với mỹ cảm thiên phú và niềm đam mê liên tục được nuôi dưỡng từ thuở niên thiếu, Victoire đã chứng tỏ rằng mình sinh ra để trở thành một nhà thiết kế đầy lửa đam mê, sẵn sàng tạo nên một vũ trụ nữ trang mới đang chờ được khám phá. Cùng nhau, hai tân binh Victoire de Castellane và Dior đã tạo nên những cuộc cách mạng thực sự, thách thức những giá trị truyền thống của nghệ thuật kim hoàn đã có lịch sử nhiều thế kỷ.
Được xem là tứ đại đá quý, nhưng kim cương, hồng ngọc, ngọc lục bảo và sapphire luôn lùi lại phía sau trong những sáng tạo của Victoire de Castellane dành cho Christian Dior. Không vì thế mà các thiết kế của cô mất đi giá trị, ngược lại, nhờ đó, bảng màu cầu vồng của nhiều loại đá quý khác như tourmaline, spinel, morganite và đặc biệt nhất là opal – loại đá quý yêu thích của Victoire – mới có dịp tỏa sáng. Thiết kế quý giá không chỉ ở giá trị của viên đá mà còn ở giá trị của sự sáng tạo. Tôn chỉ này được truyền tải rõ rệt qua bộ sưu tập đầu tiên của Victoire de Castellane cho Dior vào năm 1999. Lấy cảm hứng từ khu vườn tại Milly-la-Forêt của chính ngài Christian Dior, những sáng tạo của cô nở rộ với hàng chục màu sắc khác nhau của đá quý, tựa như những đóa hoa mùa xuân háo hức khoe sắc.
Xuyên suốt 20 năm qua, những câu chuyện về high jewellery của Victoire luôn xoay quanh chủ đề chính về Christian Dior. Công chúng luôn được nhắc nhớ về tình yêu thiên nhiên và hoa cỏ của ngài. Hoa hồng, loài hoa mà Christian Dior yêu thích nở tung từng cánh qua những bộ sưu tập “Bal de Roses”, “Rose Dior Pré Catelan” và “Rose Dior Bagetelle”, đôi khi bằng những chất liệu rất độc đáo như san hô. Ngay cả khi không bung cánh, loài hoa này vẫn luôn hiện hữu thông qua những chi tiết cành và lá đặc trưng.
Khu vườn trứ danh của cung điện Hoàng gia Pháp Château de Versailles, biểu tượng của nghệ thuật sống đậm chất Pháp lại tạo cảm hứng cho Victoire de Castellane tạo nên bộ ba “Dior à Versailles”, “Dior à Versailles, côté Jardins” và “Dior à Versailles, pìeces secretes” với những tuyệt tác trang sức cao cấp. Không quên đi nguồn gốc haute couture của Dior và mong muốn được tôn vinh dáng hình của người phụ nữ, cô biến ren, lụa trên quần áo trở thành những chiếc vòng tay, vòng cổ để nâng niu đường nét gợi cảm nhất của phái đẹp.
Nhưng đi theo truyền thống chưa bao giờ là con đường mà Victoire de Castellane mong muốn. Ngoài cuộc đời của Christian Dior, dấu ấn cá nhân cô cũng in đậm trong từng thiết kế thông qua những nguồn cảm hứng độc đáo từ tuổi thơ: bầu trời sao, truyện tranh manga, chuyện cổ Grimm, phim của Walt Disney cho đến những bộ phim nhạc kịch đầy màu sắc đến từ Bollywood. Những loại cây ăn thịt được Victoire yêu thích tồn tại trong cùng khu vườn với hoa hồng và hoa linh lan vốn được ngài Dior rất mực mến mộ, tạo nên một bức tranh sống động đầy sức mê hoặc.
