Giữ tín cho bền

Lô vải thiều Bắc Giang chính vụ đầu tiên của xứ mình đã được người tiêu dùng Hà Lan mua và khen ngon. Những đơn hàng khác cũng tiếp tục đáp xuống xứ này và đi tiếp sang Pháp, Đức, Na Uy… Tiêu thụ tốt năm nay thì năm tới trái vải sẽ có cửa sáng ở trời Âu.

- Vậy nếu tìm thêm được nhà phân phối, triển vọng còn sáng nữa?

- Nghĩ và làm theo cách đó sẽ không phù hợp với thị trường EU. Ở khu vực này, thông lệ thị trường là mỗi lĩnh vực sẽ có đại lý tổng, rồi từ đó họ tự làm việc với hệ thống phân phối có sẵn. Không thể xách hàng chạy vòng vòng mong bán dạo hoặc thương lượng kê giá tứ tung. Cách thiết lập ấy sẽ loại trừ nạn tranh mua tranh bán, ai cũng phải làm đúng luật.

- Trật tự vậy thì mỗi người làm đúng vai của mình, không rối. Nhưng có một thứ không hay ở không ít người làm ăn xứ mình là ham lợi ngắn làm đứt lợi dài. Khúc đầu làm đúng quy chuẩn, khúc sau lại lộn xộn. Có cách nào để chuyện đó không xảy ra?

- Cái đó đâu có ai bày vẽ cho được. Muốn giữ mối hàng lâu bền thì cứ làm đúng chuẩn mực, không giải thích tới lui. Đã bán hàng chất lượng cao thì không được độn hàng thấp cấp, mọi thứ cứ tuân thủ rẹt rẹt. Xuất khẩu gạo cũng như vải, hay mọi loại hàng hóa, để người mua kết giao dài hạn thì phải giữ tín cho bền.

TƯ QUÉO

Nguồn SGGP: http://sggp.org.vn/giu-tin-cho-ben-740435.html