Hơn 2.000 nạn nhân thương vong do bom mìn tồn sót

Hôm nay, ngày 23/11, Bộ LĐ-TB&XH phối hợp với Trung tâm Hành động bom mìn quốc gia Việt Nam (VNMAC) tổ chức Hội nghị thúc đẩy hợp tác quốc tế trong công tác hỗ trợ nạn nhân bị ảnh hưởng bởi bom mìn và chất độc hóa học tại Việt Nam.

Theo báo cáo của Dự án điều tra khảo sát và lập bản đồ ô nhiễm bom mìn (Bộ Quốc Phòng), số bom mìn và vật liệu nổ còn sót lại sau chiến tranh phát nổ có tới hàng ngàn vụ, gây ra thương vong cho gần 2.000 nạn nhân tính riêng trong giai đoạn 2010-2014.

Hiện nay, 63 tỉnh, thành phố đều có vùng bị ô nhiễm bom mìn với mức độ khác nhau. Các vùng tập trung chủ yếu là miền Trung và Tây Nguyên. Tình trạng ô nhiễm bom mìn còn trải dài trên 6 triệu ha đất, chiếm khoảng 19% diện tích cả nước.

Ông Đặng Văn Đồng chia sẻ với phóng viên tại Hội nghị. (Ảnh: DT)

Tuy nhiên, cả nước có 15 tỉnh, thành phố có tỉ lệ đất bị ô nhiễm bom mìn, vật liệu nổ lớn là: Quảng Ninh, Hà Tĩnh, Thừa Thiên Huế, Quảng Trị, Bình Phước, Quảng Nam, Bình Định, Đà Nẵng, Tây Nin, Kon Tum, Quảng Ngãi, Bình Dương, Hậu Giang, Trà Vinh và Sóc Trăng. Các nạn nhân của bom mìn còn sót lại chủ yếu tập trung ở 6 tỉnh miền Trung và một số tỉnh Tây Nguyên.

Theo ông Đặng Văn Đồng - Phó Tổng Giám đốc Trung tâm hành động bom mìn quốc gia Việt Nam, thời gian qua VNMAC đã kết hợp với nhiều cơ quan chức năng để triển khai công tác với các nội dung, như: Rà phá bom mìn và vật liệu nổ còn sót lại, làm sạch diện tích đất, hỗ trợ nạn nhân bom mìn có hoàn cảnh khó khăn, tuyên truyền phòng tránh bom mìn, vật liệu nổ còn sót lại và vận động các nguồn lực quốc tế…

Mặc dù vậy, công tác rà phá bom mìn khá tốn kém, đòi hỏi nhiều nhân lực và thời gian. Để nâng cao hiệu quả công tác khắc phục hậu quả bom mìn sau chiến tranh, thời gian tới VNMAC ưu tiên việc tuyên truyền, giáo dục nâng cao nhận thức phòng tránh tai nạn bom mìn. Đặc biệt, việc tuyên truyền được chú trọng tới các khu vực bị ô nhiễm nặng, khu vực mà người dân ít được tiếp xúc với các phương tiện thông tin đại chúng.

Hoạt động rà phá bom mìn tốn kém, đòi hỏi nhiều nhân lực và thời gian. (Nguồn: ANTD)

“Ngoài việc tuyên truyền bằng trực quan, như trưng bày hiện vật, tranh ảnh về hiểm họa bom mình, chúng tôi còn tăng cường tuyên truyền lưu động bằng hệ thống loa phóng thanh, sân khấu hóa các nội dung tuyên truyền, sản xuất các phim và trình chiếu lưu động… Việc tuyên tuyền đã góp phần nâng cao nhận thức của người dân, phần nào giúp họ phòng tránh những tai nạn đáng tiếc có thể xảy ra”, ông Đặng Văn Đồng chia sẻ tại Hội nghị.

Nạn nhân của bom mìn còn sót sau chiến tranh chủ yếu tập trung ở 3 nhóm đối tượng. Đứng đầu là trẻ em, học sinh dưới 16 tuổi. Đây là đối tượng trẻ tuổi khá năng động và nghịch ngợm. Nhóm tiếp theo là những người làm nghề thu gom, kinh doanh và cưa, đục phế liệu bom mìn để lấy thuốc nổ bán. Nhóm cuối cùng là những bà con ở vùng sâu, vùng xa đi phát nương rẫy dễ gặp bom mìn.

Trong điều kiện còn khó khăn, Quỹ Hỗ trợ khắc phục hậu quả bom mìn Việt Nam đã chủ trương hỗ trợ ban đầu tới gia đình nạn nhân bom mìn với mức 3.000.000 đồng/người bị thương và 5 triệu đồng/người tử vong. Ngoài ra, Quỹ còn hỗ trợ sinh kế cho gia đình đối tượng nạn nhân với mức 12.000.000 đồng/nạn nhân. Nguồn kinh phí chủ yếu dựa trên sự kêu gọi các tấm lòng hảo tâm trong xã hội.

Thu Hiền

Nguồn TG&VN: http://baoquocte.vn/hon-2000-nan-nhan-thuong-vong-do-bom-min-ton-sot-82175.html