Những thiết kế nữ trang kim hoàn của Victoire de Castellane dành cho Dior cũng rất đặc biệt, chúng không hề kém cạnh high jewellery về sự tinh tế và sáng tạo. Năm 2005, cô cho ra mắt thiết kế nhẫn “oui” độc đáo bằng vàng và một viên kim cương trên dấu chấm của chữ “i”, tượng trưng cho câu trả lời: “Em đồng ý” khi nhận được lời cầu hôn. Đam mê kiến trúc của Christian Dior đặt nền móng cho bộ sưu tập Archi Dior, được tạo nên từ kim cương kết hợp cùng vàng hồng đầy nữ tính.
Câu chuyện nữ trang mà Victoire de Castellane viết lên tại Dior không chỉ kể về nguồn năng lượng sáng tạo mà còn là thông điệp nữ quyền đầy thuyết phục, cũng như hàm ý rằng giấc mơ sẽ luôn thành sự thật nếu bạn có đủ kiên trì và đam mê.
HIGH JEWELLERY
Giá trị của những món Trang sức cao cấp không nằm ở con số hiện lên trên chiếc cân tiểu ly, chúng là sản phẩm đóng vai trò mở rộng tầm nhìn cũng như ghi dấu ấn riêng cho từng thương hiệu. Qua đôi bàn tay khéo léo của những người thợ kim hoàn, những món phụ kiện tô điểm y phục này còn có thể trở thành kiệt tác nghệ thuật để người ta không ngừng Ngưỡng vọng. câu chuyện về những món trang sức đắt giá vẫn chưa bao giờ thôi làm nức lòng những người yêu cái đẹp.
Đọc thêm
– Thưởng thức “một Paris đậm chất Nga” qua những món trang sức cao cấp của Chanel
– Khu vườn kỳ ảo của Dior qua lăng kính nghệ thuật của Victoire de Castellane
– Thế giới thần thoại của Gucci
Mãn nhãn với street style ngày thu của dàn mỹ nhân Việt
Bài viết nổi bật
Chia sẻ
Thời tiết giao mùa, trời chuyển mát và có chút se lạnh cũng là thời điểm quay trở lại của những món đồ quen thuộc như cardigan, sweater hay áo áo khoác da, jacket dày dặn… Cùng với những kiểu trang phục đặc trưng cho mùa thu, các thiết kế váy đầm, áo phông mang âm hưởng ngày hè vẫn nằm trong xu hướng được lòng nhiều ngôi sao đình đám. Không ít mỹ nhân Việt vẫn say đắm các kiểu áo tank, crop top, chân váy hoặc những mẫu đầm sexy. Từ street style của các kiều nữ, phái đẹp có thể tìm được kha khá bí quyết phối đồ thú vị cho ngày giao mùa, vừa tôn dáng vừa làm nổi bật cá tính.
Bà mẹ một con Thúy Diễm gợi ý 4 phong cách dạo phố cho nàng công sở
Bài viết nổi bật
Chia sẻ
Make-up: HiwonHair: JiminPhoto: Nhan Thanh Phan
Mỹ nhân Việt “rủ nhau” mặc đồ monotone gây chú ý trên thảm đỏ
Bài viết nổi bật
Chia sẻ
Tuy lựa chọn những bộ cánh đơn sắc nhưng với phom dáng đa dạng, các mỹ nhân Việt đã mang đến những sắc màu riêng của mình nổi bật khi xuất hiện trên thảm đỏ sự kiện. Rất nhiều cô nàng còn “đụng độ” màu sắc trang phục nhưng với những thiết kế khác nhau mang phom dáng khác biệt lại tạo nên những sắc độ đa dạng của cùng một tông màu hết sức thú vị.
Lời kêu cứu của đạo diễn Chung Chí Công vô tình đẩy “Trời sáng rồi, ta ngủ đi thôi” trở thành đề tài tranh cãi của dư luận. Dù thật lòng, với anh, mong muốn khán giả ra rạp chỉ là “mơ ước bình thường và rất đỗi tự nhiên của bất cứ ai dốc lòng làm ra một sản phẩm”.
Từng được biết đến là nhà sản xuất, biên kịch và giám đốc mỹ thuật của “Nhắm mắt mùa hè” nhưng “Trời sáng rồi, ta ngủ đi thôi” như một cú liều của Chung Chí Công. Bởi đây là lần đầu tiên anh ngồi ghế đạo diễn, sớm hơn 10 năm so với dự tính.
