Hành trình đến với vinh quang của thủ thành Đặng Văn Lâm

Trong những ngày qua, cả nước đang sống trong niềm hân hoan của quốc gia giành chiến thắng vô địch trong AFF Cup. Chúng ta không thể quên được sự cố gắng bền bỉ của các cầu thủ Việt Nam, trong đó có Văn Lâm.

Thủ thành Đặng Văn Lâm

Con đường đi thì ai cũng có những không phải ai cũng kiên trì đến cùng, có những người vì một chút thử thách khó khăn đã vội vàng từ bỏ, có những người nhanh chóng nhụt chí ngay từ những ngày đầu tiên… Thế nhưng cũng có những người sẵn sàng đồ máu và nước mắt để hoàn thành đam mê của mình và Lâm Tây là một trong người như vậy.

Hành trình khó khăn tính bằng hàng chục năm trời

Có lẽ khó ai có thể tin một cầu thủ người lai có được vinh dự trở thành một trong nhũng nhà vô địch như bây giờ lại phải trải qua quãng thời gian khó khăn nhiều đến vậy. Là người con mang hai dòng máu Việt – Nga, ngoài việc yêu đất nước Nga xinh đẹp, Văn Lâm còn mang một tình yêu mãnh liệt với Tổ quốc Việt Nam. Hiếm có người nào mà khi đang ở một điều kiện tốt như Lâm lại tha thiết, thậm chí là cầu xin được về cống hiến cho Tổ Quốc dẫu biết rằng hành trình đó chẳng hề dễ dàng chút nào.

Ngày sinh ra Lâm, mẹ đặt rất nhiều kỳ vọng vào anh, mẹ dùng cái "Lev" để đặt cho Lâm với mong ước rằng Lâm sẽ trở thành một "Lev Yashin" – huyền thoại của Liên Xô. Ban đầu Văn Lâm đến từ 2 lò huấn luyện hàng đầu xứ Bạch Dương là Spartak Moskva và Dinamo Moskva. Thế nhưng không được như những gì mong đợi, 10 năm trôi qua, anh vẫn không đủ điều kiện để được ký hợp đồng chuyên nghiệp với đội một.

Những tưởng anh sẽ kết thúc mọi đam mê ở đây, thế nhưng anh vẫn dùng sự kiên trì của mình để tiếp tục, càng thất bại lại càng thấy bản thân mình cần cố gắng nhiều hơn nữa. Nước Nga không đón nhận Văn Lâm, Lâm quyết định trở về Việt Nam, với hy vọng sẽ vào được HAGL.

Thế rồi, 3 năm đầu ở Việt Nam cũng chính là khoảng thời gian kinh khủng nhất trong cuộc đời Văn Lâm. Anh ký hợp đồng 5 năm với HAGL và được gọi tên trong U19 nhưng chưa đủ thể lực và cũng chưa đủ tài năng để được ghi nhận. Tuột mất cơ hội bắt chính, Văn Lâm bị đẩy sang thi đấu cho Hoang Anh Attapeu. 1 năm không bạn bè, không gia đình, không cả mạng và bị tách biệt hoàn toàn… khiến Văn Lâm suy sụp. Thế nhưng không vì thế mà Văn Lâm từ bỏ. Bố Văn Lâm muốn anh quay lại học kế toán vì mãi không khá lên được nước nhà.

Một lần nữa, anh đành nghe theo bố, 2 tháng quay lại giảng đường không làm Văn Lâm cảm thấy khá hơn. Anh lại xin về Việt Nam, quyết tâm thay đổi hoàn toàn suy nghĩ của bố và chứng minh rằng chắc chắn anh sẽ làm được. Năm 2015, khi Việt Nam tham gia SEA GAME, Văn Lâm đã viết tâm thư gửi gắm suy nghĩ và mong chờ được gia nhập đội tuyển. Thế nhưng có lẽ đúng người nhưng sai thời điểm, HLV Miura từ chối nguyện vọng này của anh.

Cơ hội duy nhất anh có được là tham gia đội tuyển ở CLB Hải Phòng. Mặc dù chẳng phải là một đội tuyển nổi trội những với Lâm thì đây là nền tảng tốt để anh xây những viên gạch đầu tiên. Ấy vậy mà, khó khăn vẫn chồng chất khó khăn, Văn Lâm lại bị chính đồng đội của mình hành hung chỉ vì đổ lỗi cho anh làm cả đội thua. Cha mẹ Văn Lâm một lần nữa gọi anh quay lại Nga khi nhận thấy Hải Phòng là mảnh đất nguy hiểm.

Văn Lâm từng bị hành hung bởi chính trợ lý HLV

Giữa hai con đường, Văn Lâm vẫn chọn thi đấu, không từ bỏ. Chưa bao giờ tình yêu bóng đá thôi cháy trong anh. Thể hiện tốt ở V League 2018 nhưng đến ASIAD khi cạnh tranh với thủ môn Bùi Tiến Dũng. HLV Park Hang Seo cho hay, Văn Lâm lại không được trao cơ hội, thậm chí anh còn không được đăng ký thi đấu.

