Gương mặt

Gương mặt ấy

ngập tràn cái tốt

ngay cả khi chưa nắm bàn tay,

lòng đã nghĩ giữ lâu hơn thương nhớ

Gương mặt ấy thân quen như thể

khi buồn đã ngồi trước biển

khi đau đã ở cạnh sông

khi tuyệt vọng nhìn trời từng sợ sáng

thấy ngày đi lại sợ nối đêm về

Gương mặt ấy đủ gieo niềm tin cậy

gửi ráng chiều trên đỉnh non cao

gửi hạnh phúc tựa cánh đồng lúa chín

nguyên lành dưới ánh trăng.

PHAN HOÀNG PHƯƠNG

Nguồn CAĐN: http://cadn.com.vn/news/68_227621_guong-mat.aspx