Phim có kinh phí thấp, vắng bóng ngôi sao hạng A cũng chẳng PR rầm rộ trước khi ra rạp, nội dung phim được đánh giá là giản đơn, nhẹ nhàng. Đúng tiêu chí của phim độc lập, yên phận mình giữa màn bạc đầy ắp kỹ xảo, kịch tích. Vậy mà, “Trời sáng rồi, ta ngủ đi thôi” lại khơi lên những ồn ào, điều mà đạo diễn Chung Chí Công chưa từng muốn có. Đẹp đã có buổi trò chuyện thẳng thắn cùng anh xoay quanh những vấn đề này.
“Nếu yêu phim thì hãy yêu phim bây giờ”
– Sau lời kêu gọi cần 1.500 bạn trẻ cứu phim, anh nhận thấy số lượng khán giả có tăng lên đáng kể?
Sau lời chia sẻ đó trên trang cá nhân, lượng khán giả yêu mến phim quyết định ra rạp sớm đã tăng gấp đôi so với hôm trước. Vừa là tín hiệu vui cho bộ phim, cũng là áp lực cho cả ekip tiếp tục cố gắng làm việc để không phụ lòng tin yêu của mọi người.
– Nhưng lời kêu gọi ấy cũng gây phản ứng trái chiều. Có một câu hỏi được đặt ra “Tại sao phải cứu một sản phẩm khi bản thân nó chưa tốt?”. Lời đáp của anh là gì?
Trong phần chia sẻ đó, tôi có viết rất rõ là mình thật sự cần trước hết là những ai có quan tâm đến bộ phim, biết tới nó và có ý định xem nhưng chưa ra rạp thì hãy dành thời gian cho phim vì biết đâu ngay ngày mai nó sẽ không còn ở đó nữa. Tôi thật sự cần mọi người “nếu có yêu phim thì hãy yêu phim bây giờ”, chứ không “muốn” mọi người phải làm như vậy, hay bắt ép mọi người bỏ tiền ra cho một sản phẩm không tốt để cứu nó.
– Vẻ như nhiều người đã hiểu sai ý anh?
Tôi cần mọi người nếu đã tin và yêu bộ phim thì hãy hành động bằng cách chia sẻ về phim đến bạn bè mình, đến những cộng đồng yêu phim Việt. Bản thân bộ phim vào ngày ra rạp đã là của khán giả chứ không còn là của tôi và ekip nữa. Nếu phim may mắn được ai đó thương thì những người làm cha làm mẹ này cũng mong nó được khôn lớn đủ đầy.
Tôi nghĩ đó là một mơ ước bình thường và rất đỗi tự nhiên của bất cứ ai dốc lòng làm ra một sản phẩm và mong đứa con của mình đến được với công chúng. Bản thân tác phẩm phải sống được thì nhà làm phim mới sống được và có thể tiếp tục hành trình làm nghề của mình. Niềm tin vào những điều tốt đẹp là quan trọng, sự ghi nhận những nỗ lực là quan trọng nhưng cơm áo gạo tiền cũng không đùa với khách thơ.
Từ chuyện yêu cho đến chuyện làm phim: quan trọng là phù hợp!
– Tại sao lại là “Trời sáng rồi, ta ngủ đi thôi”?
Có bao giờ bạn trằn trọc cả đêm vì vài chuyện cần phải suy nghĩ. Đến khi mặt trời mọc, nghĩ thông được mọi việc thì bản thân thở phào nói: “OK trời sáng rồi, ta ngủ đi thôi!”. Tựa phim bắt đầu đơn giản như vậy.
– Hẳn anh quá rõ công thức làm phim ở xứ mình, chí ít cũng phải có người nổi tiếng hay một cái tên hút phòng vé nào đó?