Điều đó không phải lý do khiến Văn Lâm dừng bước, anh vẫn tập luyện một cách kiên trì nhất. Và sau hàng chục năm, giờ đây Văn Lâm có thể ngẩng cao đầu rằng mình đã làm được, đây chính là thành quả của những gì Văn Lâm đã phải đánh đổi mồ hôi và nước mắt. AFF Cup chính là mùa giải đầu tiên Văn Lâm được khoác áo tuyển thi đấu từ đầu đến cuối và cũng là mùa giải tuyệt vời nhất của Văn Lâm. Ở đó, người hâm mộ cả nước đã thấy chiến binh tuyệt vời, một người gác đền đúng nghĩa. Và đúng như Jack Ma nói, sau ngày hôm nay, ngày mai, một ngày kia tuyệt vời của Văn Lâm cuối cùng cũng đã thật sự diễn ra.

Văn Lâm từng phải sửa đến 7 lần mới hoàn thành bức tâm thư tha thiết được vào đội tuyển Việt Nam

Giọt nước mắt của sự kiên trì

Hiếm có cầu thủ nào phải bỏ ra một quãng thời gian dài như vậy để đi đúng với đam mê của mình. Với Văn Lâm: 20 năm để trở về với Tổ Quốc, 16 năm để được gọi lên tuyển, 17 năm để được bắt đầu trận bắt đầu tiên trên tuyển và 17 năm 3 tháng để có được chiến thắng đầu tiên là một hành trình dài, một chặng đường quả cảm và phi thường.

Không phải về vấn đề thời gian mà là ở sự nỗ lực mà Văn Lâm bỏ ra. "Con đường tôi đi chưa bao giờ dễ dàng nhưng đó chính là động lực để tôi không ngừng nỗ lực và phấn đấu. Trong máu Lâm có "tinh thần người Việt Nam" và tôi sẽ không bao giờ bỏ cuộc!", Văn Lâm từng "tuyên thề".

Có rất nhiều trận đấu trong AFF Cup nhưng phải đến các trận cuối cùng người ta mới thấy một Văn Lâm tỏa sáng bởi trước đó lưới của anh khá nhàn rỗi. Đến các trận bán kết, người ta dần thấy Văn Lâm giống như một siêu nhân vậy, mỗi lần lao người ra bắt bóng là một lần khiến khán giả phải vỡ òa vì quá tuyệt vời. Những gì Văn Lâm thể hiện trong trận chung kết một lần nữa khẳng định rằng, anh xứng đáng nhận được nhiều hơn thế, anh đã làm tốt hơn cả kỳ vọng. Thành quả sau hàng chục năm kiên định chính là giờ phút được ôm lấy khung thành khóc nức nở nhữ một đứa trẻ. Ở tại nơi đây, trên chính quê hương của mình Văn Lâm đã trở thành một "anh hùng" của chính Tổ quốc mình. Anh khóc vì những gì mình chờ đợi đã được đền đáp, anh khóc vì đất nước mình, vì chiến thắng của Việt Nam. Liệu có ai đó từng coi thường anh còn có thể tiếp tục làm được việc đó không khi mà giờ đây anh đã là người hùng của Việt Nam.

Khoảnh khắc Văn Lâm ôm gôn khóc trong niềm hạnh phúc

Với một người mạnh mẽ như Văn Lâm và với những gì anh đã phải chịu đựng có lẽ đây chính là ngày hạnh phúc nhất. Tuổi trẻ từng phải nếm trải những điều mà chưa ai từng trải qua, sự cô đơn, những giọt nước mắt của vị chiến binh đó đã được đền đáp.

Khi thấy Văn Lâm tập trung trong từng đường bóng, lăn xả hết mình bất chấp đối thủ đang lao đến và đặc biệt khi anh hôn lên lá quốc kỳ trên ngực, người ta nhận ra rằng Văn Lâm đang đứng đúng vị trí của mình và Văn Lâm đã làm được đó là thể hiện mình là một người Việt Nam chính nghĩa, kiên cường mạnh mẽ cho đến phút cuối cùng. Niềm vui của Văn Lâm không chỉ gói gọn trong việc Việt Nam vô địch mà nó còn rộng hơn nữa đó là quá trình anh chứng minh mình là đứa con của Việt Nam, chứng minh cho cả thế giới mình đã làm được điều mà trước đây không ít người phải nghi ngờ.

Văn Lâm chưa bao giờ thôi tự hào về dòng máu Việt chảy trong người mình

Văn Lâm chính là nguồn cảm hứng cho giới trẻ Việt Nam. Khi bạn có niềm tin, có sự kiên trì thì cho dù thời gian là 10 năm, 20 năm bạn vẫn có thể làm được. Đừng bao giờ nản lòng, hãy tin rằng khi bạn cố gắng hết mình, thành quả sẽ đợi bạn ở phía trước, có thể đánh đổi bằng nước mắt, mồ hôi nhưng đó sẽ trở thành điều tuyệt vời nhất trong cuộc đời bạn mà bạn không bao giờ cảm thấy hối hận. Đứng lên trên thất bại, vượt qua thất bại bạn chính là anh hùng. Hãy như Văn Lâm, sống vì chính mình, không bao giờ dừng lại cho dù chỉ là 1 giây.

Lim

Nguồn Thế Giới Trẻ: https://thegioitre.vn/hanh-trinh-den-voi-vinh-quang-cua-thu-thanh-dang-van-lam-63489.html