Lời tâm sự của một cuốn sách
Xin hãy lật tôi thật chậm
Để tôi được nghe giọng đọc trầm ấm của thi nhân
Người cô đơn nhất
Tôi ở đây giữa bóng đêm thế kỉ
Sự trầm lặng đè lên từng trang sách
Mắt không nhỏ lệ mà đau vô cùng
Tháng ngày như con thoi
mơ thấy người vạn lần
chỉ mong chạm vào mà không thể.
Hóa ra chúng ta đều là những kẻ cô đơn
trốn vào trang giấy.