Mùa bình yên

Trân trọng giới thiệu thơ mới sáng tác của Hà Tuấn Ngọc.

Ảnh minh họa do tác giả cung cấp

MÙA BÌNH YÊN

Thời trận mạc chỉ mong một giờ bình yên
Dù là bình yên trong chết chóc
Đồng đội chết mà không thể khóc
Một mai kia sẽ đến lượt mình
Thời hòa bình mong một ngày bình yên
Để được khoác ba lô về thăm mẹ
Súng lại nổ rồi, mẹ ơi con không thể
Lại lên đường một lần nữa mẹ ơi
Mấy chục năm rồi cứ tưởng đã xa xôi
Giờ như thể đang bày trước mắt
Một lũ ác với dân nhưng lại hèn với giặc
Đến bao giờ đất nước mới bình yên?
Em vẫn hát : Ta không quên , ta không quên
Nhưng toàn nhớ điều không đáng nhớ
Không khí sạch cũng không còn để thở
Nước uống cơm ăn đã thành thuốc độc tự bao giờ
Kẻ thù ở ngay nơi ta không ngờ
Trong bữa tiệc chén anh, chén chú
Trong giàu sang và trong no đủ
Trong kẻ nhân danh buộc tội bao người
Làm gì có bình yên một đời
Đến cỏ cây cũng chưa bao giờ mơ ước
Bình yên ở nơi ta có được
Sống vô vi thanh thản phần hồn
Đón bình minh và tiễn hoàng hôn
Chỉ giữ lại mùa vàng trên cánh đồng chữ nghĩa ...

H-T-N

7-12-2019

Hà Tuấn Ngọc

Nguồn Văn Hiến: http://vanhien.vn/news/mua-binh-yen-73472