Mỗi lần bị chồng đánh, mẹ chồng lại lao tới đỡ đòn cho con dâu

'Cuộc hôn nhân 15 năm của tôi chìm sâu trong những trận bạo hành của chồng. Mỗi lần anh có rượu vào người về nhà, lại kèm theo những cú đấm đá, bạt tai, xé toạc hết quần áo của tôi'.

Như để chuộc lỗi thay con trai, mẹ chồng tôi luôn là người chạy tới can ngăn, ôm chặt tôi vào lòng để đỡ đòn thay tôi…”.

....

Mím chặt môi và cố nén những nỗi đau thầm kín đã trải qua suốt 15 năm hôn nhân với những vết thương lòng và vết thâm tím hằn in trên khắp cơ thể, chị Lý Thị Hà, 34 tuổi, (TP Sơn Tây – Hà Nội) phải cố nuốt nghẹn nhiều lần, nước mắt lăn dài trên má, chị khẽ gật đầu đồng tình khi lần đầu vị Thẩm phán gặp mặt chất vấn chị:

"Có phải vì chị có người mẹ chồng luôn chở che, đỡ đòn cho chị mỗi lần bị con trai bà hành hạ, nên chị cứ im lặng chịu nhịn ngần ấy năm không?". Chị Hà cho biết: "15 năm vợ chồng, trung bình mỗi năm em bị chồng đánh khoảng 4 đến 5 lần, đó là những lần có thương tích, có bầm tím, trầy xước khắp người. Còn những lần bạt tai thì không tính được. May là không nghiêm trọng đến tính mạng, vì mẹ chồng luôn cứu em đúng lúc".

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Chị Hà kể: Chị quê gốc ở Bắc Giang, làm nghề gội đầu, cắt tóc, sơn sửa móng tay. Bố mẹ đẻ chị có xưởng sửa chữa ô tô, chồng chị cũng là một trong những công nhân tại xưởng này. Ngay khi học xong cấp 3, Hà không thi Đại học, mà được bố mẹ trợ giúp mở cửa hàng tóc tại nhà, làm ăn khá ổn định.

Ngay khi biết con gái bị chàng công nhân điển trai ở xưởng tán tỉnh, yêu đương, bố mẹ Hà ra sức ngăn cản, yêu cầu con gái và chàng trai kia chấm dứt tình cảm. Khi càng bị gia đình ngăn cấm, Hà càng quyết tâm lấy bằng được.

Vợ chồng chị nhanh chóng có 2 cô con gái sau 2 năm cưới. "Đây cũng là lý do, sau này khi về nhà chồng ở, em bị chồng đánh nhiều lần, có lần phải đi bệnh viện khâu 6 mũi ở tay, ở đầu, rồi nhiều lần khác thâm tím mặt mày, người đau ê ẩm, nhưng em chỉ biết khóc 1 mình, và gục đầu vào lòng mẹ chồng để nguôi ngoai dần những vết thương tinh thần và cơ thể.

Em đã không nghe lời bố mẹ, cố lấy anh ta, nên giờ khổ mấy cũng không dám kêu, sợ bố mẹ em buồn và xót con gái, em cứ cố chịu đựng thôi" – Hà lý giải lý do, chị bị chồng bạo hành nhiều năm, nhưng cả gia đình bên ngoại không ai hay biết.

"Sau mỗi lần đánh vợ, anh ta hậm hực chửi cả bố mẹ chồng vì đã vào can ngăn. 2 cô con gái thì sợ hãi đóng chặt cửa phòng lúc bố đánh mẹ. Hôm sau anh ta lại ôm vợ, quỳ xuống xin lỗi vợ và thể hiện yêu thương. Vì vậy, được sự động viên của bố mẹ chồng, em cứ cho qua hết lần này đến lần khác" – Hà chia sẻ.

Hồi 2 vợ chồng Hà mới cưới, chị về sống chung với bố mẹ chồng, nhưng chỉ được khoảng 10 tháng đầu tiên sau cưới là hạnh phúc êm đềm. Sau đó, dù Hà có bầu, chị vẫn chị chồng tặng những cái bạt tai và túm tóc đánh đấm mỗi khi rượu vào người.