Nói thật, khi bắt đầu làm phim này, tôi luôn mang một nỗi tự ti. Dù từng sản xuất “Nhắm mắt thấy mùa hè” nhưng ở vị trí đạo diễn, tôi chỉ là con số 0. Nếu như mời Hoàng Thùy Linh, Tóc Tiên cho đúng chuẩn phim âm nhạc có ca sĩ hát hay thì chắc gì mấy cổ chịu đến. Mà nếu đến cast thật thì chắc cũng vì lịch sự thôi.
– Vậy bằng cách nào anh tìm ra Thúy Vy và Quốc Hoàng?
Bằng 2 post trên facebook “Em ơi, em ở đâu?” và “Anh ơi, em ở đâu?”. Vy là nhân viên cũ của tôi cách đây 5,6 năm lúc còn mở quán ăn. Còn Hoàng là một ca khác. Khi đó, tôi có yêu cầu nam chính từ 22-26 tuổi. Một người bạn của tôi hỏi “18 tuổi mà mặt già được không?” và giới thiệu Hoàng cho tôi.
– Tôi thấy anh quá liều khi anh chọn hai cái tên mới toanh chưa từng diễn xuất cho bộ phim đầu tay của mình. Quá nhiều rủi ro…
– Tôi thích gương mặt của Hoàng, nó lạ so với mặt bằng chung diễn viên hiện nay. Hôm casting, tôi cũng không đặt máy quay hay yêu cầu các bạn diễn thử gì cả. Chúng tôi cứ thoải mái ngồi nói chuyện với nhau và đàn hát vài ca khúc. Tôi chọn Vy và Hoàng không phải vì hai bạn hát hay nhất, ngoại hình sáng nhất hay dựa vào tiêu chí facebook có nhiều người theo dõi trong danh sách ứng cử viên. Lý do chỉ vì Vy và Hoàng hợp với nhau nhất và hợp với câu chuyện mà tôi muốn kể. Đối với tôi, phù hợp thì ưu tiên hơn là tốt nhất.
– Nhạc Indie (độc lập), bản thân nó đã là thể loại khá kén người nghe, vì sao anh lại chọn làm chất liệu chính của phim?
Tôi tự hỏi, nhạc gì hợp với phim Indie, trong đầu nảy ra ngay lập tức: “nhạc Indie”. Cả hai vốn dĩ sinh ra là cho nhau. Dù trước đây, tôi chưa thấy ai làm.
– “Hợp” thì quan trọng hơn cả chuyện “hút khách”, đúng không?
Khi xem đến cuối phim, khán giả sẽ thấy một câu hỏi hiện lên: “Làm sao để tìm được đúng người?”. Mỗi người hẳn sẽ có cho mình một lời đáp riêng. Còn đối với tôi chỉ có một câu trả lời, đó là hợp với nhau. Nam chính hợp nữ chính. Nhạc hợp với thể loại phim. Dù “Trời sáng rồi, ta ngủ đi thôi” sẽ hơi kén khán giả, nhưng tôi tin vẫn có nhiều người nhìn thấy chính mình trong phim.
“Bản thân tôi cũng đã từng muốn kết thúc cuộc sống của mình”
– Điểm nào trong phim mà anh sẽ giữ trong những phim “cộp mác” Chung Chí Công?
Trong phim có khá nhiều cú máy dài khoảng 3-4 phút, quay liên tục không cắt máy. Tôi quan điểm, nếu mình cắt máy, chuyển sang cảnh gần hơn, giống như ép khán giả thấy cái mà đạo diễn sắp đặt ví dụ như vài giọt nước mắt đang rớt xuống chẳng hạn. Trong các phim của mình, tôi muốn giữ những gì chân thật và tự nhiên nhất có thể.
– Anh tin điều gì ở “Trời sáng rồi, ta ngủ đi thôi” sẽ chạm đến khán giả?
Bên cạnh âm nhạc, tôi mong câu chuyện của phim sẽ khiến khán giả cảm thấy gần gũi. Tôi tin sau khi rời khỏi rạp, mọi người sẽ cảm thấy thoải mái, nhẹ nhàng như thể bình yên sau cơn giông bão. Trên thế giới, có hẳn dòng phim như vậy được gọi là “feeling good”.
