Giọt người...

Nguyễn Thế Kiên

Tình thơ ở phía ngoài kia
Tự nhân gian với sớm khuya khóc, cười
Thoát yêu sao nổi hỡi người
Anh không trốn chạy những vơi đầy này.

Cặp kè thơ với cơn say
Dọc ngang rót mỏng tháng ngày rong chơi?
Mà trong sóng sánh phận người
Những cay cuồng lắng dưới vời vợi em.

Miền thơ, xin mãi trinh nguyên
Cho trần gian trổ mùa trên chữ tình.
Ven chiều đặt dấu chấm xanh
Trang thơ cầm những long lanh giọt người.

Nguồn VNCA: http://vnca.cand.com.vn/tho/giot-nguoi-642075/