Vợ chồng Hà nhiều lần mâu thuẫn, cãi vã, khóc lóc, ảnh hưởng đến các bữa ăn, sinh hoạt của người già, nên bố mẹ chồng Hà đành cho 2 vợ chồng chị ăn riêng, làm bếp trên tầng 3, vợ chồng chị và 2 con sống ở tầng 2. Bố mẹ chồng chị sống ở tầng 1.

Tuy nhiên, do biết rõ tính cách con trai, mỗi lần nghe tiếng con trai về đến nhà, tiếng chửi bới rồi con dâu kêu khóc, các cháu nội cầu cứu bà nội thất thanh, là dù nửa đêm hay sáng sớm, bà cũng tất tả chạy lên phòng các con để can ngăn. Không ít lần bà đứng đỡ đòn thay con dâu và kêu toáng lên:

"Thằng bất hiếu bất nghĩa kia, mày đánh cả vào người tao rồi…". Chỉ đến lúc bố chồng chị chạy lên trợ giúp thêm, anh ta mới dừng tay với vẻ hằn học cùng những câu chửi thề…

"Không ít lần, mẹ chồng em phải lục tủ quần áo lấy đồ cho con dâu thay, vì chồng em đã xé rách hết đồ em mặc trên người. Bà rơm rớm nước mắt, che chắn, đỡ đòn cho em, kéo em xuống phòng bà ngủ để xoa dầu, vỗ về con dâu:

"Bao giờ con xuống phòng mẹ ngủ, mẹ mới yên tâm chợp mắt, không thì mẹ cứ canh ở đây đến sáng, lỡ mẹ xuống nhà, nó lại lao đến đánh con, thì mẹ chạy lên không kịp. Nếu em chạy vào phòng các con, sợ các con bị vạ lây, sẽ càng sợ hãi. Em dặn các con, mỗi khi bố đánh mẹ, chỉ cần gọi ông bà nội, rồi vào phòng đóng chặt cửa lại" – Hà nghẹn ngào nói về tình cảm mẹ chồng bao bọc cho mình nhiều năm qua.

Lần nào chị phải đi viện khâu vết thương, cũng là mẹ chồng bên cạnh chăm sóc, lo lắng. "Sau lúc chửi rủa con trai mình, bà cũng dỗ dành em thôi cố chịu đựng, con cố cho qua mà sống vì 2 đứa nhỏ, vì 2 ông bà già này. Nhưng lần này em không muốn cố gắng thêm nữa…

Bởi không phải lần nào bị chồng đánh, mẹ chồng em cũng có nhà, hoặc lên can ngăn kịp. Em quá mệt mỏi và sợ hãi cuộc hôn nhân này. Em muốn được giải thoát" – Hà nói lý do chị muốn ly hôn người chồng vũ phu, dẫu còn nhiều day dứt với tình cảm cùng sự tiếc nuối của mẹ chồng.

Ngay khi biết vợ đã gửi đơn ly hôn đến tòa án, chồng chị đã nhắn tin xin lỗi, cầu xin chị, nhưng cũng không quên xoáy vào điểm yếu của vợ: "Mày được bố mẹ tao yêu quý thế, mà vẫn cố tình bỏ ông bà, mang con đi khỏi nhà tao được à?

Mày không nghĩ gì đến bố mẹ tao già, mày cướp cháu nội họ đi khỏi nhà tao được hay sao? Tao hứa không đánh mày nữa, mày rút đơn về đi". Hà bật cười: "Anh đã bao lần hứa không đánh tôi, nhưng lúc nào anh thích ôm thì ôm, thích đánh vẫn đánh, tôi quá mệt mỏi với lời hứa của anh rồi".

Theo Bảo Vy/Phụ nữ Việt Nam

Nguồn Doanh Nghiệp: http://doanhnghiepvn.vn/doi-song/moi-lan-bi-chong-danh-me-chong-lai-lao-toi-do-don-cho-con-dau/20200118075848439