– Anh từng chia sẻ mỗi lần làm phim là một cơ hội chắt chiu. Vậy đối với dự án này, sau áp lực kinh phí, sự đón nhận của khán giả còn điều gì khiến anh phải nặng lòng?
Mấy anh em có bàn với nhau nếu may mắn phim có lời một chút sẽ lập một cái quỹ dành cho những người bị trầm cảm. Đây cũng là chủ đề thực sự của phim. Bản thân tôi cũng đã từng trải qua những ngày muốn kết thúc cuộc đời của mình. Tôi biết, ở ngoài kia, cũng có nhiều người như vậy. Trầm cảm như một cơn sóng ngầm. Có những người bạn của tôi không bao giờ đi hết hành trình tuổi trẻ, họ dừng lại ở tuổi 19, 20. Tôi luôn đau đáu về những cái chết như vậy…
– Cám ơn những chia sẻ của anh!
HÀ QUỐC HOÀNG – TRẦN LÊ THÚY VY: KHI HAI MẢNH GHÉP ĐẶT CẠNH NHAU
Điều thú vị là thời gian đầu khi quay phim cùng nhau, Hoàng và Vy đều không biết tên hay tuổi thật của đối phương. Cả hai gọi nhau bằng tên nhân vật trong phim. Đây là cách đạo diễn Chung Chí Công giúp hai diễn viên tay ngang hòa nhịp với mạch phim tốt nhất.
Trong “Trời sáng rồi, ta ngủ đi thôi”, hai diễn viên chính cùng đóng góp vào kịch bản của phim. Nói một cách khác, luôn có câu chuyện thật của Hà Quốc Hoàng và Thúy Vy được hiện lên màn ảnh. Nếu điểm giống nhau giữa Hoàng và Tâm là từng có một ban nhạc thì những mối tình dang dở không hồi kết là điều Vy phác họa lên nhân vật Thanh của mình.
Là sinh viên ngành Kinh doanh thương mại năm 2 Đại học Văn Lang, Hà Quốc Hoàng chưa từng nghĩ mình sẽ bén duyên với điện ảnh. Thậm chí, đến ngày quay đầu tiên của “Trời sáng rồi, ta ngủ đi thôi”, Hoàng vẫn đinh ninh mình đang đóng clip quảng cáo chiếu trên Youtube. Sự thật mình sắp xuất hiện trên màn ảnh rộng khiến chàng trai sinh năm 2000 ngỡ ngàng đôi chút nhưng nhanh chóng “xốc” lại tinh thần.
Trong khi đó, diễn xuất là ước mơ được Vy nuôi dưỡng từ thuở bé. Để chuẩn bị cho vai diễn, Vy xem đi xem lại khá nhiều lần series phim “Before” (“Before Sunrise”, “Before Sunset”, “Before Midnight”) cũng như đọc các bài báo phân tích phim. Vy bắt chước cả cách tập hát trong toilet để giọng vang hơn hay hát trên đường giúp khẩu hình miệng được rõ.
“Trời sáng rồi, ta ngủ đi thôi” không chỉ đánh dấu lần đầu tiên Hoàng diễn xuất mà còn là những trải nghiệm thú vị. “Đây cũng là lần đầu tiên, mình phải hát một bài hát mấy chục lần liền hay ngồi đàn trên nóc nhà dưới cái lạnh 11 độ”, Quốc Hoàng chia sẻ. Còn đối với Vy, xuất phát điểm là người sản xuất chương trình của một kênh truyền hình, Vy hiểu rõ cái vất vả phía hậu trường khiến cái áp lực phải diễn tròn vai nhân lên nhiều lần.
Sau “Trời sáng rồi, ta ngủ đi thôi”, Hà Quốc Hoàng và Thúy Vy không vụt sáng thành sao. Nhưng cú chạm ngõ này cũng đủ để giới thiệu cho điện ảnh Việt hai gương mặt mới hoặc có khi là tân binh cho làng nhạc.
