Hành trình cho những yêu thương!

Những ngày gần tết, công việc bận rộn với những lo toan gấp bội. Con gái cứ thì thầm; ba ơi... cho chị em con về nội ăn tết nghe! Tết về nội mới vui chứ ở đây ăn tết chán ngắt hà...! Một yêu cầu dễ thương vô cùng.

Về quê nội đón tết với nhà giàu thì không có gì phải lo, nhưng với thu nhập của thằng công nhân đánh máy kiêm ship chả như mình, về cả gia đình là toát mồ hôi hột.

Chưa kể, đại dịch bùng phát ngay thời điểm cuối năm, khiến cho đường về trở nên xa ngái.

Theo dõi, cập nhật thông tin liên tục. Tự đưa ra những dự báo cho bản thân rồi đưa ra quyết định - về quê nội đón tết. Bởi "Mẹ già, còn mấy mùa thu..." trích bài thơ MẸ của NDHA đăng trên vanhien.vn

Chiều 28 tháng Chạp của năm cũ, hành lý chuẩn bị cho chuyến hành trình về quê nội đã xong. Những chiếc khẩu trang N96, mấy chai nước rửa tay sát khuẩn Dr Muối của thằng em tặng. Sáu ống Berocca, Vitamin C, nước súc miệng Natri clorid..., Carbogate được mang theo đầy đủ. Nhìn vào cứ như một nhân viên y tế...

Chín giờ tối, chuyến hành trình bắt đầu. Sau hơn 17 giờ di chuyển, quê nhà hiện ra trong cơn mưa phùn với những cơn gió bấc thổi về lạnh buốt.

Dáng mẹ run run, nụ cười móm mém, chân bước liêu xiêu nhưng ánh mắt thì vui hơn tất cả. Bà đưa tay ôm cháu nội vào lòng, và thằng con trai lúc này chỉ còn là nhân vật phụ họa cho những tiếng cười rộn rả!

Bữa cơm với dĩa thịt luộc, miếng trứng chiên, vài lát cá kho bỗng trở nên ngon đến lạ thường. Bà nội gắp từng miếng bỏ cho cháu, còn mình cầm đũa huơ trong không khí, miệng cứ cười vui quá nên no luôn.

Những phẩm vật của Phương Nam được bày biện lên bàn thờ gia tiên cho bữa cơm cúng rước ông bà. Đứng trước bàn thờ gia tiên ở những thời khắc này, cùng với người thân sắm sửa, nấu nướng mới thấy ngày tết có ý nghĩa như thế nào!

Đêm giao thừa, tiếng những nhánh củi nổ lép bép, ánh lửa bập bùng trong màn sương lạnh ngắt. Mùi trầm hương thoang thoảng, nụ cười của mẹ khiến cho những lo toan, nhọc nhằn bay biến vào không gian.

Sáng Mồng Một, hạnh phúc nhất là được trao chiếc bì màu đỏ xinh xinh mừng tuổi mẹ kèm lời cầu chúc, thỉnh an cho cả gia đình. Đám con cháu tíu ta tíu tít nhận lì xì, tranh nhau chúc bà, chúc bác, cô, chú thiếm..., mắt đứa nào cũng hớn hở với những chiếc bì chứa đầy sự vui thích, những chiếc bì chứa cả bầu trời đẹp nhất của tuổi thơ!

Ba ngày tết qua nhanh, hình như Cô Tiên thời gian cũng vì vui quá nên quay mạnh tay hơn khiến cho ba ngày tết cái vèo đã hết. Dù qua nhanh, nhưng âm hưởng rộn ràng, những yêu thương của gia đình cũng kịp len vào trong từng khe nhỏ cảm xúc của tâm hồn.

Chưa bao giờ có cái tết nào mà khi bạn rủ ghé nhà chơi, câu đầu tiên phải hỏi lại; là gia đình bạn có... ngại gì không? Tại sao phải hỏi lại như thế, dù đã khai báo y tế ngay khi về tới quê nhà. Đó là trách nhiệm, là sự bày tỏ để bạn bè hiểu và chuẩn bị sự đón nhận. Dịch bệnh xảy ra ở thời điểm này, ai mà chẳng thấy bất an. Nên đâu thể mang bất an đến cho bạn bè được. Ngoài bản thân, gia đình thì mỗi người ai chẳng có trách nhiệm với cả xã hội. Và cũng không trách ai đó, khi người ta có phần hơi "lơ" hơn những ngày thường.

Một cái tết đúng nghĩa với cụm từ - về quê ăn tết với mẹ!

Lâu rồi không uống giọt bia rượu, nhưng với không khí này đâu dễ chối từ cụng ly cùng thằng em trai và mấy đứa cháu. Men say, khí trời se lạnh, nắng xuân dịu dàng bên gia đình cho mọi thứ trở nên miên man và long lanh hơn!

Thời gian đón tết ở quê nhà cũng đã hết, phải quay trở lại với công việc, con cái học hành và vòng quay cuộc sống lại bắt đầu với chu kì muôn thuở!

Khó khăn, vất vả cộng với biết bao điều khác nữa, nhưng để có được một cái tết sum vầy, quây quần bên những người thân yêu đôi khi ta phải cố gắng.

Hạnh phúc không chỉ là tình yêu đôi lứa, mà còn là nụ cười của mẹ, của chị, của những đứa em, và đôi khi là lời chúc đầu năm của bà con, bè bạn.

Quê hương và mẹ hiền là hai nhưng cũng chỉ là một, bởi trong quê hương luôn có dáng mẹ hiền, trong ánh mắt mẹ hiền là có cả quê hương.

Tết đã qua rồi, nhưng mùa xuân vẫn còn nguyên ở đó. Công việc lại bắt đầu nhưng Hành trình cho những yêu thương luôn là chuỗi tiếp nối và không bao giờ kết thúc!

NDHA - Phương Nam - Mồng 6 Tháng Giêng, Tân Sửu

Nguyễn Đặng Hà Anh

Nguồn Văn Hiến: http://vanhien.vn/news/hanh-trinh-cho-nhung-yeu-thuong-82496