Được thôi thúc bởi niềm đam mê trang sức đặc biệt thừa hưởng từ người bà, khi chỉ mới 5 tuổi, Victoire de Castellane đã phá chiếc vòng tay may mắn của mình để biến nó thành một đôi hoa tai. Năm 12 tuổi, cô giấu mẹ nấu chảy những chiếc huy hiệu vàng để làm thành chiếc nhẫn đầu tiên trong đời. Những lúc thơ thẩn dưới bầu trời đêm, cô được vũ trụ đầy mê hoặc lung linh như những viên đá quý trên cao truyền nguồn cảm hứng đặc biệt và nuôi dưỡng giấc mơ về trang sức.
Năm 1998, nhà mốt Christian Dior ra mắt bộ phận thiết kế nữ trang cao cấp. Victoire de Castellane đã vinh dự trở thành giám đốc nghệ thuật cho phân khúc mới mẻ này của Dior khi tuổi chỉ vừa ngoài 30. Vẫn còn quá trẻ, nhưng với mỹ cảm thiên phú và niềm đam mê liên tục được nuôi dưỡng từ thuở niên thiếu, Victoire đã chứng tỏ rằng mình sinh ra để trở thành một nhà thiết kế đầy lửa đam mê, sẵn sàng tạo nên một vũ trụ nữ trang mới đang chờ được khám phá. Cùng nhau, hai tân binh Victoire de Castellane và Dior đã tạo nên những cuộc cách mạng thực sự, thách thức những giá trị truyền thống của nghệ thuật kim hoàn đã có lịch sử nhiều thế kỷ.
Được xem là tứ đại đá quý, nhưng kim cương, hồng ngọc, ngọc lục bảo và sapphire luôn lùi lại phía sau trong những sáng tạo của Victoire de Castellane dành cho Christian Dior. Không vì thế mà các thiết kế của cô mất đi giá trị, ngược lại, nhờ đó, bảng màu cầu vồng của nhiều loại đá quý khác như tourmaline, spinel, morganite và đặc biệt nhất là opal – loại đá quý yêu thích của Victoire – mới có dịp tỏa sáng. Thiết kế quý giá không chỉ ở giá trị của viên đá mà còn ở giá trị của sự sáng tạo. Tôn chỉ này được truyền tải rõ rệt qua bộ sưu tập đầu tiên của Victoire de Castellane cho Dior vào năm 1999. Lấy cảm hứng từ khu vườn tại Milly-la-Forêt của chính ngài Christian Dior, những sáng tạo của cô nở rộ với hàng chục màu sắc khác nhau của đá quý, tựa như những đóa hoa mùa xuân háo hức khoe sắc.
Xuyên suốt 20 năm qua, những câu chuyện về high jewellery của Victoire luôn xoay quanh chủ đề chính về Christian Dior. Công chúng luôn được nhắc nhớ về tình yêu thiên nhiên và hoa cỏ của ngài. Hoa hồng, loài hoa mà Christian Dior yêu thích nở tung từng cánh qua những bộ sưu tập “Bal de Roses”, “Rose Dior Pré Catelan” và “Rose Dior Bagetelle”, đôi khi bằng những chất liệu rất độc đáo như san hô. Ngay cả khi không bung cánh, loài hoa này vẫn luôn hiện hữu thông qua những chi tiết cành và lá đặc trưng.
Khu vườn trứ danh của cung điện Hoàng gia Pháp Château de Versailles, biểu tượng của nghệ thuật sống đậm chất Pháp lại tạo cảm hứng cho Victoire de Castellane tạo nên bộ ba “Dior à Versailles”, “Dior à Versailles, côté Jardins” và “Dior à Versailles, pìeces secretes” với những tuyệt tác trang sức cao cấp. Không quên đi nguồn gốc haute couture của Dior và mong muốn được tôn vinh dáng hình của người phụ nữ, cô biến ren, lụa trên quần áo trở thành những chiếc vòng tay, vòng cổ để nâng niu đường nét gợi cảm nhất của phái đẹp.
Nhưng đi theo truyền thống chưa bao giờ là con đường mà Victoire de Castellane mong muốn. Ngoài cuộc đời của Christian Dior, dấu ấn cá nhân cô cũng in đậm trong từng thiết kế thông qua những nguồn cảm hứng độc đáo từ tuổi thơ: bầu trời sao, truyện tranh manga, chuyện cổ Grimm, phim của Walt Disney cho đến những bộ phim nhạc kịch đầy màu sắc đến từ Bollywood. Những loại cây ăn thịt được Victoire yêu thích tồn tại trong cùng khu vườn với hoa hồng và hoa linh lan vốn được ngài Dior rất mực mến mộ, tạo nên một bức tranh sống động đầy sức mê hoặc.
Những thiết kế nữ trang kim hoàn của Victoire de Castellane dành cho Dior cũng rất đặc biệt, chúng không hề kém cạnh high jewellery về sự tinh tế và sáng tạo. Năm 2005, cô cho ra mắt thiết kế nhẫn “oui” độc đáo bằng vàng và một viên kim cương trên dấu chấm của chữ “i”, tượng trưng cho câu trả lời: “Em đồng ý” khi nhận được lời cầu hôn. Đam mê kiến trúc của Christian Dior đặt nền móng cho bộ sưu tập Archi Dior, được tạo nên từ kim cương kết hợp cùng vàng hồng đầy nữ tính.
Câu chuyện nữ trang mà Victoire de Castellane viết lên tại Dior không chỉ kể về nguồn năng lượng sáng tạo mà còn là thông điệp nữ quyền đầy thuyết phục, cũng như hàm ý rằng giấc mơ sẽ luôn thành sự thật nếu bạn có đủ kiên trì và đam mê.
HIGH JEWELLERY
Giá trị của những món Trang sức cao cấp không nằm ở con số hiện lên trên chiếc cân tiểu ly, chúng là sản phẩm đóng vai trò mở rộng tầm nhìn cũng như ghi dấu ấn riêng cho từng thương hiệu. Qua đôi bàn tay khéo léo của những người thợ kim hoàn, những món phụ kiện tô điểm y phục này còn có thể trở thành kiệt tác nghệ thuật để người ta không ngừng Ngưỡng vọng. câu chuyện về những món trang sức đắt giá vẫn chưa bao giờ thôi làm nức lòng những người yêu cái đẹp.
Đọc thêm
– Thưởng thức “một Paris đậm chất Nga” qua những món trang sức cao cấp của Chanel
– Khu vườn kỳ ảo của Dior qua lăng kính nghệ thuật của Victoire de Castellane
– Thế giới thần thoại của Gucci
Thời tiết giao mùa, trời chuyển mát và có chút se lạnh cũng là thời điểm quay trở lại của những món đồ quen thuộc như cardigan, sweater hay áo áo khoác da, jacket dày dặn… Cùng với những kiểu trang phục đặc trưng cho mùa thu, các thiết kế váy đầm, áo phông mang âm hưởng ngày hè vẫn nằm trong xu hướng được lòng nhiều ngôi sao đình đám. Không ít mỹ nhân Việt vẫn say đắm các kiểu áo tank, crop top, chân váy hoặc những mẫu đầm sexy. Từ street style của các kiều nữ, phái đẹp có thể tìm được kha khá bí quyết phối đồ thú vị cho ngày giao mùa, vừa tôn dáng vừa làm nổi bật cá tính.
Make-up: HiwonHair: JiminPhoto: Nhan Thanh Phan
Tuy lựa chọn những bộ cánh đơn sắc nhưng với phom dáng đa dạng, các mỹ nhân Việt đã mang đến những sắc màu riêng của mình nổi bật khi xuất hiện trên thảm đỏ sự kiện. Rất nhiều cô nàng còn “đụng độ” màu sắc trang phục nhưng với những thiết kế khác nhau mang phom dáng khác biệt lại tạo nên những sắc độ đa dạng của cùng một tông màu hết sức thú vị.